Lạc Dương Điệp Hồng Lâu.
Thời gian trôi qua giống như cát chảy, chậm rãi phiêu đi. Thế gian vạn vật theo thời gian lại càng không ngừng biến đổi, rất nhiều thứ trải qua năm tháng có biến hóa rất lớn, nhưng mà có một số thứ… vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi.
Thời kì xa xưa, khi vạn vật bắt đầu, những nơi có sự sống, thiên – địa – nhân, tam giới tồn tại biệt lập với từng người đứng đầu. Người thống trị Thiên giới là “Thần”; Người thống trị Địa giới là “Ma vương”;
“Ối!” Phanh. Ba. Nhanh như chớp xẹt. Thật là không ra thể thống gì! Chỉ đi cầu thang mà cũng bị trượt chân, từ lầu hai lao xuống hôn sàn lầu một, trên đầu còn nổi lên cục u to đùng như cái bánh bao. “Shit!”