Tác giả:

Editor:  Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể  hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn…

Quyển 3 - Chương 19

Thái TửTác giả: Phong LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ Editor:  Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể  hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn… Vịnh Lâm vội vã đi đến tiểu sương phòng.Đây là nơi ở của bọn nội thị cùng những nô tài có thân phận thấp kém làm, cách cung Thục phi với Thái Tử điện đến thập vạn bát thiên lý, nhà xí cũng được xây khá xa.(Thập vạn bát thiên lý: mười vạn tám nghìn dặm, ý nói xa vô cùng.)Bất quá hắn từ trước thường lén tới nơi đây chơi đùa nên cũng không quá bỡ ngỡ. Đứng ở đầu con đường quen thuộc, bước xuống bậc thềm, hắn như lão mã thức đồ mà đi qua.(Lão mã thức đồ: ý là con ngựa già đã đi rất nhiều lần mà vô cùng quen thuộc đường đi.)Nhà xí ở viện bên cạnh, tới nơi này rồi thì không còn nghe thấy tiếng đánh cược gay gắt dữ dội kia nữa.Bởi vì trong cung có rất nhiều thị vệ cùng nội thị nên nhà xí cũng không quá cầu kỳ. Chỉ là một cái nhà gỗ nhỏ, bên trong vô cùng đơn giản dùng tấm ván tách ra tạo thành từng gian nhỏ.Vịnh Lâm tùy tiện chọn một gian rồi c** q**n lót ra. (>”

Vịnh Lâm vội vã đi đến tiểu sương phòng.

Đây là nơi ở của bọn nội thị cùng những nô tài có thân phận thấp kém làm, cách cung Thục phi với Thái Tử điện đến thập vạn bát thiên lý, nhà xí cũng được xây khá xa.

(Thập vạn bát thiên lý: mười vạn tám nghìn dặm, ý nói xa vô cùng.)

Bất quá hắn từ trước thường lén tới nơi đây chơi đùa nên cũng không quá bỡ ngỡ. Đứng ở đầu con đường quen thuộc, bước xuống bậc thềm, hắn như lão mã thức đồ mà đi qua.

(Lão mã thức đồ: ý là con ngựa già đã đi rất nhiều lần mà vô cùng quen thuộc đường đi.)

Nhà xí ở viện bên cạnh, tới nơi này rồi thì không còn nghe thấy tiếng đánh cược gay gắt dữ dội kia nữa.

Bởi vì trong cung có rất nhiều thị vệ cùng nội thị nên nhà xí cũng không quá cầu kỳ. Chỉ là một cái nhà gỗ nhỏ, bên trong vô cùng đơn giản dùng tấm ván tách ra tạo thành từng gian nhỏ.

Vịnh Lâm tùy tiện chọn một gian rồi c** q**n lót ra. (>”

Thái TửTác giả: Phong LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ Editor:  Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể  hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn… Vịnh Lâm vội vã đi đến tiểu sương phòng.Đây là nơi ở của bọn nội thị cùng những nô tài có thân phận thấp kém làm, cách cung Thục phi với Thái Tử điện đến thập vạn bát thiên lý, nhà xí cũng được xây khá xa.(Thập vạn bát thiên lý: mười vạn tám nghìn dặm, ý nói xa vô cùng.)Bất quá hắn từ trước thường lén tới nơi đây chơi đùa nên cũng không quá bỡ ngỡ. Đứng ở đầu con đường quen thuộc, bước xuống bậc thềm, hắn như lão mã thức đồ mà đi qua.(Lão mã thức đồ: ý là con ngựa già đã đi rất nhiều lần mà vô cùng quen thuộc đường đi.)Nhà xí ở viện bên cạnh, tới nơi này rồi thì không còn nghe thấy tiếng đánh cược gay gắt dữ dội kia nữa.Bởi vì trong cung có rất nhiều thị vệ cùng nội thị nên nhà xí cũng không quá cầu kỳ. Chỉ là một cái nhà gỗ nhỏ, bên trong vô cùng đơn giản dùng tấm ván tách ra tạo thành từng gian nhỏ.Vịnh Lâm tùy tiện chọn một gian rồi c** q**n lót ra. (>”

Quyển 3 - Chương 19