Địa ngục không có ánh sáng, tựa như phòng biệt giam tối tăm ẩm thấp, thân thể hai thiếu niên gầy yếu rúc vào nhau. Song sắt chật hẹp văng vẳng tiếng chó săn từ bên ngoài vọng vào, thiếu niên nhỏ hơn khẽ cất tiếng hỏi: “Vì sao anh lại muốn làm diễn viên?” “Bởi vì làm diễn viên thì có thể trở thành anh hùng trong câu chuyện của người khác, còn có thể kiếm rất nhiều tiền nữa.” Một thiếu niên khác đáp: “Có tiền mới có thể tự lập, anh không muốn lại phải về cái nhà kia nữa.” “Anh sẽ trở thành diễn viên nổi tiếng sao?” “Ừ! Nhất định!” “Vậy em sẽ làm tiểu thần tiên.” “Hả? Tiểu thần tiên á?” “Nếu như vận may của anh không tốt, không thể trở thành diễn viên nổi tiếng thì em sẽ làm phép giúp anh một tay.” Thiếu niên đầu trọc bật cười, xoa xoa mái tóc mềm mại của thiếu niên nhỏ hơn trong lòng, “Anh thấy có thần tiên nào giống như mày đâu?” Cậu nhóc nhỏ hơn ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng quắc: “Vậy coi như em là hoàng tử bé đi!” “…Công nhận mày giống hoàng tử bé thật.” “Em sẽ học đánh nhau vì anh,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...