Đêm Trung thu ước hẹn, vầng trăng mờ mờ sáng. Không khí tối nay vô cùng mê hoặc lòng người, thế là sáu trong tám người của hai gia đình sống cạnh nhau chạy đi hết sạch, chỉ còn lại hai người. Ở nơi này, loại đoàn tụ sum vầy vào
Kiếp trước Buồn cười! Thật sự là buồn cười! “Buồn cười! Thật sự là buồn cười!” Phương Diệc Ngôn ở bên trong thư phòng giậm chân, còn cha hắn thì ở bên ngoài đại sảnh nhảy đông đổng. Chỉ có điều hắn không dám cũng không thể lớn tiếng biểu thị sự bất mãn của mình.