Nghê Vân Huyên bị người đại diện Lương Bích kéo vào Dạ Mĩ, lúc cô đến, bên trong hình như đang vui vẻ nói cười. Lương Bích nhanh chóng kéo tay Nghê Vân Huyên, sợ cô bỏ chạy. Nghê Vân Huyên vùng vẫy vài lần, cuối cùng đành thỏa hiệp. Dưới đáy lòng Nghê Vân Huyên khẽ thở dài, Lương Bích là người đại diện nổi tiếng trong giới giải trí, làm việc với rất nhiều ngôi sao lớn, đảm đương chức vụ người phát ngôn rất hết lòng, ở trong công ty cũng là người từng trải nhất, không ít ngôi sao đều phải nể mặt Lương Bích. Một người đại diện chuyên nghiệp như vậy, lại phải dẫn dắt người mới không có một chút danh tiếng như Nghê Vân Huyên, tự ngẫm lại Nghê Vân Huyên cũng thấy tiếc cho chị ấy. “Bên trái là chuyên gia bất động sản của Tân Quý – Ngô Thiên Sinh, bên cạnh anh ta là nhà sản xuất Giang Phưởng Hoa, còn bên phải là người nổi danh ‘đầu rồng’ của giới đá quý Trương Trị An.” Lương Bích nói nhỏ bên tai Nghê Vân Huyên: “Không cần quá thân thiết với bọn họ, quen mặt là được.” Nghê Vân Huyên gật đầu,…
Chương 85: Từ đầu đến cuối anh vẫn tuân thủ quy tắc trò chơi
Tâm Chiếu Bất Huyên (Lòng Hiểu Không Huyên)Tác giả: Lục XuTruyện Ngôn TìnhNghê Vân Huyên bị người đại diện Lương Bích kéo vào Dạ Mĩ, lúc cô đến, bên trong hình như đang vui vẻ nói cười. Lương Bích nhanh chóng kéo tay Nghê Vân Huyên, sợ cô bỏ chạy. Nghê Vân Huyên vùng vẫy vài lần, cuối cùng đành thỏa hiệp. Dưới đáy lòng Nghê Vân Huyên khẽ thở dài, Lương Bích là người đại diện nổi tiếng trong giới giải trí, làm việc với rất nhiều ngôi sao lớn, đảm đương chức vụ người phát ngôn rất hết lòng, ở trong công ty cũng là người từng trải nhất, không ít ngôi sao đều phải nể mặt Lương Bích. Một người đại diện chuyên nghiệp như vậy, lại phải dẫn dắt người mới không có một chút danh tiếng như Nghê Vân Huyên, tự ngẫm lại Nghê Vân Huyên cũng thấy tiếc cho chị ấy. “Bên trái là chuyên gia bất động sản của Tân Quý – Ngô Thiên Sinh, bên cạnh anh ta là nhà sản xuất Giang Phưởng Hoa, còn bên phải là người nổi danh ‘đầu rồng’ của giới đá quý Trương Trị An.” Lương Bích nói nhỏ bên tai Nghê Vân Huyên: “Không cần quá thân thiết với bọn họ, quen mặt là được.” Nghê Vân Huyên gật đầu,… Nghê Vân Huyên đi vào nghĩa trang nhà họ Lục, ở đây, có mẹ cô và bố cô.Cô cầm bó hoa cúc đặt ở trước mộ phần, nhìn ảnh chụp bố mẹ mình đang ôm nhau, cô nhẹ nhàng nở nụ cười.Mẹ của cô, rốt cuộc lấy phương thức như thế đạt được sự viên mãn.Cô lạy ba cái, sau đó đi ra.Mà Lục Tử Chiếu đứng cách cô không xa, cô đi từng bước một về phía anh.“Anh biết em sẽ xuất hiện ở đây?”Anh gật đầu: “Hôm nay là ngày giỗ của họ.”Cô cười cười với anh: “Vậy thì có liên quan gì tới anh chứ?”