Vừa vào trò chơi đã bị giết, có cần phải tàn nhẫn như vậy không hả. Kỳ nghỉ hè năm thứ hai đại học, bạn cùng phòng đã về nhà hết, Đường Vi lại ở lại trường học theo giáo viên đi làm nghiên cứu khoa học suốt ba tháng hè. Hôm nay, mãi chiều muộn mới làm xong thí nghiệm, Đường Vi ôm một xập tài liệu xuống nhà ăn ăn cơm, đã là sáu giờ rưỡi, đồ ăn trong nhà ăn cũng đã bán hết sạch, chỉ còn ô cửa bán đồ phía bên trái còn đang bốc hơi nóng, Đường Vi đã đói đến hỏng người lập tức hai mắt sáng trưng, lòng bàn chân như bôi dầu chạy về phía điểm bán cháo, mới đi được nửa đường, đột nhiên thấy một nam sinh vóc người cao gầy đi từ cửa hông tới, giọng đầy bình thản nói: “Cho một bát cháo sườn.” Lúc này Đường Vi chỉ còn cách nơi bán cháo chừng ba mét. Trơ mắt nhìn bát cháo cuối cùng bị anh ta bưng đi, Đường Vi đứng tại chỗ nuốt nước miếng một cái, trong lòng không khỏi rủa xả tên nam sinh chen ngang kia. Trong lúc đang suy nghĩ lời thoại để mắng, người nam sinh kia đột nhiên quay đầu nhìn cô một cái…
Chương 2
Cực Phẩm Tiểu Bạch Chơi GameTác giả: Điệp Chi LinhTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Võng DuVừa vào trò chơi đã bị giết, có cần phải tàn nhẫn như vậy không hả. Kỳ nghỉ hè năm thứ hai đại học, bạn cùng phòng đã về nhà hết, Đường Vi lại ở lại trường học theo giáo viên đi làm nghiên cứu khoa học suốt ba tháng hè. Hôm nay, mãi chiều muộn mới làm xong thí nghiệm, Đường Vi ôm một xập tài liệu xuống nhà ăn ăn cơm, đã là sáu giờ rưỡi, đồ ăn trong nhà ăn cũng đã bán hết sạch, chỉ còn ô cửa bán đồ phía bên trái còn đang bốc hơi nóng, Đường Vi đã đói đến hỏng người lập tức hai mắt sáng trưng, lòng bàn chân như bôi dầu chạy về phía điểm bán cháo, mới đi được nửa đường, đột nhiên thấy một nam sinh vóc người cao gầy đi từ cửa hông tới, giọng đầy bình thản nói: “Cho một bát cháo sườn.” Lúc này Đường Vi chỉ còn cách nơi bán cháo chừng ba mét. Trơ mắt nhìn bát cháo cuối cùng bị anh ta bưng đi, Đường Vi đứng tại chỗ nuốt nước miếng một cái, trong lòng không khỏi rủa xả tên nam sinh chen ngang kia. Trong lúc đang suy nghĩ lời thoại để mắng, người nam sinh kia đột nhiên quay đầu nhìn cô một cái… Đây thực sự là accout tôi mới mua lại, thật đấy, thật hơn cả vàng thật.Đường Vi hoàn toàn không biết trong trò chơi còn có cái gọi là “Hack tiền vàng” này, sau khi nhìn thấy tin này, cô ngẩn người một lúc lâu, bấy giờ mới kịp phản ứng lại đi tìm sự cố vấn của cô bạn cùng phòng, bạn học Hứa Hiểu Ức.“Hiểu Ức này, hỏi cậu một chuyện, hack tiền vàng trong game nghĩa là thế nào?”Hứa Hiểu Ức kinh hãi: “A? Cậu cũng đang chơi Kiếm Tam à?”Đường Vi vội nói: “Đâu nào đâu nào, tớ chỉ nhìn thấy trên diễn đàn nói có người hack tiền vàng bị đuổi giết, tò mò thì hỏi thôi…”Hứa Hiểu Ức đáp: “À, hack tiền vàng chính là chính là có một số kẻ có phẩm chất kém cỏi làm đội trưởng tổ đội đi đánh phụ bản, nhận được tiền xong không phát tiền công cho thành viên, lén tự mình phỉnh đi.”