Editor: Diệp Thảo Tác giả có lời muốn nói: Mệt, mệt, lão tử rất kém văn, chương mới chỉ 1000 kí tự, thật sự là muốn nghĩ tiếp nhưng viết không ra. Đây là một truyện từ tùy tính mà đến, bởi vì ngày đó khi đang sinh hoạt, ta không nhớ tên vị lão sư, chỉ nhớ ông ấy nói với ta về rượu hoa điêu. Lúc ấy, trong đầu ta đột nhiên xuất hiện hình ảnh một nữ nhân, hoa chưa điêu tàn. Là truyện ngắn, đoản văn, tùy tâm mà viết xong. Bối cảnh âm nhạc: Đêm khuya tĩnh lặng ngồi viết ra. --------------------- Hoa Điêu, đó là tên ta. Ta không biết chính mình ban đầu tên gọi là gì, thậm chí ngay cả họ cũng không biết. Đến tận hôm nay ta vẫn chỉ có tên – Hoa Điêu. Cái tên này, là Tiêu Phóng hắn đặt cho ta, thế nhưng hắn từ trước đến nay chưa bao giờ gọi cái tên ấy. Kêu tên của ta chỉ có những người đó, nhưng ta không nhớ được tên bọn họ là ai. =================================== Hoa điêu, là một loại rượu, có lẽ tên khác của nó gọi là nữ nhi hồng. Không biết còn tồn tại ngày trăng tròn đó hay không, nữ nhi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...