Tác giả:

“Âu tiên sinh,anh muốn đi đổ rác sao? Vậy của tôi có thể hay không phiền toái anh?” “Âu tiên sinh,anh muốn đi cửa hàng tiện lợi sao? Có thể hay không mua giúp tôi bình sữa tươi a” “Âu tiên sinh, con tôi muốn đi học bơi,tôi có bận một chút,anh có thể đưa đứa bé đi giúp tôi không.” “Âu tiên sinh, làm ơn chiếu cố hài tử giúp tôi một chút.” “Âu tiên sinh, tôi thực đói, anh có thể nấu cơm không?” “Âu tiên sinh, tôi thực tịch mịch,theo giúp tôi trên giường có được không?” “Phốc!” Nghe Bạch Tiệp Ngọc lấy ngữ khí khoa trương học hàng xóm láng giềng nói chuyện đã muốn cười to, không nghĩ tới nàng có thể nói câu này a, làm cho Sài Nghê nhất thời nhịn không được phun cười ra tiếng. “Này rất khoa trương, rất buồn cười, ha ha……” Nàng cười không thể áp chế nói:“Thế nhưng ngay cả trên giường yêu cầu đều toát ra đến đây, tuyệt không có khả năng này sẽ là thật sự.Cậu nói đúng hay không?” Lau đi nước mắt ở khóe mắt, Sài Nghê nhìn bạn tốt từ thời kì trung học đến bây giờ Bạch Tiệp Ngọc. Tiệp Ngọc thật…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...