Tác giả:

“Lăn xuống giường!” Tên kia vẫn cố chấp cuộn mình trong đám chăn bông giữa tiếng thét bom rền như thế, Phùng Thiên Tự nhanh nhẹn túm lấy chăn mền hai ba động tác đã gấp gọn lại, đồng thời xách tên Lý Vân Triều đang làu bàu say ke vào phòng vệ sinh. Ném tấm drap giường dấy bẩn dấu vết tình tứ hôm qua vào máy giặt, lại thay vào một tấm mới sạch sẽ thơm ngào ngạt, mang chăn gối xếp vào kệ tủ, tấn lại góc giường cho vuông vức, kéo màn dày mở cửa sổ, ánh mặt trời sáng sớm tươi mới không khí mát mẻ tràn ngập căn phòng, Phùng Thiên Tự tựa cửa sổ hít thở khí trời, đang muốn mở miệng khen buổi sáng nay thật đẹp, vừa xoay qua đã thấy Lý Vân Triều để đầu ướt nhem đi ra. “Anh, anh anh….” Tâm tình tốt đẹp buổi sáng “vèo” một phát biến mất tiêu. Hung dữ bay qua giật cái khăn lông vắt vẻo trên vai Lý Vân Triều. Cũng không quan tâm hàng xóm có nghe thấy hay không, Phùng Thiên Tự mắng xối xả tên Lý Vân Triều đang ngoan ngoãn cúi đầu trước mặt mình. “Tôi nói một ngàn tám trăm lần anh vẫn không thèm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...