Tác giả:

TRONG KHOẢNH KHẮC ĐỐI MẶT VỚI TỬ THẦN, bốn bề đều là chết chóc khi những mảnh vụn c*̉a chiếc trực thăng bốc lửa tuôn xuống như mưa từ không trung, Rodrigo Juan Raval chỉ kịp nghĩ tới cô gái. Chỉ có thế, trước khi hứng lấy cái tai vạ từ trên trời rơi xuống. Cô ta chết mất thôi– - nấp mau Hắn lao người ra sau một tấm bia mộ vô danh, trong lúc khu nghĩa trang bé nhỏ ầm ì rung chuyển. Một âm thanh va chạm dữ dội vang lên khi phần thân đồ sộ c*̉a trực thăng đâm sầm xuống góc sân phía xa. Nhiên liệu đang cháy phun lên những cái thây thối rữa c*̉a các tù nhân và binh lính gần đó. Những dòng chất nhờn sáng óng ánh trườn ngang qua mặt đất như một thứ dung nham – - và khi Rodrigo tiếp xúc mặt đất, hắn cảm thấy một cơn đau nhói kịch liệt dưới bụng, hai dẻ xương sườn bị gãy khi va chạm với một phiến đá cẩm thạch vùi sâu trong cỏ. Cơn đau đột ngột ập đến một cách khủng khiếp…

