Cậu gần như cả ngày chưa có gì vào bụng, nuốt nước miếng, cổ họng như có miếng sắt gỉ, hơi tanh tanh, trước mắt tối sầm từng cơn, không biết cậu giẫm phải thứ gì mà mắt cá chân mềm nhũn, ngã chúi nhủi về phía trước. Cô gái bên cạnh túm cổ tay cậu với sức không nặng không nhẹ, kéo cậu như kéo chó chết, suýt siết chết cậu, cậu bé quờ quạng chống lung tung dưới đất, chật vật duy trì tư thế, tốt xấu gì cũng không nằm xuống, cảm giác như âm thanh bên tai chợt gần chợt xa, tựa như cách một lớp gì đó. - Cậu sao thế? - Tôi... tôi thực sự... Thực sự chạy hết nổi rồi. Mới nói được một nửa, cậu bé không còn sức, nửa câu sau mắc trong cổ họng, bị hơi thở gấp thổi cho liểng xiểng. - Cậu nói gì? Cô gái nghe không rõ, sáp qua nắm cằm cậu nâng lên, nhìn sắc mặt cậu, cau mày hỏi: - Chúng đánh cậu? - Không... không có. Cậu bé yếu ớt nắm lấy tay cô ấy đang đánh loạn trên người mình, thều thào: -...Tuột, tuột huyết áp... chị... - Ờ. Cô gái nghe cách xưng hô này, hơi sững sờ nhưng không phản đối, một bé…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...