Lời dẫn
Cố sự trái tim (*)
Trong lòng mỗi người, đều có một phần tình cảm không chiếm được, gọi là thầm mến.
Trong lòng mỗi người, đều có một Thiên đường không đến được, gọi là chốn đào nguyên.
Tạ Minh Triết mơ thấy ác mộng, trong mơ có một con quái thú to lớn đuổi theo cậu, cậu chạy như điên về phía trước, mắt thấy con quái thú há cái mồm to đầy máu sắp nuốt chửng mình vào bụng, Tạ Minh Triết liền hoảng sợ mở to mắt, xoay bốn hướng nhìn quanh quất dò xét —— trên đầu không phải là trần
Thượng Hải, hiện trường lễ trao giải điện ảnh lần thứ sáu mươi.
Mùa hè năm 2008, buổi nhạc hội của hắn rốt cuộc cũng diễn ra tại thành phố của tôi.
Thành phố không lớn, chỉ có một quảng trường, lại dán đầy áp-phích buổi biểu diễn.
Chương 1
Hai bên thảm đỏ tụ tập vô số phóng viên truyền thông, tiếng máy ảnh vang tanh tách không ngừng.
Chiếc xe thể thao màu đỏ đời mới nhất vững vàng đỗ lại cạnh hội trường.
Lúc từ phiên toà đi ra, đã là buổi chiều rồi, mặt trời gay gắt trên đỉnh đầu tản ra hơi nóng bức bối, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Chu Châu đè huyệt thái dương, mặt đất như chao đảo, cảm giác có chút choáng váng.
Mùa đông khắc nghiệt, nhiệt độ không khí đột nhiên hạ thấp, mấy ngày tuyết rơi liên tục khiến cho toàn bộ thành phố Giang Châu chìm trong sắc trắng bạc đơn điệu.
Sau khi con trai sinh ra không bao lâu, Thiệu Trường Canh liền biết nhóm máu của bé.
Hắn nhìn chữ “O” đáng yêu trong tờ giấy xét nghiệm nhóm máu, điều trước tiên nghĩ đến không phải cha ruột của đứa nhỏ này là ai, mà là không biết tiếp theo nên xử lý như thế nào.
Chương 001
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
8 giờ sáng, tại sảnh khám bệnh của bệnh viện tư nhân St.Paul, California.
Một thanh niên cao khoảng 1m80 bước vào thang máy.