Đường Vi vẫn không hiểu: “Cái gì mà tổ đội đánh phụ bản?”Hứa Hiểu Ức giải thích: “Phụ bản tổ đội có 25 người, đánh Boss xong trang bị nhả ra không dễ phân chia, cho nên sau khi có trang bị thì người trong tổ đội sẽ bỏ tiền ra đấu giá, ai ra giá cao thì người đó được, tiền đấu giá giao hết cho đội trưởng, cuối cùng đội trưởng sẽ gộp hết tiền lại, chia đều cho thành viên trong tổ đội làm tiền công, đây chính là cách đánh phụ bản phổ biến nhất bây giờ, gọi là đánh tổ đội.”Đường Vi đã hiểu đại khái, “A, nói cách khác, nếu như đội trưởng cầm tiền bán đấu giá trang bị, lại không chia tiền công cho mọi người mà tự mình nuốt mất, vậy chính là hack vàng?”“Đúng! Đội trưởng như vậy, tiếng xấu lan xa, người bị hack tiền vàng sẽ mắng chửi hắn khắp Thế giới!”Vào lúc Đường Vi đang khiếp sợ, đã thấy trên kênh Thế giới nhảy ra một tin ——-[Thế giới] [Không có lửa làm sao có khói]: Cả nhà chú ý! Cái đứa nữ Đường môn tên Đường Tiểu Phi kia, hack tiền hack trang bị, nhân phẩm không thể thấp hơn![Thế giới] [Đường Vô Ưu]: Đường môn sinh ra thứ bại hoại thế này ta cũng cảm thấy mất mặt! Mọi người sau này đừng có lập tổ đội với Đường Tiểu Phi đó![Thế giới] [Tú Tú của Thủy Thủy]: Đường Tiểu Phi, ngươi có dám ra nói một câu không? Ngươi có còn biết xấu hổ không hả?[Thế giới] [Nhị thiếu gia]: Đường Tiểu Phi đồ tiện nhân kia có dám nôn mười vạn kia ra không?!Đường Vi cảm thấy sống lưng lạnh toát, mặc dù không phải là lỗi của mình, nhưng bị người ta mắng té tát như vậy vẫn có chút bi kịch.Kênh chat riêng lúc này cũng có tin gửi tới.[Phong cảnh như họa]: Sao hả, mười vạn tiền vàng có tính trả hay không?[Đường Tiểu Phi]: Xin lỗi, đây là accout tôi vừa mới mua lại, chuyện lúc trước tôi hoàn toàn không biết T_T[Phong cảnh như họa]: Ha? Hôm qua thì bảo bị trộm nick, hôm nay thì là accout mua lại?[Đường Tiểu Phi]: Thực sự là vừa mới mua lại, còn thật hơn cả vàng thật.[Phong cảnh như họa]: Ngươi có tìm được cái cớ nào tệ hơn nữa không.[Đường Tiểu Phi]: Thật đấy, tôi lừa huynh làm gì chứ![Phong cảnh như họa]: Lúc ngươi lẳng lặng lấy mười vạn tiền vàng đi cũng nói: mọi người xin chờ một chút, ta lừa các ngươi làm gì.[Phong cảnh như họa]: Sau đó ngươi liền mất tăm.[Đường Tiểu Phi]: Việc này…[Phong cảnh như họa]: Không phải kiếm cớ, mười vạn tiền vàng có trả không đây, nói một câu thôi.Đường Vi mở túi của mình ra, nhìn con số 100 tiền vàng còn sót lại mà lệ rơi đầy mặt.Mười vạn, dù có bán cô đi cũng không đủ.[Đường Tiểu Phi]: Tôi không có tiền…[Phong cảnh như họa]: Không trả được chứ gì? Hôm qua vừa mới lừa được tiền hôm nay đã kêu không có? Ngươi tiêu tiền cũng nhanh thật đấy.[Đường Tiểu Phi]: Ách, thực sự không có.[Phong cảnh như họa]: Vậy thì đến Lạc Dương để cho bọn ta giết một trăm lần.[Đường Tiểu Phi]: Một trăm lần ư?[Phong cảnh như họa]: Ừ[Đường Tiểu Phi]: Tổng cộng một trăm lần hay là các ngươi mỗi người một trăm lần?