Tác giả:

Editor:  Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể  hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn…

Quyển 2 - Chương 8-1: Văn án

Thái TửTác giả: Phong LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ Editor:  Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể  hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn… Editor: Hà Hoa KhứVịnh Lâm đã trở về, đệ đệ song sinh thân tình của hắn.Mà Vịnh Kỳ, căn bản trong mắt đã có hình bóng của hắn, phải chăng sẽ lại bỏ hắn sang một bên?Không! Hắn không cho phép!Thật vất vả, mới khiến cho y chỉ có thể nhìn thấy hắn, chỉ có thể nghĩ đến hắn.Vịnh Thiện tuyệt không cho phép kẻ nào san sẻ việc ấy, cho dù là Vịnh Lâm, đệ đệ song sinh của mình…Vịnh Kỳ cho tới bây giờ vẫn không nghĩ đến, thì ra Vịnh Thiện đối với y như vậy.Hy vọng độc chiếm ánh mắt của y, sự quan tâm của y, thậm chí là… cầu khẩn sự yêu thương từ y.“Vịnh Kỳ, đệ sẽ đối xử tốt với huynh… Được không?”Thứ ái tình cuồng điên ấy, khiến y vô lực ngăn cản, mà… cũng vô lực thoát ly…

Editor: 

Hà Hoa Khứ

Vịnh Lâm đã trở về, đệ đệ song sinh thân tình của hắn.

Mà Vịnh Kỳ, căn bản trong mắt đã có hình bóng của hắn, phải chăng sẽ lại bỏ hắn sang một bên?

Không! Hắn không cho phép!

Thật vất vả, mới khiến cho y chỉ có thể nhìn thấy hắn, chỉ có thể nghĩ đến hắn.

Vịnh Thiện tuyệt không cho phép kẻ nào san sẻ việc ấy, cho dù là Vịnh Lâm, đệ đệ song sinh của mình…

Vịnh Kỳ cho tới bây giờ vẫn không nghĩ đến, thì ra Vịnh Thiện đối với y như vậy.

Hy vọng độc chiếm ánh mắt của y, sự quan tâm của y, thậm chí là… cầu khẩn sự yêu thương từ y.

“Vịnh Kỳ, đệ sẽ đối xử tốt với huynh… Được không?”

Thứ ái tình cuồng điên ấy, khiến y vô lực ngăn cản, mà… cũng vô lực thoát ly…

Thái TửTác giả: Phong LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ Editor:  Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể  hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn… Editor: Hà Hoa KhứVịnh Lâm đã trở về, đệ đệ song sinh thân tình của hắn.Mà Vịnh Kỳ, căn bản trong mắt đã có hình bóng của hắn, phải chăng sẽ lại bỏ hắn sang một bên?Không! Hắn không cho phép!Thật vất vả, mới khiến cho y chỉ có thể nhìn thấy hắn, chỉ có thể nghĩ đến hắn.Vịnh Thiện tuyệt không cho phép kẻ nào san sẻ việc ấy, cho dù là Vịnh Lâm, đệ đệ song sinh của mình…Vịnh Kỳ cho tới bây giờ vẫn không nghĩ đến, thì ra Vịnh Thiện đối với y như vậy.Hy vọng độc chiếm ánh mắt của y, sự quan tâm của y, thậm chí là… cầu khẩn sự yêu thương từ y.“Vịnh Kỳ, đệ sẽ đối xử tốt với huynh… Được không?”Thứ ái tình cuồng điên ấy, khiến y vô lực ngăn cản, mà… cũng vô lực thoát ly…

Quyển 2 - Chương 8-1: Văn án