“Anh có thể lên giường với tôi không?” “Miễn là cậu đừng nói bằng cái giọng thương tâm đó!” Tatsuya Abe tỉnh lại từ cơn mê, cả người tựa hồ bị xe tăng lăn qua, đầu khớp xương cảm giác như rời ra rồi lại nối lại, đau nhức không gì sánh được. Trời còn chưa sáng, người đàn ông nằm bên cạnh vẫn đang ngủ say. Tấm lưng rộng ngang dọc dài ngắn đầy vết cào xước, nhắc nhở cậu tình dục đêm qua mãnh liệt đến thế nào, chính mình *** loạn ôm chặt người đàn ông này đến cao trào ra sao. Vừa thất tình liền tìm kẻ xa lạ trải qua tình một đêm, Tatsuya Abe ôm lấy cái trán nhức như búa bổ, trong lòng xấu hổ c*̀ng hối hận dâng trào. Akimono đã khuyên cậu phải dành lần đầu tiên cho người thật tâm yêu mến mình, thế nhưng vì sao mình không nghe lời chứ? Là bởi vì cảm giác bị vứt bỏ thực thương tâm, hay là chính mình không muốn nghe lời người kia? Rõ ràng không thích mình nhưng vẫn…

Truyện chữ