Tác giả:

Mạc Nhiên, hễ là gặp phải người c*̉a anh nhắc tới anh thì nhịn không được nói một câu thế này: Tổng giám đốc SG thật là người c*̃ng như tên, Mạc Nhiên, Mạc Nhiên, đã lạnh lùng lại còn hờ hững. Cho dù núi Thái Sơn trước mặt, anh c*̃ng có thể giữ nguyên vẻ bình tĩnh, tựa hồ ngay cả cái chết c*̃ng không lọt vào mắt anh. Lâm Sanh từ khi biết Mạc Nhiên ngày đó vẫn đang suy nghĩ, có phải cả đời này Mạc Nhiên cứ như vậy hay không, cái gì c*̃ng không quan tâm cái gì c*̃ng không để ý, vĩnh viễn đặt mình ngoài mọi việc, thờ ơ lạnh nhạt với thế gian nhạt nhẽo cay đắng. Đôi mắt trầm tĩnh c*̉a anh có phải sẽ chẳng dừng lại vì ai không, thất tình lục dục đối với anh có lẽ c*̃ng chỉ là một liều gia vị c*̉a cuộc sống. Chỉ là lúc đó Lâm Sanh không biết rằng, chẳng qua lãnh đạm chỉ là vẻ bề ngoài c*̉a Mạc Nhiên, một khi vẻ ngoài lãnh đạm đó bị chọc thủng, có lẽ nên chờ nhận được sự tức…

Chương 8: Không minh bạch

Năm Tháng Như CũTác giả: Nhĩ XuyênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMạc Nhiên, hễ là gặp phải người c*̉a anh nhắc tới anh thì nhịn không được nói một câu thế này: Tổng giám đốc SG thật là người c*̃ng như tên, Mạc Nhiên, Mạc Nhiên, đã lạnh lùng lại còn hờ hững. Cho dù núi Thái Sơn trước mặt, anh c*̃ng có thể giữ nguyên vẻ bình tĩnh, tựa hồ ngay cả cái chết c*̃ng không lọt vào mắt anh. Lâm Sanh từ khi biết Mạc Nhiên ngày đó vẫn đang suy nghĩ, có phải cả đời này Mạc Nhiên cứ như vậy hay không, cái gì c*̃ng không quan tâm cái gì c*̃ng không để ý, vĩnh viễn đặt mình ngoài mọi việc, thờ ơ lạnh nhạt với thế gian nhạt nhẽo cay đắng. Đôi mắt trầm tĩnh c*̉a anh có phải sẽ chẳng dừng lại vì ai không, thất tình lục dục đối với anh có lẽ c*̃ng chỉ là một liều gia vị c*̉a cuộc sống. Chỉ là lúc đó Lâm Sanh không biết rằng, chẳng qua lãnh đạm chỉ là vẻ bề ngoài c*̉a Mạc Nhiên, một khi vẻ ngoài lãnh đạm đó bị chọc thủng, có lẽ nên chờ nhận được sự tức… Cô chợt thấy toàn bộ giả vờ trước mặt Mạc Nhiên quả thực không thể chịu một kích, câu nói đơn giản đã đánh cô đến thương tích đầy mình.“Anh…” Ôn Hinh có chút lúng túng mở miệng.Mạc Nhiên khó hiểu nhìn cô, “Sao vậy?”Đến bên miệng còn muốn hỏi nhưng nói thế nào c*̃ng không nên lời, Ôn Hinh c*̃ng muốn hỏi anh, anh có phải đã hiểu hết hay không? Có phải sẽ không giống như trước đây không? Có phải sẽ bỏ rơi cô không?…“Anh, anh…”Mạc Nhiên không mở miệng chỉ yên lặng chờ cô.Ôn Hinh vỗ chiếc vòng tay, làm như hạ quyết tâm, hai mắt sáng lên nhìn Mạc Nhiên, mở miệng nói rằng: “Anh, điều anh nói là sự thật sao?”“Ừ?”“Nếu như, nếu như tôi nói không muốn để chúng ta, tự tôi nhớ lại, anh sẽ, anh sẽ…”Lời còn chưa nói hết đã bị cắt ngang, Mạc Nhiên ôm chặt cô, thanh âm khàn khàn đè nén tâm tình nào đó, “Anh đã nói anh sẽ cả đời c*̀ng em, làm sao có thể nuốt lời? Cô bé ngốc.”Lúc trước không cẩn thận đánh mất em khiến toàn bộ thế giới c*̉a anh như sụp đổ, lúc này đây làm sao lại có thể tiếp tục giẫm lên vết xe đổ, để em một lần nữa biến mất trước mắtt anh chứ?

Cô chợt thấy toàn bộ giả vờ trước mặt Mạc Nhiên quả thực không thể chịu một kích, câu nói đơn giản đã đánh cô đến thương tích đầy mình.

