Tác giả:

Tôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui…

Chương 37: Đoản thật: Nước hoa của anh họ!

Đoản Ngọt - Tình VănTác giả: Tình VănnTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui… Như ở đoản "Nước hoa nam tính", mình có kể cho các bạn nghe là hay lấy nước hoa của anh họ về ngửi chơi.Sự thật là đến nay xài hết cũng được kha khá lọ gì rồi, ngoài công dụng mở nắp ra ngửi thì mình còn dùng nó để xịt phòng nữa =))Nói thiệt là cũng thấy bản thân khốn nạn lắm nhưng ai biểu mình thích làm chi, tính mình thích là mình làm thôi à.Mỗi lần mà lẻn vô phòng của ổng mà để ổng biết được là ổng sẽ nhéo muốn sứt cái lỗ tai luôn. Vậy mà vẫn lỳ lợm vô quài mới ghê.Có lần, nước hoa xịt phòng hết òi, thế là lại qua nhà ổng lấy xài tiếp. Khổ nổi cũng sợ ổng phát hiện nên tay run vl!Chợt thấy trên bàn có lọ mới chưa khui luôn, bèn mở ra ngửi thử, mà không phải xịt ra ngửi mà chơi lớn luôn: Mở nguyên cái nắp lớn ngửi cho sướng =))Ai ngờ ổng vô bất thình lình, còn la lên nữa, rồi hoảng quá mình làm rớt cmn nguyên lọ...Mùi thơm bay khắp nhà...Tiếng anh bay khắp xóm...Tai em cũng đau rát...Ổng chửi tới nổi mà thở hổn hển rồi vẫn còn muốn chửi tiếp, Văn thì chỉ biết giả vờ thút thít thôi chứ sao giờ ==Nghe đâu cái lọ đó là hàng bạn anh đi du học gửi về... Hàng chính thống ở bển đấy...Từ đó cứ cách mấy tháng là ổng tặng free một lọ nước hoa nam mới, kèm theo một câu:"Hết nhớ nói tao mua tiếp cho, chứ đừng vô phòng tao nữa, tao lạy mày!"Mỗi lần như vậy là mình lại nghĩ: "Biết vậy ngay từ đầu làm đổ mịa nó luôn là không cần cực khổ bị nhéo rồi" =))

Như ở đoản "Nước hoa nam tính", mình có kể cho các bạn nghe là hay lấy nước hoa của anh họ về ngửi chơi.

Sự thật là đến nay xài hết cũng được kha khá lọ gì rồi, ngoài công dụng mở nắp ra ngửi thì mình còn dùng nó để xịt phòng nữa =))

Nói thiệt là cũng thấy bản thân khốn nạn lắm nhưng ai biểu mình thích làm chi, tính mình thích là mình làm thôi à.

Mỗi lần mà lẻn vô phòng của ổng mà để ổng biết được là ổng sẽ nhéo muốn sứt cái lỗ tai luôn. Vậy mà vẫn lỳ lợm vô quài mới ghê.

Có lần, nước hoa xịt phòng hết òi, thế là lại qua nhà ổng lấy xài tiếp. Khổ nổi cũng sợ ổng phát hiện nên tay run vl!

Chợt thấy trên bàn có lọ mới chưa khui luôn, bèn mở ra ngửi thử, mà không phải xịt ra ngửi mà chơi lớn luôn: Mở nguyên cái nắp lớn ngửi cho sướng =))

Ai ngờ ổng vô bất thình lình, còn la lên nữa, rồi hoảng quá mình làm rớt cmn nguyên lọ...

Mùi thơm bay khắp nhà...

Tiếng anh bay khắp xóm...

Tai em cũng đau rát...

Ổng chửi tới nổi mà thở hổn hển rồi vẫn còn muốn chửi tiếp, Văn thì chỉ biết giả vờ thút thít thôi chứ sao giờ ==

Nghe đâu cái lọ đó là hàng bạn anh đi du học gửi về... Hàng chính thống ở bển đấy...

Từ đó cứ cách mấy tháng là ổng tặng free một lọ nước hoa nam mới, kèm theo một câu:

"Hết nhớ nói tao mua tiếp cho, chứ đừng vô phòng tao nữa, tao lạy mày!"

Mỗi lần như vậy là mình lại nghĩ: "Biết vậy ngay từ đầu làm đổ mịa nó luôn là không cần cực khổ bị nhéo rồi" =))

Đoản Ngọt - Tình VănTác giả: Tình VănnTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui… Như ở đoản "Nước hoa nam tính", mình có kể cho các bạn nghe là hay lấy nước hoa của anh họ về ngửi chơi.Sự thật là đến nay xài hết cũng được kha khá lọ gì rồi, ngoài công dụng mở nắp ra ngửi thì mình còn dùng nó để xịt phòng nữa =))Nói thiệt là cũng thấy bản thân khốn nạn lắm nhưng ai biểu mình thích làm chi, tính mình thích là mình làm thôi à.Mỗi lần mà lẻn vô phòng của ổng mà để ổng biết được là ổng sẽ nhéo muốn sứt cái lỗ tai luôn. Vậy mà vẫn lỳ lợm vô quài mới ghê.Có lần, nước hoa xịt phòng hết òi, thế là lại qua nhà ổng lấy xài tiếp. Khổ nổi cũng sợ ổng phát hiện nên tay run vl!Chợt thấy trên bàn có lọ mới chưa khui luôn, bèn mở ra ngửi thử, mà không phải xịt ra ngửi mà chơi lớn luôn: Mở nguyên cái nắp lớn ngửi cho sướng =))Ai ngờ ổng vô bất thình lình, còn la lên nữa, rồi hoảng quá mình làm rớt cmn nguyên lọ...Mùi thơm bay khắp nhà...Tiếng anh bay khắp xóm...Tai em cũng đau rát...Ổng chửi tới nổi mà thở hổn hển rồi vẫn còn muốn chửi tiếp, Văn thì chỉ biết giả vờ thút thít thôi chứ sao giờ ==Nghe đâu cái lọ đó là hàng bạn anh đi du học gửi về... Hàng chính thống ở bển đấy...Từ đó cứ cách mấy tháng là ổng tặng free một lọ nước hoa nam mới, kèm theo một câu:"Hết nhớ nói tao mua tiếp cho, chứ đừng vô phòng tao nữa, tao lạy mày!"Mỗi lần như vậy là mình lại nghĩ: "Biết vậy ngay từ đầu làm đổ mịa nó luôn là không cần cực khổ bị nhéo rồi" =))

Chương 37: Đoản thật: Nước hoa của anh họ!