Ban đêm. Ánh đèn màu vỏ quýt tản ra ánh sáng nhàn nhạt, bao phủ gian phòng kiều diễm. Tiếng nam nữ th* d*c xen lẫn trong căn phòng bịt kín. Trên giường lớn màu trắng mềm mại. Mắt cá chân cô dựng trên vai anh. Thủy Miểu Miểu mơ mơ màng màng, thấy không rõ mặt của anh, chỉ có thể cảm giác được anh cường tráng, tràn ngập năng lực mạnh mẽ. Ánh mắt rơi vào bụng của anh, ngoại trừ bên ngoài tráng kiện, loáng thoáng nhìn thấy có cái bớt hình ngọn lửa Hỏa Vân. Cái bớt kia hiện lên mơ màng trong đầu, biến thành ngọn lửa hừng hực, đẩy cô vào đám mây. Sau khi tiến lên, chậm rãi hạ xuống, gương mặt của người đàn ông kia giống như càng ngày càng rõ ràng. Thủy Miểu Miểu hô hấp dồn dập. "Bình bịch." Tiếng gõ bàn vang lên. Trong lòng Thủy Miểu Miểu hơi hồi hộp một chút, nắm chặt cái tay, nhíu lông mày: "Viêm Viêm, đừng ầm ĩ, nhanh!" "Mơ mộng xuân sao?" Giọng một người đàn ông tiến vào lỗ tai Thủy Miểu Miểu. "Ừm?" Thủy Miểu Miểu lên tiếng lung tung, đột nhiên ý thức được không đúng. Giọng bên tai…
Chương 290: Đổng sự trưởng tâm tình rất tốt
Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ NhàngTác giả: Xán Miểu Ái NgưXán Miểu Ái NgưTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBan đêm. Ánh đèn màu vỏ quýt tản ra ánh sáng nhàn nhạt, bao phủ gian phòng kiều diễm. Tiếng nam nữ th* d*c xen lẫn trong căn phòng bịt kín. Trên giường lớn màu trắng mềm mại. Mắt cá chân cô dựng trên vai anh. Thủy Miểu Miểu mơ mơ màng màng, thấy không rõ mặt của anh, chỉ có thể cảm giác được anh cường tráng, tràn ngập năng lực mạnh mẽ. Ánh mắt rơi vào bụng của anh, ngoại trừ bên ngoài tráng kiện, loáng thoáng nhìn thấy có cái bớt hình ngọn lửa Hỏa Vân. Cái bớt kia hiện lên mơ màng trong đầu, biến thành ngọn lửa hừng hực, đẩy cô vào đám mây. Sau khi tiến lên, chậm rãi hạ xuống, gương mặt của người đàn ông kia giống như càng ngày càng rõ ràng. Thủy Miểu Miểu hô hấp dồn dập. "Bình bịch." Tiếng gõ bàn vang lên. Trong lòng Thủy Miểu Miểu hơi hồi hộp một chút, nắm chặt cái tay, nhíu lông mày: "Viêm Viêm, đừng ầm ĩ, nhanh!" "Mơ mộng xuân sao?" Giọng một người đàn ông tiến vào lỗ tai Thủy Miểu Miểu. "Ừm?" Thủy Miểu Miểu lên tiếng lung tung, đột nhiên ý thức được không đúng. Giọng bên tai… “ Cái đồ ẻo lả này, anh nói ai nịnh hót?” Băng Băng trợn hai mắt mắng.Sâm Mễ khinh thường, mấp máy miệng, giọng nũng nịu nói:" Người nào nịnh hót, toàn công ty đều biết, không thèm nghe cô nói nữa, tôi chuẩn bị đưa tin lên trang nhất ".Sâm Mễ đắc ý, lắc mông đi về phòng làm việc của Hạ Yên.Băng Băng trừng mắt nhìn về phía Thủy Miểu miểu.Thủy Miểu Miểu sợ hết hồn, vội vàng nở nụ cười vô hại, buồn bực trở về chỗ ngồi của mình.Lát sau, Sâm Mễ nhẩy cẫng ra ngoài, hướng về phía mọi người nói:" Mọi người thân yêu, Biên tập Hạ nói, lần này được lên trang nhất, tối nay xin mời mọi người đi ăn cơm ".Thủy Miểu Miểu suy nghĩ, nếu như Thẩm Mặc Thần tối nay về nhà ăn cơm tối, cô sẽ rơi vào tình huống khó xử, không bằng ra tay trước chiếm lợi thế.Cô soạn tin nhắn gửi cho Thẩm Mặc Thần.