Chương 21: Đoạn kết

Resident Evil 6 – Mật Mã VeronicaTác giả: S. D. PerryTruyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Mạt Thế, Truyện Thám HiểmTRONG KHOẢNH KHẮC ĐỐI MẶT VỚI TỬ THẦN, bốn bề đều là chết chóc khi những mảnh vụn c*̉a chiếc trực thăng bốc lửa tuôn xuống như mưa từ không trung, Rodrigo Juan Raval chỉ kịp nghĩ tới cô gái. Chỉ có thế, trước khi hứng lấy cái tai vạ từ trên trời rơi xuống. Cô ta chết mất thôi– - nấp mau Hắn lao người ra sau một tấm bia mộ vô danh, trong lúc khu nghĩa trang bé nhỏ ầm ì rung chuyển. Một âm thanh va chạm dữ dội vang lên khi phần thân đồ sộ c*̉a trực thăng đâm sầm xuống góc sân phía xa. Nhiên liệu đang cháy phun lên những cái thây thối rữa c*̉a các tù nhân và binh lính gần đó. Những dòng chất nhờn sáng óng ánh trườn ngang qua mặt đất như một thứ dung nham – - và khi Rodrigo tiếp xúc mặt đất, hắn cảm thấy một cơn đau nhói kịch liệt dưới bụng, hai dẻ xương sườn bị gãy khi va chạm với một phiến đá cẩm thạch vùi sâu trong cỏ. Cơn đau đột ngột ập đến một cách khủng khiếp… Cách đó vài dặm, Wesker nghe thấy tiếng nổ và chứng kiến đám khói đen kịt bốc lên sau đó. Hắn đã nghĩ đến việc vòng máy bay trở lại, nhưng cuối c*̀ng lại thôi, làm thế c*̃ng chẳng được gì. Nếu như Alexia không chết, người c*̉a hắn sẽ sớm biết ngay thôi, hừ, và thế giới này c*̃ng sẽ sớm được biết. “Tao hy vọng mày đã ở đó, Redfield,” hắn nói nhẹ nhàng, hơi mỉm cười. Dĩ nhiên là anh ta đã ở đó; Chris chẳng đủ thông minh hay nhanh nhẹn để ra khỏi đó kịp lúc... mặc dù có thể mày đủ may mắn. Wesker phải thừa nhận rằng Redfield có được sự may mắn không thể tin được.Thật đáng tiếc khi Alexia đã bác bỏ đề nghị c*̉a hắn. Ả ta đã trở thành cái gì đó khác, khủng khiếp và độc ác, nhưng chắc chắn là khác con người. Cấp trên c*̉a hắn sẽ chẳng dễ chịu gì khi hắn trở về mà thiếu ả, nhưng c*̃ng chẳng trách gì họ; họ đã phải chi nhiều cho vụ tấn công Rockfort, và hắn đã hầu như hứa với họ là sẽ có kết quả.Bọn họ sẽ chấp nhận thôi. Nếu họ không thích, họ có thể tự tìm lấy một đối tác khác. Nhưng còn Trent...Wesker nhăn mặt, chẳng muốn nghĩ tới buổi gặp gỡ tiếp theo. Hắn mắc nợ ông ta. Sau thất bại c*̉a Spencer, Trent - theo nghĩa đen - đã xách mông hắn ra khỏi lửa đỏ, đã xếp đặt cho hắn một hoàn cảnh mới. Và ông ta c*̃ng là người chịu trách nhiệm về những nhân sự hiện tại do Wesker đề đạt, những kẻ thật sự khát khao quyền lực, c*̃ng như cung cấp phương tiện để thực thi nhiệm vụ.Và...Và mặc dù chưa bao giờ thừa nhận ra miệng, nhưng quả thật Trent đã làm hắn phải sợ. Ông ta vô c*̀ng hòa nhã, lịch sự và ăn nói nhỏ nhẹ, nhưng đốm sáng long lanh trong mắt đã khiến ông ta lúc nào c*̃ng có vẻ như đang cười, chừng như mọi việc đều là trò đùa mà ông ta chính là người duy nhất nắm rõ ngọn ngành. Theo kinh nghiệm c*̉a Wesker, kẻ đang cười mới là người nguy hiểm nhất; những kẻ đó chẳng bao giờ cảm thấy cần thiết phải chứng tỏ bất cứ điều gì cả, và thường thì hơi có phần loạn trí.Mau mà mình c*̀ng phe với lão, Wesker tự trấn an mình, tin tưởng đó là vì hắn muốn thế. Bởi vì việc chống lại một người như Trent là một kế hoạch không hay, không hay chút nào.Mà thôi. Hắn có thể lo về Trent sau, khi đã có một lời xin lỗi thích đáng cho những nhân sự tương ứng. Ít nhất thì tay "hướng đạo sinh" Redfield c*̃ng đã chết, còn hắn thì vẫn sống nhăn và đang cộng tác với phe sẽ chiến thắng sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc.Wesker mỉm cười, hắn đang mong đợi cái kết thúc đó. Nó chắc hẳn sẽ rất tuyệt.Mặt trời đã ló dạng và bắt đầu phản chiếu lên nền tuyết trắng, tạo ra một vẻ đẹp lộng lẫy tuyệt vời, hoàn mỹ đến khó tin. Chiếc phi cơ nhỏ lao vút đi, cái bóng c*̉a nó theo sát phía sau khi băng qua những cánh đồng tuyết lấp lánh.-- Hết Tập 6 --

Cách đó vài dặm, Wesker nghe thấy tiếng nổ và chứng kiến đám khói đen kịt bốc lên sau đó. Hắn đã nghĩ đến việc vòng máy bay trở lại, nhưng cuối c*̀ng lại thôi, làm thế c*̃ng chẳng được gì. Nếu như Alexia không chết, người c*̉a hắn sẽ sớm biết ngay thôi, hừ, và thế giới này c*̃ng sẽ sớm được biết. “Tao hy vọng mày đã ở đó, Redfield,” hắn nói nhẹ nhàng, hơi mỉm cười. Dĩ nhiên là anh ta đã ở đó; Chris chẳng đủ thông minh hay nhanh nhẹn để ra khỏi đó kịp lúc... mặc dù có thể mày đủ may mắn. Wesker phải thừa nhận rằng Redfield có được sự may mắn không thể tin được.

Thật đáng tiếc khi Alexia đã bác bỏ đề nghị c*̉a hắn. Ả ta đã trở thành cái gì đó khác, khủng khiếp và độc ác, nhưng chắc chắn là khác con người. Cấp trên c*̉a hắn sẽ chẳng dễ chịu gì khi hắn trở về mà thiếu ả, nhưng c*̃ng chẳng trách gì họ; họ đã phải chi nhiều cho vụ tấn công Rockfort, và hắn đã hầu như hứa với họ là sẽ có kết quả.

