Editor: Xử Vi Thanh [Tiểu Sam]
Chương 1: Cuộc sống mới (thượng)
Ngày thứ tám Trình Tụ tỉnh lại, lần thứ ba được phỏng vấn.
Địa điểm vẫn là gian phòng trống rỗng.
Y ngồi trên đất.
Một căn phòng tù, một cặp tù nhân
Trời, sắp sáng nhưng chưa sáng.
Người, tưởng tỉnh nhưng chưa tỉnh.
Phòng, tĩnh đến không thể tĩnh hơn được nữa.
Kỷ Vô Địch bị nước lạnh dội cho tỉnh.
Câu đầu tiên y nói sau khi mở mắt là: “Thúy Hoa, râu ngươi sau lại dài thế?”
Đối với đại đa số người mà nói, Mộng đại lục mấy ngày nay so với bình thường cũng không có gì khác nhau, mặt trời vẫn mọc đằng đông lặn đằng tây, mặt trăng vẫn tránh né mặt trời buổi tối mới lộ mặt.
“Qua khỏi ngọn núi này là đến Đàm Dương huyện rồi.” Lão Đào rụt vai, cúi đầu bóc vỏ quýt, thờ ơ nói.
Đào Mặc nhịn không được nhấc tấm vải mành lên.
Phùng Cổ Đạo: Người hướng chỗ cao đi, nước hướng chỗ thấp chảy
NHẤT
Cuối năm, sương lạnh thấu xương.
Phùng Cổ Đạo co ro dưới mái hiên, liều mạng xiết chặt chiếc áo khoác không cũ không mới trên người mình, để che đi gió lạnh đang thổi khắp hang cùng ngõ hẻm.
Bầu trời ngả tối.
Người ra vào nghiệp đoàn dong binh phân bộ thành Marceau càng lúc càng thưa thớt.
Soso vẫn kiên nhẫn chờ đợi.
Một lát sau, trong nghiệp đoàn lại sáng đèn, thêm một nhóm người từ bên trong đi ra.
(Thượng)
Trình độ xui xẻo của Vương Tiểu Minh lại thăng cấp
* Xung kích: Chấn động
Vương Tiểu Minh tay ôm chai Sprite thật lớn lặng lẽ bước trên đường từ siêu thị về nhà, lệ vương trong gió.
Bình Đỉnh Sơn, Bình Đỉnh, Bình.
Hai đại cao thủ đương đại đang tỷ võ trên đỉnh núi. Tuy nói là tỷ võ, nhưng ai cũng đều biết, người đứng vững đến cuối cùng chỉ có thể có một.
Không phải A Cừu, thì là Trường Sinh Tử.