Editor: Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn…
Quyển 4 - Chương 22: Văn án
Thái TửTác giả: Phong LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ Editor: Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn… Y chưa bao giờ nghĩ đến việc liên lụy đến Vịnh Thiện phải bị phế chức Thái tử,Y cũng chưa từng có ý nghĩ là sẽ hại Vịnh Thiện.Rồi thêm tình cảnh thê lương của mẫu thân bây giờ làm y xót xa,Nhưng chuyện Vịnh Thiện lừa dối hạ dược làm y đau hơn!Chẳng lẽ, tới bây giờ y đối với Vịnh Thiện thực có * l**n t*nh m*?Và việc hắn ôn nhu với mình, tất cả đều là giả dối sao…Để bảo vệ ngôi vị Thái tử, bắt buộc phải buông tha Vịnh KỳĐộng đến ngôi vị Thái tử, thì không chỉ bản thân hắn, mà ngay cả người thân cũng lâm vào cảnh nguy hiểm.Cái chính là hắn vẫn không thể vứt bỏ tình cảm dành cho Vịnh Kỳ.Cách tốt nhất để bảo vệ Vịnh Kỳ, là rời xa hắn,Cứ như vậy… để hắn ra đi…
Y chưa bao giờ nghĩ đến việc liên lụy đến Vịnh Thiện phải bị phế chức Thái tử,
Y cũng chưa từng có ý nghĩ là sẽ hại Vịnh Thiện.
Rồi thêm tình cảnh thê lương của mẫu thân bây giờ làm y xót xa,
Nhưng chuyện Vịnh Thiện lừa dối hạ dược làm y đau hơn!
Chẳng lẽ, tới bây giờ y đối với Vịnh Thiện thực có * l**n t*nh m*?
Và việc hắn ôn nhu với mình, tất cả đều là giả dối sao…
Để bảo vệ ngôi vị Thái tử, bắt buộc phải buông tha Vịnh Kỳ
Động đến ngôi vị Thái tử, thì không chỉ bản thân hắn, mà ngay cả người thân cũng lâm vào cảnh nguy hiểm.
Cái chính là hắn vẫn không thể vứt bỏ tình cảm dành cho Vịnh Kỳ.
Cách tốt nhất để bảo vệ Vịnh Kỳ, là rời xa hắn,
Cứ như vậy… để hắn ra đi…
Thái TửTác giả: Phong LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ Editor: Hà Hoa Khứ Nội Trừng Viện, nơi dụng hình tra tấn mà mỗi người trong hoàng thất nghe đến đều phải biến sắc. Sáu tháng trước vẫn còn là thái tử Vịnh Kỳ tôn quý, hôm nay lại lưu lạc đến đây. Tối vô tình là đế vương gia, kẻ bại sẽ có kết cục thê thảm, này y cũng có thể hiểu được. Nhưng y lại không hiểu, tại sao đến cả huynh đệ cùng lớn lên bên cạnh y, hôm nay lại nhẫn tâm chiết nhục y. Bức y phải mở miệng cầu xin tha thứ, bức y phải khuất phục dưới chân, thậm chí...... bức y r*n r* cầu hoan. Vịnh Thiện a Vịnh Thiện, hôm nay ngươi đã kế vị thái tử, nhưng rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Mười sáu năm qua, tầm mắt của Vịnh Kỳ chưa một lần nhìn đến hắn. Cùng là đệ đệ song sinh với Vịnh Lâm, nhưng Vịnh Kỳ luôn vui vẻ tươi cười với Vịnh Lâm, với hắn lại vô cùng xa cách. Hắn không hiểu, rõ ràng dung mạo giống nhau, rõ ràng cùng là huynh đệ với y, nhưng y lại tỏ ra chán ghét hắn đến như vậy... Cho dù chiết nhục y vẫn như thế. Vịnh Kỳ a Vịnh Kỳ, huynh vì sao không chịu hiểu, thứ ta muốn… Y chưa bao giờ nghĩ đến việc liên lụy đến Vịnh Thiện phải bị phế chức Thái tử,Y cũng chưa từng có ý nghĩ là sẽ hại Vịnh Thiện.Rồi thêm tình cảnh thê lương của mẫu thân bây giờ làm y xót xa,Nhưng chuyện Vịnh Thiện lừa dối hạ dược làm y đau hơn!Chẳng lẽ, tới bây giờ y đối với Vịnh Thiện thực có * l**n t*nh m*?Và việc hắn ôn nhu với mình, tất cả đều là giả dối sao…Để bảo vệ ngôi vị Thái tử, bắt buộc phải buông tha Vịnh KỳĐộng đến ngôi vị Thái tử, thì không chỉ bản thân hắn, mà ngay cả người thân cũng lâm vào cảnh nguy hiểm.Cái chính là hắn vẫn không thể vứt bỏ tình cảm dành cho Vịnh Kỳ.Cách tốt nhất để bảo vệ Vịnh Kỳ, là rời xa hắn,Cứ như vậy… để hắn ra đi…