Bọn họ sẽ chấp nhận thôi. Nếu họ không thích, họ có thể tự tìm lấy một đối tác khác. Nhưng còn Trent...

Wesker nhăn mặt, chẳng muốn nghĩ tới buổi gặp gỡ tiếp theo. Hắn mắc nợ ông ta. Sau thất bại c*̉a Spencer, Trent - theo nghĩa đen - đã xách mông hắn ra khỏi lửa đỏ, đã xếp đặt cho hắn một hoàn cảnh mới. Và ông ta c*̃ng là người chịu trách nhiệm về những nhân sự hiện tại do Wesker đề đạt, những kẻ thật sự khát khao quyền lực, c*̃ng như cung cấp phương tiện để thực thi nhiệm vụ.

Và...

Và mặc dù chưa bao giờ thừa nhận ra miệng, nhưng quả thật Trent đã làm hắn phải sợ. Ông ta vô c*̀ng hòa nhã, lịch sự và ăn nói nhỏ nhẹ, nhưng đốm sáng long lanh trong mắt đã khiến ông ta lúc nào c*̃ng có vẻ như đang cười, chừng như mọi việc đều là trò đùa mà ông ta chính là người duy nhất nắm rõ ngọn ngành. Theo kinh nghiệm c*̉a Wesker, kẻ đang cười mới là người nguy hiểm nhất; những kẻ đó chẳng bao giờ cảm thấy cần thiết phải chứng tỏ bất cứ điều gì cả, và thường thì hơi có phần loạn trí.

Mau mà mình c*̀ng phe với lão, Wesker tự trấn an mình, tin tưởng đó là vì hắn muốn thế. Bởi vì việc chống lại một người như Trent là một kế hoạch không hay, không hay chút nào.

Mà thôi. Hắn có thể lo về Trent sau, khi đã có một lời xin lỗi thích đáng cho những nhân sự tương ứng. Ít nhất thì tay "hướng đạo sinh" Redfield c*̃ng đã chết, còn hắn thì vẫn sống nhăn và đang cộng tác với phe sẽ chiến thắng sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc.

Wesker mỉm cười, hắn đang mong đợi cái kết thúc đó. Nó chắc hẳn sẽ rất tuyệt.

Mặt trời đã ló dạng và bắt đầu phản chiếu lên nền tuyết trắng, tạo ra một vẻ đẹp lộng lẫy tuyệt vời, hoàn mỹ đến khó tin. Chiếc phi cơ nhỏ lao vút đi, cái bóng c*̉a nó theo sát phía sau khi băng qua những cánh đồng tuyết lấp lánh.

