Tôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui…
Chương 41: Đoản ngọt
Đoản Ngọt - Tình VănTác giả: Tình VănnTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui… Cô là thư kí của hắn, một lần đang đi ăn với đối tác về thì cô choáng váng ngất xỉu, hắn ta phải đưa cô vào viện. Chưa hết sau đó hắn còn chờ cô tỉnh dậy để đưa cô về.Sếp cô đưa cô về xong thì còn dặn là: "Ngày mai không cần đi làm, nghỉ cho khỏe rồi hẳng đến".Cô y lời sếp, nghỉ làm ở nhà, cũng rất biết ơn ông trời mình có một vị sếp tốt bụng như vậy.Hôm sau vị sếp nào đó không tài nào làm việc được, lúc nào trong đầu cũng có hình bóng cô thư kí kia, nghĩ đi nghĩ lại, hắn lấy điện thoại ra gọi cho cô:"Đã khỏe chưa? Mai đi làm được chưa?"Cô ở đầu dây bên kia nhanh chóng rút lại suy nghĩ biết ơn ông trời khi nãy, thầm rủa sếp mình keo kiệt, nhưng mở miệng ra vẫn phải cười ha ha:"Dạ sếp... tôi cũng tạm ổn rồi, miễn cưỡng cũng được ạ!"Hắn nghe vậy thì vui mừng, nhưng vẫn giở giọng khó nghe:"Nếu chưa khỏe hẳn thì ở nhà đi, đừng đến công ty để cản trở hiệu suất làm việc của công ty!"Sau khi hắn ta cúp máy thì cô vẫn đang để nguyên điện thoại trên tai mà khó hiểu:"Vậy rốt cuộc là mai có cần đến công ty không? À chắc khỏi đi, sếp nói không nên đến để ảnh hưởng hiệu suất công ty mà!"-------------------------Hôm sau vị sếp kia lại tức tối không làm gì được cả, phải gọi cho cô thư kí nhỏ của mình:"Mẹ nó! Kêu em nghỉ là em nghỉ thiệt à? Em không đến đây mới là làm ảnh hưởng đến hiệu suất công ty đấy! Chờ ở đó, tôi đến đón em!"
Cô là thư kí của hắn, một lần đang đi ăn với đối tác về thì cô choáng váng ngất xỉu, hắn ta phải đưa cô vào viện. Chưa hết sau đó hắn còn chờ cô tỉnh dậy để đưa cô về.
Sếp cô đưa cô về xong thì còn dặn là: "Ngày mai không cần đi làm, nghỉ cho khỏe rồi hẳng đến".
Cô y lời sếp, nghỉ làm ở nhà, cũng rất biết ơn ông trời mình có một vị sếp tốt bụng như vậy.
Hôm sau vị sếp nào đó không tài nào làm việc được, lúc nào trong đầu cũng có hình bóng cô thư kí kia, nghĩ đi nghĩ lại, hắn lấy điện thoại ra gọi cho cô:
"Đã khỏe chưa? Mai đi làm được chưa?"
Cô ở đầu dây bên kia nhanh chóng rút lại suy nghĩ biết ơn ông trời khi nãy, thầm rủa sếp mình keo kiệt, nhưng mở miệng ra vẫn phải cười ha ha:
"Dạ sếp... tôi cũng tạm ổn rồi, miễn cưỡng cũng được ạ!"
Hắn nghe vậy thì vui mừng, nhưng vẫn giở giọng khó nghe:
"Nếu chưa khỏe hẳn thì ở nhà đi, đừng đến công ty để cản trở hiệu suất làm việc của công ty!"
Sau khi hắn ta cúp máy thì cô vẫn đang để nguyên điện thoại trên tai mà khó hiểu:
"Vậy rốt cuộc là mai có cần đến công ty không? À chắc khỏi đi, sếp nói không nên đến để ảnh hưởng hiệu suất công ty mà!"