“ Biên tập Hạ nói là hôm nay được lên trang nhất, mời chúng tôi tối nay đi ăn cơm, lãnh đạo phê chuẩn không?"Thẩm Mặc Thần đang chủ trì hội nghị cấp cao, thấy có tin nhắn liền liếc nhìn, khẽ cười trả lời cô:" Được, nhưng phải về nhà sớm ".Hai mươi mấy vị phó tổng ngồi đó nhìn nhau, sau đó cười.Hôm nay, nhìn đổng sự trưởng tâm tình không tệ a.- Sau khi tan tầm, một đám người rủ nhau đi ăn cơm.Thủy Miểu Miểu không lái xe đến, liền ra chờ xe bus.Một chiếc xe Volvo lái đến, Hạ Yên hạ cửa sổ xe xuống, hướng về phía Thủy Miểu Miểu, xinh đẹp cười một tiếng:" Lên xe, chị đưa em đi ".Trong lòng Thủy Miểu Miểu đối với Hạ Yên luôn có cảm giác phòng bị, cảm giác chị ta đối với mình không được hữu hảo,Nhưng Hạ Yên là cấp trên của cô.
“ Cái đồ ẻo lả này, anh nói ai nịnh hót?” Băng Băng trợn hai mắt mắng.
Sâm Mễ khinh thường, mấp máy miệng, giọng nũng nịu nói:" Người nào nịnh hót, toàn công ty đều biết, không thèm nghe cô nói nữa, tôi chuẩn bị đưa tin lên trang nhất ".
Sâm Mễ đắc ý, lắc mông đi về phòng làm việc của Hạ Yên.
Băng Băng trừng mắt nhìn về phía Thủy Miểu miểu.
Thủy Miểu Miểu sợ hết hồn, vội vàng nở nụ cười vô hại, buồn bực trở về chỗ ngồi của mình.
Lát sau, Sâm Mễ nhẩy cẫng ra ngoài, hướng về phía mọi người nói:" Mọi người thân yêu, Biên tập Hạ nói, lần này được lên trang nhất, tối nay xin mời mọi người đi ăn cơm ".
Thủy Miểu Miểu suy nghĩ, nếu như Thẩm Mặc Thần tối nay về nhà ăn cơm tối, cô sẽ rơi vào tình huống khó xử, không bằng ra tay trước chiếm lợi thế.
Cô soạn tin nhắn gửi cho Thẩm Mặc Thần.
“ Biên tập Hạ nói là hôm nay được lên trang nhất, mời chúng tôi tối nay đi ăn cơm, lãnh đạo phê chuẩn không?"
Thẩm Mặc Thần đang chủ trì hội nghị cấp cao, thấy có tin nhắn liền liếc nhìn, khẽ cười trả lời cô:" Được, nhưng phải về nhà sớm ".
Hai mươi mấy vị phó tổng ngồi đó nhìn nhau, sau đó cười.
Hôm nay, nhìn đổng sự trưởng tâm tình không tệ a.
-
Sau khi tan tầm, một đám người rủ nhau đi ăn cơm.
Thủy Miểu Miểu không lái xe đến, liền ra chờ xe bus.
Một chiếc xe Volvo lái đến, Hạ Yên hạ cửa sổ xe xuống, hướng về phía Thủy Miểu Miểu, xinh đẹp cười một tiếng:" Lên xe, chị đưa em đi ".
Trong lòng Thủy Miểu Miểu đối với Hạ Yên luôn có cảm giác phòng bị, cảm giác chị ta đối với mình không được hữu hảo,
Nhưng Hạ Yên là cấp trên của cô.
Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ NhàngTác giả: Xán Miểu Ái NgưXán Miểu Ái NgưTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBan đêm. Ánh đèn màu vỏ quýt tản ra ánh sáng nhàn nhạt, bao phủ gian phòng kiều diễm. Tiếng nam nữ th* d*c xen lẫn trong căn phòng bịt kín. Trên giường lớn màu trắng mềm mại. Mắt cá chân cô dựng trên vai anh. Thủy Miểu Miểu mơ mơ màng màng, thấy không rõ mặt của anh, chỉ có thể cảm giác được anh cường tráng, tràn ngập năng lực mạnh mẽ. Ánh mắt rơi vào bụng của anh, ngoại trừ bên ngoài tráng kiện, loáng thoáng nhìn thấy có cái bớt hình ngọn lửa Hỏa Vân. Cái bớt kia hiện lên mơ màng trong đầu, biến thành ngọn lửa hừng hực, đẩy cô vào đám mây. Sau khi tiến lên, chậm rãi hạ xuống, gương mặt của người đàn ông kia giống như càng ngày càng rõ ràng. Thủy Miểu Miểu hô hấp dồn dập. "Bình bịch." Tiếng gõ bàn vang lên. Trong lòng Thủy Miểu Miểu hơi hồi hộp một chút, nắm chặt cái tay, nhíu lông mày: "Viêm Viêm, đừng ầm ĩ, nhanh!" "Mơ mộng xuân sao?" Giọng một người đàn ông tiến vào lỗ tai Thủy Miểu Miểu. "Ừm?" Thủy Miểu Miểu lên tiếng lung tung, đột nhiên ý thức được không đúng. Giọng bên tai… “ Cái đồ ẻo lả này, anh nói ai nịnh hót?” Băng Băng trợn hai mắt mắng.Sâm Mễ khinh thường, mấp máy miệng, giọng nũng nịu nói:" Người nào nịnh hót, toàn công ty đều biết, không thèm nghe cô nói nữa, tôi chuẩn bị đưa tin lên trang nhất ".Sâm Mễ đắc ý, lắc mông đi về phòng làm việc của Hạ Yên.Băng Băng trừng mắt nhìn về phía Thủy Miểu miểu.Thủy Miểu Miểu sợ hết hồn, vội vàng nở nụ cười vô hại, buồn bực trở về chỗ ngồi của mình.Lát sau, Sâm Mễ nhẩy cẫng ra ngoài, hướng về phía mọi người nói:" Mọi người thân yêu, Biên tập Hạ nói, lần này được lên trang nhất, tối nay xin mời mọi người đi ăn cơm ".Thủy Miểu Miểu suy nghĩ, nếu như Thẩm Mặc Thần tối nay về nhà ăn cơm tối, cô sẽ rơi vào tình huống khó xử, không bằng ra tay trước chiếm lợi thế.Cô soạn tin nhắn gửi cho Thẩm Mặc Thần.“ Biên tập Hạ nói là hôm nay được lên trang nhất, mời chúng tôi tối nay đi ăn cơm, lãnh đạo phê chuẩn không?"Thẩm Mặc Thần đang chủ trì hội nghị cấp cao, thấy có tin nhắn liền liếc nhìn, khẽ cười trả lời cô:" Được, nhưng phải về nhà sớm ".Hai mươi mấy vị phó tổng ngồi đó nhìn nhau, sau đó cười.Hôm nay, nhìn đổng sự trưởng tâm tình không tệ a.- Sau khi tan tầm, một đám người rủ nhau đi ăn cơm.Thủy Miểu Miểu không lái xe đến, liền ra chờ xe bus.Một chiếc xe Volvo lái đến, Hạ Yên hạ cửa sổ xe xuống, hướng về phía Thủy Miểu Miểu, xinh đẹp cười một tiếng:" Lên xe, chị đưa em đi ".Trong lòng Thủy Miểu Miểu đối với Hạ Yên luôn có cảm giác phòng bị, cảm giác chị ta đối với mình không được hữu hảo,Nhưng Hạ Yên là cấp trên của cô.