[Phong cảnh như họa]: …[Đường Tiểu Phi]: Ta tới đây! Mỗi người một trăm lần luôn đi!Mọi người đều cảm thấy Đường Tiểu Phi này đúng là điên rồi, lại dám cam tâm tình nguyện chạy đến cổng Lạc Dương làm bia ngắm, chịu cho thành viên đánh tổ đội phụ bản ngày hôm đó mỗi người giết 100 lần, vì mười vạn tiền vàng mà bán đứng thân thể của mình như vậy, thế này cũng quá…. quá không thể nào hình dung.Còn chẳng bằng dứt khoát bỏ nick chạy lấy người.Tất cả mọi người đều không tài nào hiểu nổi suy nghĩ kỳ quái của cô nàng này.Mới đầu, mọi người thấy nhân vật chính hack tiền vàng xuất hiện vẫn còn vô cùng tức giận, quần chúng kích động bổ nhào qua giết cô, cô yên lặng đứng đó hoàn toàn không phản kháng, sau đó mọi người thấy vừa chửi vừa giết thế này cũng chẳng có ý nghĩa gì, đành tự mình giải tán.Trái lại, cái gã kiếm khách tên là Phong cảnh như họa đó vẫn còn đứng tại chỗ bám riết không tha tiếp tục cầm kiếm chém cô.Thực ra Đường Vi thấy chẳng sao cả, dù sao có chết hay không với cô mà nói cũng chẳng tổn thất bao nhiều, hơn nữa, cô vào trò chơi này hoàn toàn là để nhìn người nào đó một cái, trang bị hay tiền vàng gì đó đối với cô mà nói, tất cả đều là mây trôi.Sau khi đứng im tại chỗ để đám người kia giết mấy chục lần, thấy những người đó đều đã giải tán, Đường Vi không nhịn được mà chat riêng với vị Phong cảnh như họa đang đứng trước mặt: “Còn bao nhiêu lần nữa, tôi hơi mệt, muốn đi ngủ >_
Đây thực sự là accout tôi mới mua lại, thật đấy, thật hơn cả vàng thật.
Đường Vi hoàn toàn không biết trong trò chơi còn có cái gọi là “Hack tiền vàng” này, sau khi nhìn thấy tin này, cô ngẩn người một lúc lâu, bấy giờ mới kịp phản ứng lại đi tìm sự cố vấn của cô bạn cùng phòng, bạn học Hứa Hiểu Ức.
“Hiểu Ức này, hỏi cậu một chuyện, hack tiền vàng trong game nghĩa là thế nào?”
Hứa Hiểu Ức kinh hãi: “A? Cậu cũng đang chơi Kiếm Tam à?”
Đường Vi vội nói: “Đâu nào đâu nào, tớ chỉ nhìn thấy trên diễn đàn nói có người hack tiền vàng bị đuổi giết, tò mò thì hỏi thôi…”
Hứa Hiểu Ức đáp: “À, hack tiền vàng chính là chính là có một số kẻ có phẩm chất kém cỏi làm đội trưởng tổ đội đi đánh phụ bản, nhận được tiền xong không phát tiền công cho thành viên, lén tự mình phỉnh đi.”
Đường Vi vẫn không hiểu: “Cái gì mà tổ đội đánh phụ bản?”
Hứa Hiểu Ức giải thích: “Phụ bản tổ đội có 25 người, đánh Boss xong trang bị nhả ra không dễ phân chia, cho nên sau khi có trang bị thì người trong tổ đội sẽ bỏ tiền ra đấu giá, ai ra giá cao thì người đó được, tiền đấu giá giao hết cho đội trưởng, cuối cùng đội trưởng sẽ gộp hết tiền lại, chia đều cho thành viên trong tổ đội làm tiền công, đây chính là cách đánh phụ bản phổ biến nhất bây giờ, gọi là đánh tổ đội.”
Đường Vi đã hiểu đại khái, “A, nói cách khác, nếu như đội trưởng cầm tiền bán đấu giá trang bị, lại không chia tiền công cho mọi người mà tự mình nuốt mất, vậy chính là hack vàng?”
“Đúng! Đội trưởng như vậy, tiếng xấu lan xa, người bị hack tiền vàng sẽ mắng chửi hắn khắp Thế giới!”
Vào lúc Đường Vi đang khiếp sợ, đã thấy trên kênh Thế giới nhảy ra một tin ——-
[Thế giới] [Không có lửa làm sao có khói]: Cả nhà chú ý! Cái đứa nữ Đường môn tên Đường Tiểu Phi kia, hack tiền hack trang bị, nhân phẩm không thể thấp hơn!
[Thế giới] [Đường Vô Ưu]: Đường môn sinh ra thứ bại hoại thế này ta cũng cảm thấy mất mặt! Mọi người sau này đừng có lập tổ đội với Đường Tiểu Phi đó!
[Thế giới] [Tú Tú của Thủy Thủy]: Đường Tiểu Phi, ngươi có dám ra nói một câu không? Ngươi có còn biết xấu hổ không hả?
