Trời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì…
Chương 284: Chúng ta hủy bỏ hôn ước đi
Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn CầuTác giả: Phi Tử Nhất TiếuTruyện Ngôn TìnhTrời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì… Ánh mắt Nhan Duyệt sáng ngời, Nguyễn Thiên Lăng lấy vòng cổ ra, cô ta xoay người, anh đeo lên cổ cô ta. Ngón tay v**t v* lên hạt ngọc trai bóng mịn, Nhan Duyệt quay người cười. Bỗng nhiên, chốt khóa đằng sau rơi ra, vòng cổ rớt xuống mặt đất, lập tức đứt thành hai đoạn! Nhan Duyệt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hai đoạn vòng cổ rơi trên mặt đất, sắc mặt vô cùng tệ. “Sao lại vụng về như vậy!” Bà Nhan bối rối nhặt vòng cổ lên, nhưng mà đã đứt rồi, không thể đeo lên được nữa. Bà Nguyễn khẽ nhíu mày, vòng cổ đột nhiên bị đứt, khiến bà ta có một dự cảm không tốt. Vẻ mặt Nguyễn Thiên Lăng thoáng cứng đờ, anh cười an ủi cô ta: “Cái dây này chất lượng quá kém, anh sẽ mua cho em cái tốt hơn nữa.” Nhà thiết kế trang sức hàng đầu cả nước làm ra, sao có thể có vần đề về chất lượng. Chỉ có thể nói vận khí cô ta không tốt, làm vòng cổ rơi xuống đất. Nhan Duyệt tươi cười nói: “Không sao đâu, hỏng thì thôi. Vừa rồi em không cẩn thận mạnh tay, cho nên mới làm hỏng vòng cổ.” Bà Nhan bất đắc dĩ trừng mắt liếc cô ta: “Cái con bé này thật là, lần sau đừng có bất cẩn như vậy...” “Xin lỗi, lần sau con sẽ không như vậy.” Nhan Duyệt rất biết điều, nhẹ nhàng cười nói. Nếu là do cô ta không cẩn thận làm đứt, vậy thì không phải là dấu hiệu điềm xui. Bầu không khí lại dịu đi, sự cố nhỏ này cũng trôi qua rất nhanh, không ai để ý nữa. Chỉ có Nhan Duyệt còn chút bất an trong lòng, bởi vì cô ta biết rõ, căn bản là cô ta không kéo vòng cổ, là vòng cổ tự rớt xuống... ---Giang Vũ Phi ngồi đợi chưa được bao lâu đã nghe có tiếng gõ cửa. Cô ra mở cửa, Tiêu Lang đứng ở ngoài liếc thấy sắc mặt cô thực sự không tốt. Anh đi vào, cầm tay cô quan tâm hỏi: “Em sao rồi, không khỏe chỗ nào?” “Vào trước đi đã.” Giang Vũ Phi đóng cửa, dắt anh vào nhà. Ngồi trên ghế sofa, cô nhìn về phía anh, trong mắt không thể giấu được nỗi đau. “Rốt cuộc là như thế nào?” Tiêu Lang khẽ nhíu mày, lo lắng hỏi cô. Giang Vũ Phi cụp mắt, không dám nhìn thẳng vào mắt anh. “Tiêu Lang, chúng ta hủy bỏ hôn ước đi, em không thể đính hôn với anh.” “Vì sao?” Tiêu Lang kinh ngạc hỏi lại: “Vũ Phi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” "Không có gì, chỉ là em đột nhiên không muốn kết hôn." "Em nhất định có chuyện giấu anh! Có phải liên quan đến Nguyễn Thiên Lăng không, anh ta uy h**p em đúng không?" “Không phải.” Tiêu Lang nâng mặt cô lên, khiến cô phải đối mặt với anh. Đôi mắt anh nặng nề nhìn thẳng vào cô, dưới cái nhìn của anh, trong mắt cô lộ ra sự bất an. “Vũ Phi, em nhất định có chuyện giấu anh, nói cho anh biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.” “Thật sự không có chuyện gì, em chỉ phát hiện hai chúng ta không hợp nhau. Tiêu Lang, hủy bỏ hôn ước được không, chúng ta không thể ở bên nhau.” “Vì sao!” Giọng nói Tiêu Lang càng thêm trầm thấp: “Em không nói nguyên nhân rõ ràng, anh tuyệt đối sẽ không hủy bỏ hôn ước! Vũ Phi, bất kể là xảy ra chuyện gì, em với anh cùng nhau đối mặt. Đừng giấu anh, nói cho anh biết sự thật được không?” “Không được!” Giang Vũ Phi kéo tay anh ra, mắt mở to nhìn xuống đất: “Anh đừng hỏi gì cả, dù sao em cũng sẽ không đính hôn với anh. Tiêu Lang, em thực sự xin lỗi anh, anh đi đi.” Sắc mặt Tiêu Lang nặng nề, đột nhiên anh đứng dậy: “Được thôi, anh sẽ đi tìm Nguyễn Thiên Lăng tính sổ ngay bây giờ! Anh muốn hỏi rốt cuộc anh ta đã làm gì em, khiến cho em không đính hôn với anh!”