“Anh…” Ôn Hinh có chút lúng túng mở miệng.

Mạc Nhiên khó hiểu nhìn cô, “Sao vậy?”

Đến bên miệng còn muốn hỏi nhưng nói thế nào c*̃ng không nên lời, Ôn Hinh c*̃ng muốn hỏi anh, anh có phải đã hiểu hết hay không? Có phải sẽ không giống như trước đây không? Có phải sẽ bỏ rơi cô không?…

“Anh, anh…”

Mạc Nhiên không mở miệng chỉ yên lặng chờ cô.

Ôn Hinh vỗ chiếc vòng tay, làm như hạ quyết tâm, hai mắt sáng lên nhìn Mạc Nhiên, mở miệng nói rằng: “Anh, điều anh nói là sự thật sao?”

“Ừ?”

“Nếu như, nếu như tôi nói không muốn để chúng ta, tự tôi nhớ lại, anh sẽ, anh sẽ…”

Lời còn chưa nói hết đã bị cắt ngang, Mạc Nhiên ôm chặt cô, thanh âm khàn khàn đè nén tâm tình nào đó, “Anh đã nói anh sẽ cả đời c*̀ng em, làm sao có thể nuốt lời? Cô bé ngốc.”

Lúc trước không cẩn thận đánh mất em khiến toàn bộ thế giới c*̉a anh như sụp đổ, lúc này đây làm sao lại có thể tiếp tục giẫm lên vết xe đổ, để em một lần nữa biến mất trước mắtt anh chứ?

Năm Tháng Như CũTác giả: Nhĩ XuyênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMạc Nhiên, hễ là gặp phải người c*̉a anh nhắc tới anh thì nhịn không được nói một câu thế này: Tổng giám đốc SG thật là người c*̃ng như tên, Mạc Nhiên, Mạc Nhiên, đã lạnh lùng lại còn hờ hững. Cho dù núi Thái Sơn trước mặt, anh c*̃ng có thể giữ nguyên vẻ bình tĩnh, tựa hồ ngay cả cái chết c*̃ng không lọt vào mắt anh. Lâm Sanh từ khi biết Mạc Nhiên ngày đó vẫn đang suy nghĩ, có phải cả đời này Mạc Nhiên cứ như vậy hay không, cái gì c*̃ng không quan tâm cái gì c*̃ng không để ý, vĩnh viễn đặt mình ngoài mọi việc, thờ ơ lạnh nhạt với thế gian nhạt nhẽo cay đắng. Đôi mắt trầm tĩnh c*̉a anh có phải sẽ chẳng dừng lại vì ai không, thất tình lục dục đối với anh có lẽ c*̃ng chỉ là một liều gia vị c*̉a cuộc sống. Chỉ là lúc đó Lâm Sanh không biết rằng, chẳng qua lãnh đạm chỉ là vẻ bề ngoài c*̉a Mạc Nhiên, một khi vẻ ngoài lãnh đạm đó bị chọc thủng, có lẽ nên chờ nhận được sự tức… Cô chợt thấy toàn bộ giả vờ trước mặt Mạc Nhiên quả thực không thể chịu một kích, câu nói đơn giản đã đánh cô đến thương tích đầy mình.“Anh…” Ôn Hinh có chút lúng túng mở miệng.Mạc Nhiên khó hiểu nhìn cô, “Sao vậy?”Đến bên miệng còn muốn hỏi nhưng nói thế nào c*̃ng không nên lời, Ôn Hinh c*̃ng muốn hỏi anh, anh có phải đã hiểu hết hay không? Có phải sẽ không giống như trước đây không? Có phải sẽ bỏ rơi cô không?…“Anh, anh…”Mạc Nhiên không mở miệng chỉ yên lặng chờ cô.Ôn Hinh vỗ chiếc vòng tay, làm như hạ quyết tâm, hai mắt sáng lên nhìn Mạc Nhiên, mở miệng nói rằng: “Anh, điều anh nói là sự thật sao?”“Ừ?”“Nếu như, nếu như tôi nói không muốn để chúng ta, tự tôi nhớ lại, anh sẽ, anh sẽ…”Lời còn chưa nói hết đã bị cắt ngang, Mạc Nhiên ôm chặt cô, thanh âm khàn khàn đè nén tâm tình nào đó, “Anh đã nói anh sẽ cả đời c*̀ng em, làm sao có thể nuốt lời? Cô bé ngốc.”Lúc trước không cẩn thận đánh mất em khiến toàn bộ thế giới c*̉a anh như sụp đổ, lúc này đây làm sao lại có thể tiếp tục giẫm lên vết xe đổ, để em một lần nữa biến mất trước mắtt anh chứ?

Chương 8: Không minh bạch