[Thế giới] [Nhị thiếu gia]: Đường Tiểu Phi đồ tiện nhân kia có dám nôn mười vạn kia ra không?!
Đường Vi cảm thấy sống lưng lạnh toát, mặc dù không phải là lỗi của mình, nhưng bị người ta mắng té tát như vậy vẫn có chút bi kịch.
Kênh chat riêng lúc này cũng có tin gửi tới.
[Phong cảnh như họa]: Sao hả, mười vạn tiền vàng có tính trả hay không?
[Đường Tiểu Phi]: Xin lỗi, đây là accout tôi vừa mới mua lại, chuyện lúc trước tôi hoàn toàn không biết T_T
[Phong cảnh như họa]: Ha? Hôm qua thì bảo bị trộm nick, hôm nay thì là accout mua lại?
[Đường Tiểu Phi]: Thực sự là vừa mới mua lại, còn thật hơn cả vàng thật.
[Phong cảnh như họa]: Ngươi có tìm được cái cớ nào tệ hơn nữa không.
[Đường Tiểu Phi]: Thật đấy, tôi lừa huynh làm gì chứ!
[Phong cảnh như họa]: Lúc ngươi lẳng lặng lấy mười vạn tiền vàng đi cũng nói: mọi người xin chờ một chút, ta lừa các ngươi làm gì.
[Phong cảnh như họa]: Sau đó ngươi liền mất tăm.
[Đường Tiểu Phi]: Việc này…
[Phong cảnh như họa]: Không phải kiếm cớ, mười vạn tiền vàng có trả không đây, nói một câu thôi.
Đường Vi mở túi của mình ra, nhìn con số 100 tiền vàng còn sót lại mà lệ rơi đầy mặt.
Mười vạn, dù có bán cô đi cũng không đủ.
[Đường Tiểu Phi]: Tôi không có tiền…
[Phong cảnh như họa]: Không trả được chứ gì? Hôm qua vừa mới lừa được tiền hôm nay đã kêu không có? Ngươi tiêu tiền cũng nhanh thật đấy.
[Đường Tiểu Phi]: Ách, thực sự không có.
[Phong cảnh như họa]: Vậy thì đến Lạc Dương để cho bọn ta giết một trăm lần.
[Đường Tiểu Phi]: Một trăm lần ư?
[Phong cảnh như họa]: Ừ
[Đường Tiểu Phi]: Tổng cộng một trăm lần hay là các ngươi mỗi người một trăm lần?
[Phong cảnh như họa]: …
[Đường Tiểu Phi]: Ta tới đây! Mỗi người một trăm lần luôn đi!
Mọi người đều cảm thấy Đường Tiểu Phi này đúng là điên rồi, lại dám cam tâm tình nguyện chạy đến cổng Lạc Dương làm bia ngắm, chịu cho thành viên đánh tổ đội phụ bản ngày hôm đó mỗi người giết 100 lần, vì mười vạn tiền vàng mà bán đứng thân thể của mình như vậy, thế này cũng quá…. quá không thể nào hình dung.
Còn chẳng bằng dứt khoát bỏ nick chạy lấy người.
Tất cả mọi người đều không tài nào hiểu nổi suy nghĩ kỳ quái của cô nàng này.
Mới đầu, mọi người thấy nhân vật chính hack tiền vàng xuất hiện vẫn còn vô cùng tức giận, quần chúng kích động bổ nhào qua giết cô, cô yên lặng đứng đó hoàn toàn không phản kháng, sau đó mọi người thấy vừa chửi vừa giết thế này cũng chẳng có ý nghĩa gì, đành tự mình giải tán.
Trái lại, cái gã kiếm khách tên là Phong cảnh như họa đó vẫn còn đứng tại chỗ bám riết không tha tiếp tục cầm kiếm chém cô.
Thực ra Đường Vi thấy chẳng sao cả, dù sao có chết hay không với cô mà nói cũng chẳng tổn thất bao nhiều, hơn nữa, cô vào trò chơi này hoàn toàn là để nhìn người nào đó một cái, trang bị hay tiền vàng gì đó đối với cô mà nói, tất cả đều là mây trôi.