“Không liên quan, chỉ là anh muốn xuất hiện ở đây.”Cô nhìn anh, đôi mắt quen thuộc, ngũ quan quen thuộc, cơ thể quen thuộc.Mà anh cũng nhìn cô, trong đôi mắt anh chỉ có cô.Cô nhìn xe anh một cái: “Lục Tử Chiếu, chúng ta chơi một trò chơi đi!”“Đặt cược gì?”“Anh thắng, em sẽ đi theo anh.”Cô lấy hai đồng tiền xu ra, sau đó ném một đồng xuống đất: “Hiện tại trong tay em chỉ có một đồng tiền xu, anh nói xem sau khi em ném xuống, sẽ là mặt nào?”Đồng tiền xu trong tay cô, mặt phía trên là hoa cúc.Kì thật, hai người đều biết, hai mặt của đồng tiền xu này đều là hoa cúc.“Anh chọn quốc huy.” Anh nhìn thẳng tắp về phía cô.“Anh chắc chắn?”“Chắc chắn.”“Không thay đổi?”Đôi mắt anh vẫn kiên định như cũ: “Em cho anh đổi không? Em cho anh đổi, anh liền đổi.”Cho dù vào giây phút này, anh cũng vẫn tuân thủ quy tắc trò chơi, cô không muốn cho anh thắng, vậy anh sẽ không thắng.Giọt lệ trong mắt cô rốt cuộc tràn ra: “Được, em cho anh đổi.”Thời khắc cô ném đồng tiền xu lên không trung, một tay anh ôm chặt lấy cô, tay còn lại thì bắt được đồng tiền xu.Anh mở bàn tay ra, hai mặt đều là hoa cúc.“Em bây giờ, phải đi theo anh.”
Nghê Vân Huyên đi vào nghĩa trang nhà họ Lục, ở đây, có mẹ cô và bố cô.
Cô cầm bó hoa cúc đặt ở trước mộ phần, nhìn ảnh chụp bố mẹ mình đang ôm nhau, cô nhẹ nhàng nở nụ cười.
Mẹ của cô, rốt cuộc lấy phương thức như thế đạt được sự viên mãn.
Cô lạy ba cái, sau đó đi ra.
Mà Lục Tử Chiếu đứng cách cô không xa, cô đi từng bước một về phía anh.
“Anh biết em sẽ xuất hiện ở đây?”
Anh gật đầu: “Hôm nay là ngày giỗ của họ.”
Cô cười cười với anh: “Vậy thì có liên quan gì tới anh chứ?”
“Không liên quan, chỉ là anh muốn xuất hiện ở đây.”
Cô nhìn anh, đôi mắt quen thuộc, ngũ quan quen thuộc, cơ thể quen thuộc.
Mà anh cũng nhìn cô, trong đôi mắt anh chỉ có cô.
Cô nhìn xe anh một cái: “Lục Tử Chiếu, chúng ta chơi một trò chơi đi!”
“Đặt cược gì?”
“Anh thắng, em sẽ đi theo anh.”
Cô lấy hai đồng tiền xu ra, sau đó ném một đồng xuống đất: “Hiện tại trong tay em chỉ có một đồng tiền xu, anh nói xem sau khi em ném xuống, sẽ là mặt nào?”
Đồng tiền xu trong tay cô, mặt phía trên là hoa cúc.
Kì thật, hai người đều biết, hai mặt của đồng tiền xu này đều là hoa cúc.
“Anh chọn quốc huy.” Anh nhìn thẳng tắp về phía cô.
“Anh chắc chắn?”
“Chắc chắn.”
“Không thay đổi?”
Đôi mắt anh vẫn kiên định như cũ: “Em cho anh đổi không? Em cho anh đổi, anh liền đổi.”
Cho dù vào giây phút này, anh cũng vẫn tuân thủ quy tắc trò chơi, cô không muốn cho anh thắng, vậy anh sẽ không thắng.
Giọt lệ trong mắt cô rốt cuộc tràn ra: “Được, em cho anh đổi.”
Thời khắc cô ném đồng tiền xu lên không trung, một tay anh ôm chặt lấy cô, tay còn lại thì bắt được đồng tiền xu.
Anh mở bàn tay ra, hai mặt đều là hoa cúc.
“Em bây giờ, phải đi theo anh.”
