“Ta nghe nói..... Ngàn dặm ngoài kia có một Đào Hoa Cốc, khi xuân về, khắp núi đồi hoa đào nở rộ, tầng tầng lớp lớp rực rỡ tựa yên hà, thảm hoa thật dày trải dài trên từng tấc đất, chẳng khác nào tiên cảnh.....” Thích Thiếu Thương đứng trước cửa sổ, nhìn nhánh cây vẫn còn trơ trụi một màu ảm đạm, ánh mắt tràn ngập khát khao. Xuân năm nay đến chậm kì lạ. Đã là tháng hai, nhưng trên sông vẫn phủ một lớp băng lạnh giá. “Hoa đào?” Cố Tích Triều ngồi trên bàn hí hoáy phác họa, “Là thế này sao?” Thích Thiếu Thương quay đầu lại, chỉ thấy một mảnh đỏ loang lổ, cười lắc đầu: “Đương nhiên không phải, hoa đào màu hồng phấn.” “Sắc hồng của hoa.....” Người bên cạnh sờ sờ mũi, “Nghĩ không ra, ta chỉ thường mơ thấy sắc đỏ rực mà thôi.” Chất lỏng sềnh sệch, mùi hương nồng đậm xộc vào mũi, khiến y hô hấp khó khăn. Thích Thiếu Thương lấy khăn tay thấm nước, cúi người giúp y lau màu dính trên chóp mũi, cười nói: “Vẽ hết cả lên mặt này.” Lại thấy trên những sợi tóc quăn cũng dính bệt màu đỏ rực, liền cẩn…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...