Sau khi đứng im tại chỗ để đám người kia giết mấy chục lần, thấy những người đó đều đã giải tán, Đường Vi không nhịn được mà chat riêng với vị Phong cảnh như họa đang đứng trước mặt: “Còn bao nhiêu lần nữa, tôi hơi mệt, muốn đi ngủ >_
Cực Phẩm Tiểu Bạch Chơi GameTác giả: Điệp Chi LinhTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Võng DuVừa vào trò chơi đã bị giết, có cần phải tàn nhẫn như vậy không hả. Kỳ nghỉ hè năm thứ hai đại học, bạn cùng phòng đã về nhà hết, Đường Vi lại ở lại trường học theo giáo viên đi làm nghiên cứu khoa học suốt ba tháng hè. Hôm nay, mãi chiều muộn mới làm xong thí nghiệm, Đường Vi ôm một xập tài liệu xuống nhà ăn ăn cơm, đã là sáu giờ rưỡi, đồ ăn trong nhà ăn cũng đã bán hết sạch, chỉ còn ô cửa bán đồ phía bên trái còn đang bốc hơi nóng, Đường Vi đã đói đến hỏng người lập tức hai mắt sáng trưng, lòng bàn chân như bôi dầu chạy về phía điểm bán cháo, mới đi được nửa đường, đột nhiên thấy một nam sinh vóc người cao gầy đi từ cửa hông tới, giọng đầy bình thản nói: “Cho một bát cháo sườn.” Lúc này Đường Vi chỉ còn cách nơi bán cháo chừng ba mét. Trơ mắt nhìn bát cháo cuối cùng bị anh ta bưng đi, Đường Vi đứng tại chỗ nuốt nước miếng một cái, trong lòng không khỏi rủa xả tên nam sinh chen ngang kia. Trong lúc đang suy nghĩ lời thoại để mắng, người nam sinh kia đột nhiên quay đầu nhìn cô một cái… Đây thực sự là accout tôi mới mua lại, thật đấy, thật hơn cả vàng thật.Đường Vi hoàn toàn không biết trong trò chơi còn có cái gọi là “Hack tiền vàng” này, sau khi nhìn thấy tin này, cô ngẩn người một lúc lâu, bấy giờ mới kịp phản ứng lại đi tìm sự cố vấn của cô bạn cùng phòng, bạn học Hứa Hiểu Ức.“Hiểu Ức này, hỏi cậu một chuyện, hack tiền vàng trong game nghĩa là thế nào?”Hứa Hiểu Ức kinh hãi: “A? Cậu cũng đang chơi Kiếm Tam à?”Đường Vi vội nói: “Đâu nào đâu nào, tớ chỉ nhìn thấy trên diễn đàn nói có người hack tiền vàng bị đuổi giết, tò mò thì hỏi thôi…”Hứa Hiểu Ức đáp: “À, hack tiền vàng chính là chính là có một số kẻ có phẩm chất kém cỏi làm đội trưởng tổ đội đi đánh phụ bản, nhận được tiền xong không phát tiền công cho thành viên, lén tự mình phỉnh đi.”Đường Vi vẫn không hiểu: “Cái gì mà tổ đội đánh phụ bản?”Hứa Hiểu Ức giải thích: “Phụ bản tổ đội có 25 người, đánh Boss xong trang bị nhả ra không dễ phân chia, cho nên sau khi có trang bị thì người trong tổ đội sẽ bỏ tiền ra đấu giá, ai ra giá cao thì người đó được, tiền đấu giá giao hết cho đội trưởng, cuối cùng đội trưởng sẽ gộp hết tiền lại, chia đều cho thành viên trong tổ đội làm tiền công, đây chính là cách đánh phụ bản phổ biến nhất bây giờ, gọi là đánh tổ đội.”Đường Vi đã hiểu đại khái, “A, nói cách khác, nếu như đội trưởng cầm tiền bán đấu giá trang bị, lại không chia tiền công cho mọi người mà tự mình nuốt mất, vậy chính là hack vàng?”“Đúng! Đội trưởng như vậy, tiếng xấu lan xa, người bị hack tiền vàng sẽ mắng chửi hắn khắp Thế giới!”Vào lúc Đường Vi đang khiếp sợ, đã thấy trên kênh Thế giới nhảy ra một tin ——-[Thế giới] [Không có lửa làm sao có khói]: Cả nhà chú ý! Cái đứa nữ Đường môn tên Đường Tiểu Phi kia, hack tiền hack trang bị, nhân phẩm không thể thấp hơn![Thế giới] [Đường Vô Ưu]: Đường môn sinh ra thứ bại hoại thế này ta cũng cảm thấy mất mặt! Mọi người sau này đừng có lập tổ đội với Đường Tiểu Phi đó![Thế giới] [Tú Tú của Thủy Thủy]: Đường Tiểu Phi, ngươi có dám ra nói một câu không? Ngươi có còn biết xấu hổ không hả?