Ánh mắt Nhan Duyệt sáng ngời, Nguyễn Thiên Lăng lấy vòng cổ ra, cô ta xoay người, anh đeo lên cổ cô ta. Ngón tay v**t v* lên hạt ngọc trai bóng mịn, Nhan Duyệt quay người cười.
Bỗng nhiên, chốt khóa đằng sau rơi ra, vòng cổ rớt xuống mặt đất, lập tức đứt thành hai đoạn!
Nhan Duyệt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hai đoạn vòng cổ rơi trên mặt đất, sắc mặt vô cùng tệ.
“Sao lại vụng về như vậy!” Bà Nhan bối rối nhặt vòng cổ lên, nhưng mà đã đứt rồi, không thể đeo lên được nữa.
Bà Nguyễn khẽ nhíu mày, vòng cổ đột nhiên bị đứt, khiến bà ta có một dự cảm không tốt.
Vẻ mặt Nguyễn Thiên Lăng thoáng cứng đờ, anh cười an ủi cô ta: “Cái dây này chất lượng quá kém, anh sẽ mua cho em cái tốt hơn nữa.”
Nhà thiết kế trang sức hàng đầu cả nước làm ra, sao có thể có vần đề về chất lượng.
Chỉ có thể nói vận khí cô ta không tốt, làm vòng cổ rơi xuống đất.
Nhan Duyệt tươi cười nói: “Không sao đâu, hỏng thì thôi. Vừa rồi em không cẩn thận mạnh tay, cho nên mới làm hỏng vòng cổ.”
Bà Nhan bất đắc dĩ trừng mắt liếc cô ta: “Cái con bé này thật là, lần sau đừng có bất cẩn như vậy...”
“Xin lỗi, lần sau con sẽ không như vậy.” Nhan Duyệt rất biết điều, nhẹ nhàng cười nói.
Nếu là do cô ta không cẩn thận làm đứt, vậy thì không phải là dấu hiệu điềm xui. Bầu không khí lại dịu đi, sự cố nhỏ này cũng trôi qua rất nhanh, không ai để ý nữa.
Chỉ có Nhan Duyệt còn chút bất an trong lòng, bởi vì cô ta biết rõ, căn bản là cô ta không kéo vòng cổ, là vòng cổ tự rớt xuống...
---
Giang Vũ Phi ngồi đợi chưa được bao lâu đã nghe có tiếng gõ cửa.
Cô ra mở cửa, Tiêu Lang đứng ở ngoài liếc thấy sắc mặt cô thực sự không tốt.
Anh đi vào, cầm tay cô quan tâm hỏi: “Em sao rồi, không khỏe chỗ nào?”
“Vào trước đi đã.” Giang Vũ Phi đóng cửa, dắt anh vào nhà.
Ngồi trên ghế sofa, cô nhìn về phía anh, trong mắt không thể giấu được nỗi đau.
“Rốt cuộc là như thế nào?” Tiêu Lang khẽ nhíu mày, lo lắng hỏi cô.
Giang Vũ Phi cụp mắt, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
“Tiêu Lang, chúng ta hủy bỏ hôn ước đi, em không thể đính hôn với anh.”
“Vì sao?” Tiêu Lang kinh ngạc hỏi lại: “Vũ Phi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
"Không có gì, chỉ là em đột nhiên không muốn kết hôn."
"Em nhất định có chuyện giấu anh! Có phải liên quan đến Nguyễn Thiên Lăng không, anh ta uy h**p em đúng không?"
“Không phải.”
Tiêu Lang nâng mặt cô lên, khiến cô phải đối mặt với anh.
Đôi mắt anh nặng nề nhìn thẳng vào cô, dưới cái nhìn của anh, trong mắt cô lộ ra sự bất an.
“Vũ Phi, em nhất định có chuyện giấu anh, nói cho anh biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.”
“Thật sự không có chuyện gì, em chỉ phát hiện hai chúng ta không hợp nhau. Tiêu Lang, hủy bỏ hôn ước được không, chúng ta không thể ở bên nhau.”
“Vì sao!” Giọng nói Tiêu Lang càng thêm trầm thấp: “Em không nói nguyên nhân rõ ràng, anh tuyệt đối sẽ không hủy bỏ hôn ước! Vũ Phi, bất kể là xảy ra chuyện gì, em với anh cùng nhau đối mặt. Đừng giấu anh, nói cho anh biết sự thật được không?”
“Không được!” Giang Vũ Phi kéo tay anh ra, mắt mở to nhìn xuống đất: “Anh đừng hỏi gì cả, dù sao em cũng sẽ không đính hôn với anh. Tiêu Lang, em thực sự xin lỗi anh, anh đi đi.”
Sắc mặt Tiêu Lang nặng nề, đột nhiên anh đứng dậy: “Được thôi, anh sẽ đi tìm Nguyễn Thiên Lăng tính sổ ngay bây giờ! Anh muốn hỏi rốt cuộc anh ta đã làm gì em, khiến cho em không đính hôn với anh!”
Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn CầuTác giả: Phi Tử Nhất TiếuTruyện Ngôn TìnhTrời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì… Ánh mắt Nhan Duyệt sáng ngời, Nguyễn Thiên Lăng lấy vòng cổ ra, cô ta xoay người, anh đeo lên cổ cô ta. Ngón tay v**t v* lên hạt ngọc trai bóng mịn, Nhan Duyệt quay người cười. Bỗng nhiên, chốt khóa đằng sau rơi ra, vòng cổ rớt xuống mặt đất, lập tức đứt thành hai đoạn! Nhan Duyệt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hai đoạn vòng cổ rơi trên mặt đất, sắc mặt vô cùng tệ. “Sao lại vụng về như vậy!” Bà Nhan bối rối nhặt vòng cổ lên, nhưng mà đã đứt rồi, không thể đeo lên được nữa. Bà Nguyễn khẽ nhíu mày, vòng cổ đột nhiên bị đứt, khiến bà ta có một dự cảm không tốt. Vẻ mặt Nguyễn Thiên Lăng thoáng cứng đờ, anh cười an ủi cô ta: “Cái dây này chất lượng quá kém, anh sẽ mua cho em cái tốt hơn nữa.” Nhà thiết kế trang sức hàng đầu cả nước làm ra, sao có thể có vần đề về chất lượng. Chỉ có thể nói vận khí cô ta không tốt, làm vòng cổ rơi xuống đất. Nhan Duyệt tươi cười nói: “Không sao đâu, hỏng thì thôi. Vừa rồi em không cẩn thận mạnh tay, cho nên mới làm hỏng vòng cổ.” Bà Nhan bất đắc dĩ trừng mắt liếc cô ta: “Cái con bé này thật là, lần sau đừng có bất cẩn như vậy...” “Xin lỗi, lần sau con sẽ không như vậy.” Nhan Duyệt rất biết điều, nhẹ nhàng cười nói. Nếu là do cô ta không cẩn thận làm đứt, vậy thì không phải là dấu hiệu điềm xui. Bầu không khí lại dịu đi, sự cố nhỏ này cũng trôi qua rất nhanh, không ai để ý nữa. Chỉ có Nhan Duyệt còn chút bất an trong lòng, bởi vì cô ta biết rõ, căn bản là cô ta không kéo vòng cổ, là vòng cổ tự rớt xuống... ---Giang Vũ Phi ngồi đợi chưa được bao lâu đã nghe có tiếng gõ cửa. Cô ra mở cửa, Tiêu Lang đứng ở ngoài liếc thấy sắc mặt cô thực sự không tốt. Anh đi vào, cầm tay cô quan tâm hỏi: “Em sao rồi, không khỏe chỗ nào?” “Vào trước đi đã.” Giang Vũ Phi đóng cửa, dắt anh vào nhà. Ngồi trên ghế sofa, cô nhìn về phía anh, trong mắt không thể giấu được nỗi đau. “Rốt cuộc là như thế nào?” Tiêu Lang khẽ nhíu mày, lo lắng hỏi cô. Giang Vũ Phi cụp mắt, không dám nhìn thẳng vào mắt anh. “Tiêu Lang, chúng ta hủy bỏ hôn ước đi, em không thể đính hôn với anh.” “Vì sao?” Tiêu Lang kinh ngạc hỏi lại: “Vũ Phi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” "Không có gì, chỉ là em đột nhiên không muốn kết hôn." "Em nhất định có chuyện giấu anh! Có phải liên quan đến Nguyễn Thiên Lăng không, anh ta uy h**p em đúng không?" “Không phải.” Tiêu Lang nâng mặt cô lên, khiến cô phải đối mặt với anh. Đôi mắt anh nặng nề nhìn thẳng vào cô, dưới cái nhìn của anh, trong mắt cô lộ ra sự bất an. “Vũ Phi, em nhất định có chuyện giấu anh, nói cho anh biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.” “Thật sự không có chuyện gì, em chỉ phát hiện hai chúng ta không hợp nhau. Tiêu Lang, hủy bỏ hôn ước được không, chúng ta không thể ở bên nhau.” “Vì sao!” Giọng nói Tiêu Lang càng thêm trầm thấp: “Em không nói nguyên nhân rõ ràng, anh tuyệt đối sẽ không hủy bỏ hôn ước! Vũ Phi, bất kể là xảy ra chuyện gì, em với anh cùng nhau đối mặt. Đừng giấu anh, nói cho anh biết sự thật được không?” “Không được!” Giang Vũ Phi kéo tay anh ra, mắt mở to nhìn xuống đất: “Anh đừng hỏi gì cả, dù sao em cũng sẽ không đính hôn với anh. Tiêu Lang, em thực sự xin lỗi anh, anh đi đi.” Sắc mặt Tiêu Lang nặng nề, đột nhiên anh đứng dậy: “Được thôi, anh sẽ đi tìm Nguyễn Thiên Lăng tính sổ ngay bây giờ! Anh muốn hỏi rốt cuộc anh ta đã làm gì em, khiến cho em không đính hôn với anh!”