-------------------------
Hôm sau vị sếp kia lại tức tối không làm gì được cả, phải gọi cho cô thư kí nhỏ của mình:
"Mẹ nó! Kêu em nghỉ là em nghỉ thiệt à? Em không đến đây mới là làm ảnh hưởng đến hiệu suất công ty đấy! Chờ ở đó, tôi đến đón em!"
Đoản Ngọt - Tình VănTác giả: Tình VănnTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTôi có một đứa em trai thua tôi hai tuổi. Tôi thì bây giờ đã đi làm rồi còn thằng em thì đang năm cuối đại học. Dạo này nó hay dẫn thằng bạn về nhà, nói là thằng này học giỏi nên tha về để dạy kèm nó. Hắn lễ phép lắm, bảo gì cũng dạ dạ thưa thưa. Mặt mày cũng sáng sủa, lại nghe lời nên tôi đối tốt với nó một chút, lâu lâu lại làm bánh cho hắn ăn coi như trả ơn hắn dạy em học thay tôi - chứ tôi lười dạy thằng đần như nó lắm =)) Nhiều lần hắn cứ nhìn tôi rồi lại đỏ mặt. Tôi bèn ghẹo: "Bộ em thích chị hả?" Ai ngờ hắn tình thiệt "Dạ..Dạ phải" Cằm của tôi muốn rớt xuống đất. Tôi từ chối hắn, trong lòng cũng sóng gió lắm vì cậu ấy ngoan hiền như vậy mà, thấy cũng tội! Ai ngờ ngay sau đó hắn lột mặt nạ ra liền. Nhìn tôi cười vô cùng âm hiểm: "Chị cứ chờ xem". Tôi hoảng sợ, Đây là cậu bé lễ phép ngoan hiền của tôi đấy sao! Tôi thích ăn đồ ngọt, nhưng khổ nỗi sau ngày đó tự nhiên tôi bị đau răng. Đã bảo với mẹ là không phải do sâu rồi mà bà cứ không nghe, cấm tui ăn đồ ngọt luôn. Thế là tui… Cô là thư kí của hắn, một lần đang đi ăn với đối tác về thì cô choáng váng ngất xỉu, hắn ta phải đưa cô vào viện. Chưa hết sau đó hắn còn chờ cô tỉnh dậy để đưa cô về.Sếp cô đưa cô về xong thì còn dặn là: "Ngày mai không cần đi làm, nghỉ cho khỏe rồi hẳng đến".Cô y lời sếp, nghỉ làm ở nhà, cũng rất biết ơn ông trời mình có một vị sếp tốt bụng như vậy.Hôm sau vị sếp nào đó không tài nào làm việc được, lúc nào trong đầu cũng có hình bóng cô thư kí kia, nghĩ đi nghĩ lại, hắn lấy điện thoại ra gọi cho cô:"Đã khỏe chưa? Mai đi làm được chưa?"Cô ở đầu dây bên kia nhanh chóng rút lại suy nghĩ biết ơn ông trời khi nãy, thầm rủa sếp mình keo kiệt, nhưng mở miệng ra vẫn phải cười ha ha:"Dạ sếp... tôi cũng tạm ổn rồi, miễn cưỡng cũng được ạ!"Hắn nghe vậy thì vui mừng, nhưng vẫn giở giọng khó nghe:"Nếu chưa khỏe hẳn thì ở nhà đi, đừng đến công ty để cản trở hiệu suất làm việc của công ty!"Sau khi hắn ta cúp máy thì cô vẫn đang để nguyên điện thoại trên tai mà khó hiểu:"Vậy rốt cuộc là mai có cần đến công ty không? À chắc khỏi đi, sếp nói không nên đến để ảnh hưởng hiệu suất công ty mà!"-------------------------Hôm sau vị sếp kia lại tức tối không làm gì được cả, phải gọi cho cô thư kí nhỏ của mình:"Mẹ nó! Kêu em nghỉ là em nghỉ thiệt à? Em không đến đây mới là làm ảnh hưởng đến hiệu suất công ty đấy! Chờ ở đó, tôi đến đón em!"