Nếu dùng năm chữ để hình dung cuộc gặp gỡ giữa Ngôn Khanh và Nguyên Sở Thiên, thì đó chính là hoàn toàn ngoài ý muốn. Hôm nay trời trong, nhiệt độ 22 độ C, gió dịu nắng ấm, chỉ số tia tử ngoại yếu, đơn giản chính là ngày tuyệt nhất để đi dạo phố uống trà chanh tranh thủ thời gian lim dim. Mà tại nhà sách cũ theo phong cách cổ xưa tinh tế phía trước đại học G, Ngôn Khanh mặc một bộ đồ thể thao màu xanh lá, một tay đang cầm một xâu cá viên, một tay chống má ra vẻ trầm tư. Nhìn thì giống như đang hưởng thụ ánh mặt trời đẹp đẽ của ngày xuân, kì thực... cô đang lạc đường. Là ngôi trường Đại học nổi tiếng nhất của thành phố này, đại học G không chỉ có đội ngũ giáo viên hùng hậu, lịch sử lâu năm, mà lại càng nổi danh về phong cảnh đẹp đẽ, rộng thênh thang. Đối với người khác mà nói, đó là chuyện tốt, ít nhất là có yêu đương vụng trộm gì đó thì cũng khó mà đụng phải người quen, nhưng đối với một kẻ đi siêu thị cũng có thể lạc đường như Ngôn Khanh mà nói, đó lại là một cú sốc trí mạng. Nhập…
Chương 6
Hoàn Toàn Ngoài Ý MuốnTác giả: Mèo Lười Ngủ NgàyTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhNếu dùng năm chữ để hình dung cuộc gặp gỡ giữa Ngôn Khanh và Nguyên Sở Thiên, thì đó chính là hoàn toàn ngoài ý muốn. Hôm nay trời trong, nhiệt độ 22 độ C, gió dịu nắng ấm, chỉ số tia tử ngoại yếu, đơn giản chính là ngày tuyệt nhất để đi dạo phố uống trà chanh tranh thủ thời gian lim dim. Mà tại nhà sách cũ theo phong cách cổ xưa tinh tế phía trước đại học G, Ngôn Khanh mặc một bộ đồ thể thao màu xanh lá, một tay đang cầm một xâu cá viên, một tay chống má ra vẻ trầm tư. Nhìn thì giống như đang hưởng thụ ánh mặt trời đẹp đẽ của ngày xuân, kì thực... cô đang lạc đường. Là ngôi trường Đại học nổi tiếng nhất của thành phố này, đại học G không chỉ có đội ngũ giáo viên hùng hậu, lịch sử lâu năm, mà lại càng nổi danh về phong cảnh đẹp đẽ, rộng thênh thang. Đối với người khác mà nói, đó là chuyện tốt, ít nhất là có yêu đương vụng trộm gì đó thì cũng khó mà đụng phải người quen, nhưng đối với một kẻ đi siêu thị cũng có thể lạc đường như Ngôn Khanh mà nói, đó lại là một cú sốc trí mạng. Nhập… Tối nay, Nguyên Khanh đã mơ thấy một giấc mơ rất rất kỳ quái.Trong mơ, cô và lão Nguyên trên đường đi phỏng vấn người ta lại lạc đường lần nữa, nhưng lúc này, khi bọn họ đi xuyên qua phố lớn hẻm nhỏ, Ngôn Khanh lại chẳng thấy sợ một chút nào. Có lẽ, mù đường chưa chắc phải gặp được bạch mã hoàng tử có thể đưa mình thoát ra khỏi mê cung mới gọi là hạnh phúc, một lớn một nhỏ, hai kẻ mù đường tay trong tay cùng lạc bước trên con đường lát đá quanh co cũng... không tồi.Nắm lấy tay người, cùng người say “mê”(*). Đại khái, chính là ý này đi, ha ha!(*) Câu gốc là Chấp tử chi thủ, dữ tử đồng miên - Nắm lấy tay người, cùng người say giấc, tác giả đổi thành mê, vừa có nghĩa là mê đắm, vừa có nghĩa là lạc*** Valentine vui vẻ cho các bạn FA đang ngồi nhà đọc truyện này nhóe:))))http://www.youtube.com/watch?v=X8mhF6HgzVA
Tối nay, Nguyên Khanh đã mơ thấy một giấc mơ rất rất kỳ quái.