Tâm Chiếu Bất Huyên (Lòng Hiểu Không Huyên)Tác giả: Lục XuTruyện Ngôn TìnhNghê Vân Huyên bị người đại diện Lương Bích kéo vào Dạ Mĩ, lúc cô đến, bên trong hình như đang vui vẻ nói cười. Lương Bích nhanh chóng kéo tay Nghê Vân Huyên, sợ cô bỏ chạy. Nghê Vân Huyên vùng vẫy vài lần, cuối cùng đành thỏa hiệp. Dưới đáy lòng Nghê Vân Huyên khẽ thở dài, Lương Bích là người đại diện nổi tiếng trong giới giải trí, làm việc với rất nhiều ngôi sao lớn, đảm đương chức vụ người phát ngôn rất hết lòng, ở trong công ty cũng là người từng trải nhất, không ít ngôi sao đều phải nể mặt Lương Bích. Một người đại diện chuyên nghiệp như vậy, lại phải dẫn dắt người mới không có một chút danh tiếng như Nghê Vân Huyên, tự ngẫm lại Nghê Vân Huyên cũng thấy tiếc cho chị ấy. “Bên trái là chuyên gia bất động sản của Tân Quý – Ngô Thiên Sinh, bên cạnh anh ta là nhà sản xuất Giang Phưởng Hoa, còn bên phải là người nổi danh ‘đầu rồng’ của giới đá quý Trương Trị An.” Lương Bích nói nhỏ bên tai Nghê Vân Huyên: “Không cần quá thân thiết với bọn họ, quen mặt là được.” Nghê Vân Huyên gật đầu,… Nghê Vân Huyên đi vào nghĩa trang nhà họ Lục, ở đây, có mẹ cô và bố cô.Cô cầm bó hoa cúc đặt ở trước mộ phần, nhìn ảnh chụp bố mẹ mình đang ôm nhau, cô nhẹ nhàng nở nụ cười.Mẹ của cô, rốt cuộc lấy phương thức như thế đạt được sự viên mãn.Cô lạy ba cái, sau đó đi ra.Mà Lục Tử Chiếu đứng cách cô không xa, cô đi từng bước một về phía anh.“Anh biết em sẽ xuất hiện ở đây?”Anh gật đầu: “Hôm nay là ngày giỗ của họ.”Cô cười cười với anh: “Vậy thì có liên quan gì tới anh chứ?”“Không liên quan, chỉ là anh muốn xuất hiện ở đây.”Cô nhìn anh, đôi mắt quen thuộc, ngũ quan quen thuộc, cơ thể quen thuộc.Mà anh cũng nhìn cô, trong đôi mắt anh chỉ có cô.Cô nhìn xe anh một cái: “Lục Tử Chiếu, chúng ta chơi một trò chơi đi!”“Đặt cược gì?”“Anh thắng, em sẽ đi theo anh.”Cô lấy hai đồng tiền xu ra, sau đó ném một đồng xuống đất: “Hiện tại trong tay em chỉ có một đồng tiền xu, anh nói xem sau khi em ném xuống, sẽ là mặt nào?”Đồng tiền xu trong tay cô, mặt phía trên là hoa cúc.Kì thật, hai người đều biết, hai mặt của đồng tiền xu này đều là hoa cúc.“Anh chọn quốc huy.” Anh nhìn thẳng tắp về phía cô.“Anh chắc chắn?”“Chắc chắn.”“Không thay đổi?”Đôi mắt anh vẫn kiên định như cũ: “Em cho anh đổi không? Em cho anh đổi, anh liền đổi.”Cho dù vào giây phút này, anh cũng vẫn tuân thủ quy tắc trò chơi, cô không muốn cho anh thắng, vậy anh sẽ không thắng.Giọt lệ trong mắt cô rốt cuộc tràn ra: “Được, em cho anh đổi.”Thời khắc cô ném đồng tiền xu lên không trung, một tay anh ôm chặt lấy cô, tay còn lại thì bắt được đồng tiền xu.Anh mở bàn tay ra, hai mặt đều là hoa cúc.“Em bây giờ, phải đi theo anh.”