Ban đêm. Ánh đèn màu vỏ quýt tản ra ánh sáng nhàn nhạt, bao phủ gian phòng kiều diễm. Tiếng nam nữ th* d*c xen lẫn trong căn phòng bịt kín. Trên giường lớn màu trắng mềm mại. Mắt cá chân cô dựng trên vai anh. Thủy Miểu Miểu mơ mơ màng màng, thấy không rõ mặt của anh, chỉ có thể cảm giác được anh cường tráng, tràn ngập năng lực mạnh mẽ. Ánh mắt rơi vào bụng của anh, ngoại trừ bên ngoài tráng kiện, loáng thoáng nhìn thấy có cái bớt hình ngọn lửa Hỏa Vân. Cái bớt kia hiện lên mơ màng trong đầu, biến thành ngọn lửa hừng hực, đẩy cô vào đám mây. Sau khi tiến lên, chậm rãi hạ xuống, gương mặt của người đàn ông kia giống như càng ngày càng rõ ràng. Thủy Miểu Miểu hô hấp dồn dập. "Bình bịch." Tiếng gõ bàn vang lên. Trong lòng Thủy Miểu Miểu hơi hồi hộp một chút, nắm chặt cái tay, nhíu lông mày: "Viêm Viêm, đừng ầm ĩ, nhanh!" "Mơ mộng xuân sao?" Giọng một người đàn ông tiến vào lỗ tai Thủy Miểu Miểu. "Ừm?" Thủy Miểu Miểu lên tiếng lung tung, đột nhiên ý thức được không đúng. Giọng bên tai…
Tác giả: