Tôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui…
Chương 22: Hợp đồng hôn nhân (2)
Đoản Ngọt - Tình VănTác giả: Tình VănnTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui… "Thuần Nhu!" Vừa về đến nhà là Vũ Luân liền gào thét gọi 'bà xã'"Tôi đây ==" Sao hôm nay hắn về sớm vậy?"Trên báo là sao? 1 tuần 1 lần? Vẻ mặt đau khổ?" Vũ Luân vừa nghiến răn vừa hỏi"À hiểu lầm hiểu lầm thôi anh đừng tức giận""Tôi hiểu rồi, hay là em muốn chúng ta tiến thêm bước nữa? Hửm?" Hắn cười gian trá nhìn nhìn tôi làm tôi nổi cả da gà"Không phải đâu anh đừng hiểu lầm hihi" Ọ.o"Thu dọn đồ đạc đi, tối nay chúng ta bay qua London""Vâng"------------------------Wow! Không ngờ nơi ở của ba mẹ hắn lại to như thế, như cung điện ấy. Nếu nhà hắn là một biệt thự rộng lớn với đầy đủ tiện nghi hiện đại nhất thì ở đây lại mang vẻ cổ kính, ấm áp...Hắn đưa tay ra, ý bảo tôi khoác vào. Đúng ha, quên mất là cần phải đóng kịch nữa.Quản gia tiến đến chào chúng tôi rồi dẫn chúng tôi đến chỗ mẹ hắnMột người phụ nữ xinh đẹp ở tuổi trung niên đi đến ôm hai chúng tôi nồng nhiệt.Bà ấy thật đẹp, vẻ đẹp hiền từ phúc hậu mang cho người ta sự dựa dẫm. Sao một người như vậy lại sinh ra tên tổng tài phúc hắc này cơ chứ???"Nhu Nhu à, con thật dễ thương a~""Dạ con cám ơn mẹ!" Tôi chưa kịp nói gì thì hắn đã chen vào"Đứa con bại hoại này, ta là nói chuyện với con dâu ta, ai cho chen vào?""Là con kiếm về mà, công con chứ!"Mẹ Vũ nhìn con bằng ánh mắt khinh bỉ =))Sau đó bà lôi tôi ra một góc hỏi chuyện"Con à trên báo là thật chứ. Nếu nó yếu sinh lí thật thì con ly dị nó là vừa rồi!"Tôi: O. OBà mẹ Best nhất năm là đây!!"Có ai như mẹ không, xúi con dâu bỏ con trai mình??" Hắn từ đâu lù lù xuất hiện nói giọng trầm thấp"Chứ còn sao nữa?? Con định làm khổ nó à?""Mẹ ơi.. Thật ra lúc ấy con hơi rối, nên... nên nói nhầm ạ, con xin lỗi" Tôi ăn năn khép nép"Ra là vậy, nếu vậy thì nhanh chóng sinh cho mẹ năm sáu đứa trẻ để bồng đi" Mẹ vỗ vai hai chúng tôi một cách mạnh mẽỌ.Ọ Năm sáu đứa....To Be Continue....
"Thuần Nhu!" Vừa về đến nhà là Vũ Luân liền gào thét gọi 'bà xã'
"Tôi đây ==" Sao hôm nay hắn về sớm vậy?
"Trên báo là sao? 1 tuần 1 lần? Vẻ mặt đau khổ?" Vũ Luân vừa nghiến răn vừa hỏi
"À hiểu lầm hiểu lầm thôi anh đừng tức giận"
"Tôi hiểu rồi, hay là em muốn chúng ta tiến thêm bước nữa? Hửm?" Hắn cười gian trá nhìn nhìn tôi làm tôi nổi cả da gà
"Không phải đâu anh đừng hiểu lầm hihi" Ọ.o
"Thu dọn đồ đạc đi, tối nay chúng ta bay qua London"
"Vâng"
------------------------
Wow! Không ngờ nơi ở của ba mẹ hắn lại to như thế, như cung điện ấy. Nếu nhà hắn là một biệt thự rộng lớn với đầy đủ tiện nghi hiện đại nhất thì ở đây lại mang vẻ cổ kính, ấm áp...
Hắn đưa tay ra, ý bảo tôi khoác vào. Đúng ha, quên mất là cần phải đóng kịch nữa.Quản gia tiến đến chào chúng tôi rồi dẫn chúng tôi đến chỗ mẹ hắn
Một người phụ nữ xinh đẹp ở tuổi trung niên đi đến ôm hai chúng tôi nồng nhiệt.
Bà ấy thật đẹp, vẻ đẹp hiền từ phúc hậu mang cho người ta sự dựa dẫm. Sao một người như vậy lại sinh ra tên tổng tài phúc hắc này cơ chứ???
"Nhu Nhu à, con thật dễ thương a~"
"Dạ con cám ơn mẹ!" Tôi chưa kịp nói gì thì hắn đã chen vào
"Đứa con bại hoại này, ta là nói chuyện với con dâu ta, ai cho chen vào?"
"Là con kiếm về mà, công con chứ!"
Mẹ Vũ nhìn con bằng ánh mắt khinh bỉ =))
Sau đó bà lôi tôi ra một góc hỏi chuyện
"Con à trên báo là thật chứ. Nếu nó yếu sinh lí thật thì con ly dị nó là vừa rồi!"
Tôi: O. O
Bà mẹ Best nhất năm là đây!!
"Có ai như mẹ không, xúi con dâu bỏ con trai mình??" Hắn từ đâu lù lù xuất hiện nói giọng trầm thấp
"Chứ còn sao nữa?? Con định làm khổ nó à?"
"Mẹ ơi.. Thật ra lúc ấy con hơi rối, nên... nên nói nhầm ạ, con xin lỗi" Tôi ăn năn khép nép
"Ra là vậy, nếu vậy thì nhanh chóng sinh cho mẹ năm sáu đứa trẻ để bồng đi" Mẹ vỗ vai hai chúng tôi một cách mạnh mẽ
Ọ.Ọ Năm sáu đứa....
To Be Continue....
Đoản Ngọt - Tình VănTác giả: Tình VănnTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui… "Thuần Nhu!" Vừa về đến nhà là Vũ Luân liền gào thét gọi 'bà xã'"Tôi đây ==" Sao hôm nay hắn về sớm vậy?"Trên báo là sao? 1 tuần 1 lần? Vẻ mặt đau khổ?" Vũ Luân vừa nghiến răn vừa hỏi"À hiểu lầm hiểu lầm thôi anh đừng tức giận""Tôi hiểu rồi, hay là em muốn chúng ta tiến thêm bước nữa? Hửm?" Hắn cười gian trá nhìn nhìn tôi làm tôi nổi cả da gà"Không phải đâu anh đừng hiểu lầm hihi" Ọ.o"Thu dọn đồ đạc đi, tối nay chúng ta bay qua London""Vâng"------------------------Wow! Không ngờ nơi ở của ba mẹ hắn lại to như thế, như cung điện ấy. Nếu nhà hắn là một biệt thự rộng lớn với đầy đủ tiện nghi hiện đại nhất thì ở đây lại mang vẻ cổ kính, ấm áp...Hắn đưa tay ra, ý bảo tôi khoác vào. Đúng ha, quên mất là cần phải đóng kịch nữa.Quản gia tiến đến chào chúng tôi rồi dẫn chúng tôi đến chỗ mẹ hắnMột người phụ nữ xinh đẹp ở tuổi trung niên đi đến ôm hai chúng tôi nồng nhiệt.Bà ấy thật đẹp, vẻ đẹp hiền từ phúc hậu mang cho người ta sự dựa dẫm. Sao một người như vậy lại sinh ra tên tổng tài phúc hắc này cơ chứ???"Nhu Nhu à, con thật dễ thương a~""Dạ con cám ơn mẹ!" Tôi chưa kịp nói gì thì hắn đã chen vào"Đứa con bại hoại này, ta là nói chuyện với con dâu ta, ai cho chen vào?""Là con kiếm về mà, công con chứ!"Mẹ Vũ nhìn con bằng ánh mắt khinh bỉ =))Sau đó bà lôi tôi ra một góc hỏi chuyện"Con à trên báo là thật chứ. Nếu nó yếu sinh lí thật thì con ly dị nó là vừa rồi!"Tôi: O. OBà mẹ Best nhất năm là đây!!"Có ai như mẹ không, xúi con dâu bỏ con trai mình??" Hắn từ đâu lù lù xuất hiện nói giọng trầm thấp"Chứ còn sao nữa?? Con định làm khổ nó à?""Mẹ ơi.. Thật ra lúc ấy con hơi rối, nên... nên nói nhầm ạ, con xin lỗi" Tôi ăn năn khép nép"Ra là vậy, nếu vậy thì nhanh chóng sinh cho mẹ năm sáu đứa trẻ để bồng đi" Mẹ vỗ vai hai chúng tôi một cách mạnh mẽỌ.Ọ Năm sáu đứa....To Be Continue....