Tác giả:

Hắn đứng trước đống lửa, người tr*n tr**ng, thân thể cân xứng kiện mỹ màu đồng trên bức họa đồ hồng sắc. Tiết tấu tiếng trống đánh ra đầy gấp gáp, mồ hôi vì động tác mạnh mẽ mà theo không trung bay lượn trong bầu không khí cực nóng, hắn tựa như phượng hoàng được sinh ra lần nữa, mỗi nơi trên cơ thể đều tỏa ra một loại sinh khí mới, tràn ngập cả không gian. Đây là vũ đạo của nhân tài. “Ba!” Màn hình Bravia chuyển sang màu đen, Tịch Dật miễn cưỡng tựa vào sô pha, đôi mắt dài nhỏ xếch lên nhìn đối phương: “Ta nói, người sống ngươi lại không nhìn, nhìn DVD sẽ nhìn ra cọng lông nào a?” Kỳ Vĩnh Thanh đẩy Tịch Dật ra một chút, trêu đùa: “Ta đang buồn bực a! Sao có thể nói là cùng môt người, hoàn toàn là hai người khác nhau a, hoàn toàn khác nhau một trời một vực a…” Lời còn chưa dứt, liền bị Tịch Dật vô tình vỗ một cái, “Ngươi đang nói gì a! Tiểu tử thối…” Hai người vui cười thành một đoàn, trên sô pha đùa giỡn nhưng một lát sau thì đã ở trên mặt đất. Cười đến mức phải th* d*c, sau trận đùa…

Truyện chữ