Edit: Yunchan Thinh không xanh biếc như gột rửa. Những chiếc lá đỏ đã dần chuyển sang vàng úa nhẹ nhàng bị gió thu thổi tít lên tận trời, bay lượn giữa tầng không. Cô nằm yên trên đất ngắm nhìn lớp lá rụng bay thốc lên giữa bầu trời xanh thẳm, xoáy tít, xoáy tít rồi xoáy đi xa mãi. Rồi bất chợt cơn gió giống như lúc khởi đầu, dần lặng xuống. Không có gió tiếp sức, hàng loạt chiếc lá đỏ đang tung bay dần rơi xuống là đà, rơi lên người cô. Cô nhìn cả vùng trời lá đang rơi xuống mà thầm tự hỏi, nếu như cô cứ nằm đây mãi thì biển lá kia có phủ ngập cả người không, nếu như cô cứ bất động thì có ai phát hiện là cô đang nằm ở đây không. Cô nhắm mắt lại hòa mình vào đất đai. Vào thu gió đã bắt đầu trở lạnh nhưng đất vẫn còn hơi ấm. Đất đai vào thu thì ấm hơn mùa xuân, không lạnh như mùa đông, và còn mang cả hơi ấm của mùa hè. Cô tò mò tự nhủ có phải thỏ con cũng nghĩ như cô nên mới muốn đào hang trong đất không. Lá rụng còn đang bay xuống là đà, lớp này đến lớp khác, nhẹ nhàng lơ lửng, đáp…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...