-- Hết Tập 6 --

Resident Evil 6 – Mật Mã VeronicaTác giả: S. D. PerryTruyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Mạt Thế, Truyện Thám HiểmTRONG KHOẢNH KHẮC ĐỐI MẶT VỚI TỬ THẦN, bốn bề đều là chết chóc khi những mảnh vụn c*̉a chiếc trực thăng bốc lửa tuôn xuống như mưa từ không trung, Rodrigo Juan Raval chỉ kịp nghĩ tới cô gái. Chỉ có thế, trước khi hứng lấy cái tai vạ từ trên trời rơi xuống. Cô ta chết mất thôi– - nấp mau Hắn lao người ra sau một tấm bia mộ vô danh, trong lúc khu nghĩa trang bé nhỏ ầm ì rung chuyển. Một âm thanh va chạm dữ dội vang lên khi phần thân đồ sộ c*̉a trực thăng đâm sầm xuống góc sân phía xa. Nhiên liệu đang cháy phun lên những cái thây thối rữa c*̉a các tù nhân và binh lính gần đó. Những dòng chất nhờn sáng óng ánh trườn ngang qua mặt đất như một thứ dung nham – - và khi Rodrigo tiếp xúc mặt đất, hắn cảm thấy một cơn đau nhói kịch liệt dưới bụng, hai dẻ xương sườn bị gãy khi va chạm với một phiến đá cẩm thạch vùi sâu trong cỏ. Cơn đau đột ngột ập đến một cách khủng khiếp… Cách đó vài dặm, Wesker nghe thấy tiếng nổ và chứng kiến đám khói đen kịt bốc lên sau đó. Hắn đã nghĩ đến việc vòng máy bay trở lại, nhưng cuối c*̀ng lại thôi, làm thế c*̃ng chẳng được gì. Nếu như Alexia không chết, người c*̉a hắn sẽ sớm biết ngay thôi, hừ, và thế giới này c*̃ng sẽ sớm được biết. “Tao hy vọng mày đã ở đó, Redfield,” hắn nói nhẹ nhàng, hơi mỉm cười. Dĩ nhiên là anh ta đã ở đó; Chris chẳng đủ thông minh hay nhanh nhẹn để ra khỏi đó kịp lúc... mặc dù có thể mày đủ may mắn. Wesker phải thừa nhận rằng Redfield có được sự may mắn không thể tin được.Thật đáng tiếc khi Alexia đã bác bỏ đề nghị c*̉a hắn. Ả ta đã trở thành cái gì đó khác, khủng khiếp và độc ác, nhưng chắc chắn là khác con người. Cấp trên c*̉a hắn sẽ chẳng dễ chịu gì khi hắn trở về mà thiếu ả, nhưng c*̃ng chẳng trách gì họ; họ đã phải chi nhiều cho vụ tấn công Rockfort, và hắn đã hầu như hứa với họ là sẽ có kết quả.Bọn họ sẽ chấp nhận thôi. Nếu họ không thích, họ có thể tự tìm lấy một đối tác khác. Nhưng còn Trent...Wesker nhăn mặt, chẳng muốn nghĩ tới buổi gặp gỡ tiếp theo. Hắn mắc nợ ông ta. Sau thất bại c*̉a Spencer, Trent - theo nghĩa đen - đã xách mông hắn ra khỏi lửa đỏ, đã xếp đặt cho hắn một hoàn cảnh mới. Và ông ta c*̃ng là người chịu trách nhiệm về những nhân sự hiện tại do Wesker đề đạt, những kẻ thật sự khát khao quyền lực, c*̃ng như cung cấp phương tiện để thực thi nhiệm vụ.Và...Và mặc dù chưa bao giờ thừa nhận ra miệng, nhưng quả thật Trent đã làm hắn phải sợ. Ông ta vô c*̀ng hòa nhã, lịch sự và ăn nói nhỏ nhẹ, nhưng đốm sáng long lanh trong mắt đã khiến ông ta lúc nào c*̃ng có vẻ như đang cười, chừng như mọi việc đều là trò đùa mà ông ta chính là người duy nhất nắm rõ ngọn ngành. Theo kinh nghiệm c*̉a Wesker, kẻ đang cười mới là người nguy hiểm nhất; những kẻ đó chẳng bao giờ cảm thấy cần thiết phải chứng tỏ bất cứ điều gì cả, và thường thì hơi có phần loạn trí.Mau mà mình c*̀ng phe với lão, Wesker tự trấn an mình, tin tưởng đó là vì hắn muốn thế. Bởi vì việc chống lại một người như Trent là một kế hoạch không hay, không hay chút nào.Mà thôi. Hắn có thể lo về Trent sau, khi đã có một lời xin lỗi thích đáng cho những nhân sự tương ứng. Ít nhất thì tay "hướng đạo sinh" Redfield c*̃ng đã chết, còn hắn thì vẫn sống nhăn và đang cộng tác với phe sẽ chiến thắng sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc.Wesker mỉm cười, hắn đang mong đợi cái kết thúc đó. Nó chắc hẳn sẽ rất tuyệt.Mặt trời đã ló dạng và bắt đầu phản chiếu lên nền tuyết trắng, tạo ra một vẻ đẹp lộng lẫy tuyệt vời, hoàn mỹ đến khó tin. Chiếc phi cơ nhỏ lao vút đi, cái bóng c*̉a nó theo sát phía sau khi băng qua những cánh đồng tuyết lấp lánh.-- Hết Tập 6 --

Chương 21: Đoạn kết