[Thế giới] [Nhị thiếu gia]: Đường Tiểu Phi đồ tiện nhân kia có dám nôn mười vạn kia ra không?!Đường Vi cảm thấy sống lưng lạnh toát, mặc dù không phải là lỗi của mình, nhưng bị người ta mắng té tát như vậy vẫn có chút bi kịch.Kênh chat riêng lúc này cũng có tin gửi tới.[Phong cảnh như họa]: Sao hả, mười vạn tiền vàng có tính trả hay không?[Đường Tiểu Phi]: Xin lỗi, đây là accout tôi vừa mới mua lại, chuyện lúc trước tôi hoàn toàn không biết T_T[Phong cảnh như họa]: Ha? Hôm qua thì bảo bị trộm nick, hôm nay thì là accout mua lại?[Đường Tiểu Phi]: Thực sự là vừa mới mua lại, còn thật hơn cả vàng thật.[Phong cảnh như họa]: Ngươi có tìm được cái cớ nào tệ hơn nữa không.[Đường Tiểu Phi]: Thật đấy, tôi lừa huynh làm gì chứ![Phong cảnh như họa]: Lúc ngươi lẳng lặng lấy mười vạn tiền vàng đi cũng nói: mọi người xin chờ một chút, ta lừa các ngươi làm gì.[Phong cảnh như họa]: Sau đó ngươi liền mất tăm.[Đường Tiểu Phi]: Việc này…[Phong cảnh như họa]: Không phải kiếm cớ, mười vạn tiền vàng có trả không đây, nói một câu thôi.Đường Vi mở túi của mình ra, nhìn con số 100 tiền vàng còn sót lại mà lệ rơi đầy mặt.Mười vạn, dù có bán cô đi cũng không đủ.[Đường Tiểu Phi]: Tôi không có tiền…[Phong cảnh như họa]: Không trả được chứ gì? Hôm qua vừa mới lừa được tiền hôm nay đã kêu không có? Ngươi tiêu tiền cũng nhanh thật đấy.[Đường Tiểu Phi]: Ách, thực sự không có.[Phong cảnh như họa]: Vậy thì đến Lạc Dương để cho bọn ta giết một trăm lần.[Đường Tiểu Phi]: Một trăm lần ư?[Phong cảnh như họa]: Ừ[Đường Tiểu Phi]: Tổng cộng một trăm lần hay là các ngươi mỗi người một trăm lần?[Phong cảnh như họa]: …[Đường Tiểu Phi]: Ta tới đây! Mỗi người một trăm lần luôn đi!Mọi người đều cảm thấy Đường Tiểu Phi này đúng là điên rồi, lại dám cam tâm tình nguyện chạy đến cổng Lạc Dương làm bia ngắm, chịu cho thành viên đánh tổ đội phụ bản ngày hôm đó mỗi người giết 100 lần, vì mười vạn tiền vàng mà bán đứng thân thể của mình như vậy, thế này cũng quá…. quá không thể nào hình dung.Còn chẳng bằng dứt khoát bỏ nick chạy lấy người.Tất cả mọi người đều không tài nào hiểu nổi suy nghĩ kỳ quái của cô nàng này.Mới đầu, mọi người thấy nhân vật chính hack tiền vàng xuất hiện vẫn còn vô cùng tức giận, quần chúng kích động bổ nhào qua giết cô, cô yên lặng đứng đó hoàn toàn không phản kháng, sau đó mọi người thấy vừa chửi vừa giết thế này cũng chẳng có ý nghĩa gì, đành tự mình giải tán.Trái lại, cái gã kiếm khách tên là Phong cảnh như họa đó vẫn còn đứng tại chỗ bám riết không tha tiếp tục cầm kiếm chém cô.Thực ra Đường Vi thấy chẳng sao cả, dù sao có chết hay không với cô mà nói cũng chẳng tổn thất bao nhiều, hơn nữa, cô vào trò chơi này hoàn toàn là để nhìn người nào đó một cái, trang bị hay tiền vàng gì đó đối với cô mà nói, tất cả đều là mây trôi.Sau khi đứng im tại chỗ để đám người kia giết mấy chục lần, thấy những người đó đều đã giải tán, Đường Vi không nhịn được mà chat riêng với vị Phong cảnh như họa đang đứng trước mặt: “Còn bao nhiêu lần nữa, tôi hơi mệt, muốn đi ngủ >_