Tác giả:

Nơi đây là một lăng mộ mấy trăm năm hiu quạnh, bên trong có lũ quái vật giữ mộ nhàn rỗi chỉ ngồi ngắm nhau đến mất sạch tiêu chuẩn thẩm mỹ. Ngày ngày bọn chúng hết buôn dưa lê lại đếm của cải, đếm của cải xong lại buôn dưa lê, cứ thế mà trải qua những ngày tháng đơn điệu buồn tẻ lại vô cùng quy luật. Tiểu Long nhớ lại lúc vừa gia nhập vào đội ngũ, lão đại trong đội – Phi Cương – thi thoảng lại trồi lên ngồi cùng bọn họ, tiện thể giảng dạy quy tắc giữ mộ. Đó là ba quy tắc nó vẫn nhớ như in đến tận hôm nay: Điều thứ nhất, thề chết bảo vệ lăng mộ. Điều thứ hai, không hoàn thành điều một, mời tuân thủ điều ba. Điều thứ ba, chết! Lúc ấy trong đội của họ có ba tên cương thi lông lá tên Đại Mao, Nhị Mao và Tiểu Tiểu Mao, thế nhưng hiện tại chỉ còn tên thứ hai, cũng là tên ngu nhất. Đại Mao và Tiểu Tiểu Mao do dính vào sự kiện  “Thầm oán lão đại Phi Cương quá chảnh chọe”  mà giờ đây tung tích trở thành câu đố không có lời giải. Bạch Cương và Lục Cương cùng cho rằng bọn họ đã trở thành…

Chương 16: Phi Cương

Sơn Hữu Mộ Hề Mộ Hữu LongTác giả: Tô Du BínhTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Hài HướcNơi đây là một lăng mộ mấy trăm năm hiu quạnh, bên trong có lũ quái vật giữ mộ nhàn rỗi chỉ ngồi ngắm nhau đến mất sạch tiêu chuẩn thẩm mỹ. Ngày ngày bọn chúng hết buôn dưa lê lại đếm của cải, đếm của cải xong lại buôn dưa lê, cứ thế mà trải qua những ngày tháng đơn điệu buồn tẻ lại vô cùng quy luật. Tiểu Long nhớ lại lúc vừa gia nhập vào đội ngũ, lão đại trong đội – Phi Cương – thi thoảng lại trồi lên ngồi cùng bọn họ, tiện thể giảng dạy quy tắc giữ mộ. Đó là ba quy tắc nó vẫn nhớ như in đến tận hôm nay: Điều thứ nhất, thề chết bảo vệ lăng mộ. Điều thứ hai, không hoàn thành điều một, mời tuân thủ điều ba. Điều thứ ba, chết! Lúc ấy trong đội của họ có ba tên cương thi lông lá tên Đại Mao, Nhị Mao và Tiểu Tiểu Mao, thế nhưng hiện tại chỉ còn tên thứ hai, cũng là tên ngu nhất. Đại Mao và Tiểu Tiểu Mao do dính vào sự kiện  “Thầm oán lão đại Phi Cương quá chảnh chọe”  mà giờ đây tung tích trở thành câu đố không có lời giải. Bạch Cương và Lục Cương cùng cho rằng bọn họ đã trở thành… Người cho tôi bạch thủy làm tay áo,Tôi dùng chúng nhuộm thắm máu đôi tay,Dẫu có giết cả thiên hạ,Phụ cả thiên hạ,Cũng phải chở che người phúc thọ mãi bền lâu,An gối một phương.

Người cho tôi bạch thủy làm tay áo,

Tôi dùng chúng nhuộm thắm máu đôi tay,

Dẫu có giết cả thiên hạ,

Phụ cả thiên hạ,

Cũng phải chở che người phúc thọ mãi bền lâu,

An gối một phương.

Sơn Hữu Mộ Hề Mộ Hữu LongTác giả: Tô Du BínhTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Hài HướcNơi đây là một lăng mộ mấy trăm năm hiu quạnh, bên trong có lũ quái vật giữ mộ nhàn rỗi chỉ ngồi ngắm nhau đến mất sạch tiêu chuẩn thẩm mỹ. Ngày ngày bọn chúng hết buôn dưa lê lại đếm của cải, đếm của cải xong lại buôn dưa lê, cứ thế mà trải qua những ngày tháng đơn điệu buồn tẻ lại vô cùng quy luật. Tiểu Long nhớ lại lúc vừa gia nhập vào đội ngũ, lão đại trong đội – Phi Cương – thi thoảng lại trồi lên ngồi cùng bọn họ, tiện thể giảng dạy quy tắc giữ mộ. Đó là ba quy tắc nó vẫn nhớ như in đến tận hôm nay: Điều thứ nhất, thề chết bảo vệ lăng mộ. Điều thứ hai, không hoàn thành điều một, mời tuân thủ điều ba. Điều thứ ba, chết! Lúc ấy trong đội của họ có ba tên cương thi lông lá tên Đại Mao, Nhị Mao và Tiểu Tiểu Mao, thế nhưng hiện tại chỉ còn tên thứ hai, cũng là tên ngu nhất. Đại Mao và Tiểu Tiểu Mao do dính vào sự kiện  “Thầm oán lão đại Phi Cương quá chảnh chọe”  mà giờ đây tung tích trở thành câu đố không có lời giải. Bạch Cương và Lục Cương cùng cho rằng bọn họ đã trở thành… Người cho tôi bạch thủy làm tay áo,Tôi dùng chúng nhuộm thắm máu đôi tay,Dẫu có giết cả thiên hạ,Phụ cả thiên hạ,Cũng phải chở che người phúc thọ mãi bền lâu,An gối một phương.

Chương 16: Phi Cương