Trong mơ, cô và lão Nguyên trên đường đi phỏng vấn người ta lại lạc đường lần nữa, nhưng lúc này, khi bọn họ đi xuyên qua phố lớn hẻm nhỏ, Ngôn Khanh lại chẳng thấy sợ một chút nào. Có lẽ, mù đường chưa chắc phải gặp được bạch mã hoàng tử có thể đưa mình thoát ra khỏi mê cung mới gọi là hạnh phúc, một lớn một nhỏ, hai kẻ mù đường tay trong tay cùng lạc bước trên con đường lát đá quanh co cũng... không tồi.
Nắm lấy tay người, cùng người say “mê”(*). Đại khái, chính là ý này đi, ha ha!
(*) Câu gốc là Chấp tử chi thủ, dữ tử đồng miên - Nắm lấy tay người, cùng người say giấc, tác giả đổi thành mê, vừa có nghĩa là mê đắm, vừa có nghĩa là lạc
*** Valentine vui vẻ cho các bạn FA đang ngồi nhà đọc truyện này nhóe:))))
Hoàn Toàn Ngoài Ý MuốnTác giả: Mèo Lười Ngủ NgàyTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhNếu dùng năm chữ để hình dung cuộc gặp gỡ giữa Ngôn Khanh và Nguyên Sở Thiên, thì đó chính là hoàn toàn ngoài ý muốn. Hôm nay trời trong, nhiệt độ 22 độ C, gió dịu nắng ấm, chỉ số tia tử ngoại yếu, đơn giản chính là ngày tuyệt nhất để đi dạo phố uống trà chanh tranh thủ thời gian lim dim. Mà tại nhà sách cũ theo phong cách cổ xưa tinh tế phía trước đại học G, Ngôn Khanh mặc một bộ đồ thể thao màu xanh lá, một tay đang cầm một xâu cá viên, một tay chống má ra vẻ trầm tư. Nhìn thì giống như đang hưởng thụ ánh mặt trời đẹp đẽ của ngày xuân, kì thực... cô đang lạc đường. Là ngôi trường Đại học nổi tiếng nhất của thành phố này, đại học G không chỉ có đội ngũ giáo viên hùng hậu, lịch sử lâu năm, mà lại càng nổi danh về phong cảnh đẹp đẽ, rộng thênh thang. Đối với người khác mà nói, đó là chuyện tốt, ít nhất là có yêu đương vụng trộm gì đó thì cũng khó mà đụng phải người quen, nhưng đối với một kẻ đi siêu thị cũng có thể lạc đường như Ngôn Khanh mà nói, đó lại là một cú sốc trí mạng. Nhập… Tối nay, Nguyên Khanh đã mơ thấy một giấc mơ rất rất kỳ quái.Trong mơ, cô và lão Nguyên trên đường đi phỏng vấn người ta lại lạc đường lần nữa, nhưng lúc này, khi bọn họ đi xuyên qua phố lớn hẻm nhỏ, Ngôn Khanh lại chẳng thấy sợ một chút nào. Có lẽ, mù đường chưa chắc phải gặp được bạch mã hoàng tử có thể đưa mình thoát ra khỏi mê cung mới gọi là hạnh phúc, một lớn một nhỏ, hai kẻ mù đường tay trong tay cùng lạc bước trên con đường lát đá quanh co cũng... không tồi.Nắm lấy tay người, cùng người say “mê”(*). Đại khái, chính là ý này đi, ha ha!(*) Câu gốc là Chấp tử chi thủ, dữ tử đồng miên - Nắm lấy tay người, cùng người say giấc, tác giả đổi thành mê, vừa có nghĩa là mê đắm, vừa có nghĩa là lạc*** Valentine vui vẻ cho các bạn FA đang ngồi nhà đọc truyện này nhóe:))))http://www.youtube.com/watch?v=X8mhF6HgzVA