“Ối!” Phanh. Ba. Nhanh như chớp xẹt. Thật là không ra thể thống gì! Chỉ đi cầu thang mà cũng bị trượt chân, từ lầu hai lao xuống hôn sàn lầu một, trên đầu còn nổi lên cục u to đùng như cái bánh bao. “Shit!” Chung Minh choáng váng mặt mày, hùng hùng hổ hổ ôm đầu ngẩng lên trừng mắt dữ tợn về phía cái bậc thang góc lầu hai đã hại y bị ngã — Oa!! Này là cái gì?! Nữ nhân có b* ng*c lớn nhất y từng nhìn thấy trong đời đang đứng bên cầu thang, xoa xoa thắt lưng tựa cái ấm trà, dùng ánh mắt còn hùng hổ hơn y gấp mấy lần nhìn xuống, tựa như y thiếu nàng mấy trăm vạn không bằng. Nếu không phải Chung Minh xác định mình chưa từng thiếu ai ngần ấy tiền, cũng chưa từng gặp qua người này, y thật sự sẽ nghĩ nàng là đến đòi nợ. Kỳ quái, trên người nàng mặc cái kiểu quần áo gì vậy? So với cách ăn mặc của các tú bà kỹ viện trong phim truyền hình cổ trang nhiều tập cũng không khác bao nhiêu. Hơn nữa, theo y nhớ, thường tú bà lộ ra loại biểu tình nhe nanh múa vuốt này đều là khi các cô nương không nghe…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...