Tác giả:

Kiếp trước Buồn cười! Thật sự là buồn cười! “Buồn cười! Thật sự là buồn cười!” Phương Diệc Ngôn ở bên trong thư phòng giậm chân, còn cha hắn thì ở bên ngoài đại sảnh nhảy đông đổng. Chỉ có điều hắn không dám cũng không thể lớn tiếng biểu thị sự bất mãn của mình. Đương nhiên không phải bởi vì hắn không dám làm trái ý Phương lão gia, nếu không hắn cũng sẽ không bị nhốt ở trong thư phòng. “Nghịch tử, ngươi đóng cửa suy nghĩ thật kỹ cho ta!” Phương lão gia tức sùi bọt mép. Thật là oan uổng quá, hắn có làm gì sai đâu? Bất quá chỉ là cự tuyệt nghe theo việc hôn nhân mà cha hắn đã thay hắn an bài mà thôi.          An bài, là cách nói dễ nghe nhưng ra lệnh mới là thật. Ngay cả mắt, mũi, miệng của Lục gia tiểu thư ở Đông thành hình dáng thế nào hắn cũng chưa từng thấy qua, cao thấp mập ốm cũng không biết, hắn cũng không phải người mù mà phải lơ mơ lấy vợ như thế. Phương Diệc Ngôn vừa cãi lại như vậy, liền giống như đổ thêm dầu vào lửa, Phương lão gia tức giận đến râu mép suýt chút nữa đã xếch…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...