Lục cẩn vương về tới nhà trong trạng thái vô cùng khẩn trương, anh gọi to: -Hạ nhi! Em đâu rồi Hạ vi tay kéo vali bước ra từ phòng ngủ lạnh lùng: -anh làm sao gọi to vậy! Tôi đây! Cẩn Vương mi tâm nhíu chặt lại trước thái độ của cô, hôm nay cô có cái gì đó rất lạ!rồi anh lại nhìn vào cái hành lí cạnh cô hơi hoảng hốt: -Em làm sao vậy? Kéo vali đi đâu? -rời khỏi đây.anh nhìn mà không thấy sao? -cô giọng lạnh tanh Anh vội chạy đến giằng vali từ tay cô nhanh chóng kéo lại phòng, cô không phản ứng chỉ đứng đó. Lôi tờ giấy li hôn mà sáng nay nhận được ra đưa đến trước mặt cô Cẩn Vương giọng căng thẳng: -đây là gì? Có trời mới biết lúc anh nhận được tờ giấy này từ luật sư anh có bao nhiêu sửng sốt và sợ hãi, bỏ lại cả cuộc họp quan trọng trong công ty anh nhanh chóng chạy về nhà mà lòng như lửa đốt. Anh hiện tại đang rất sợ mà cũng rất mong đợi câutrả lời của cô Chỉ mong cô sẽ nói đây là một trò đùa thôi. Trái tim anh như đang treo trên vành đá, lơ lửng như một chút tác động cũng sẽ tan vỡ…
Chương 15: Những lời cuối cùng(2)
Tình Yêu Và Hi SinhTác giả: Mộc NhiTruyện Ngôn TìnhLục cẩn vương về tới nhà trong trạng thái vô cùng khẩn trương, anh gọi to: -Hạ nhi! Em đâu rồi Hạ vi tay kéo vali bước ra từ phòng ngủ lạnh lùng: -anh làm sao gọi to vậy! Tôi đây! Cẩn Vương mi tâm nhíu chặt lại trước thái độ của cô, hôm nay cô có cái gì đó rất lạ!rồi anh lại nhìn vào cái hành lí cạnh cô hơi hoảng hốt: -Em làm sao vậy? Kéo vali đi đâu? -rời khỏi đây.anh nhìn mà không thấy sao? -cô giọng lạnh tanh Anh vội chạy đến giằng vali từ tay cô nhanh chóng kéo lại phòng, cô không phản ứng chỉ đứng đó. Lôi tờ giấy li hôn mà sáng nay nhận được ra đưa đến trước mặt cô Cẩn Vương giọng căng thẳng: -đây là gì? Có trời mới biết lúc anh nhận được tờ giấy này từ luật sư anh có bao nhiêu sửng sốt và sợ hãi, bỏ lại cả cuộc họp quan trọng trong công ty anh nhanh chóng chạy về nhà mà lòng như lửa đốt. Anh hiện tại đang rất sợ mà cũng rất mong đợi câutrả lời của cô Chỉ mong cô sẽ nói đây là một trò đùa thôi. Trái tim anh như đang treo trên vành đá, lơ lửng như một chút tác động cũng sẽ tan vỡ… Cô hiện trên màn hình với khuôn mặt tái nhợt, đôi môi không còn chút huyết sắc. Mái tóc dài dù được thả cũng không thể che đi vẻ tiều tụy của khuôn mặt.Nhìn cô như vậy, lòng anh hung hăng co rút đau đớn!Anh chuyển tầm nhìn vào cái tay đang v**t v* bụng của cô, nơi ấy giờ đã nhô lên thật cao. Nhìn xung quanh,có lẽ cô đang ở bệnh việnHạ Vi tay nhẹ nhàng v**t v* bụng, ngẩng đầu lên mỉm cười thật tươi, giọng nói thực rất yếu ớt:-Cẩn, có lẽ khivanh xem được đoạn phim này thì em... đã không còn nữa rồi...Cô khóc, nhưng vẫn cố mỉm cười:-Anh đừng buồn nhé! Vì thật ra em không đi đâu đâu! Em sẽ luôn dõi theo 2 cha con,anh và con phải sống thật tốt,cười thật nhiều vào! Hãy yêu con thật nhiều, yêu con thay cả phần của em nữa anh nhé!... à,còn nữa khi không có em bên cạnh anh phải chú ý tới sức khỏe đấy! Đừng cố gắng làm việc quá khuya nha. Em không còn ở bên nhắc nhở anh nữa đâu...Trong nghẹn ngào cô nói tiếp:-Em suy nghĩ tên con rồi! Anh xem, con tên Duy Nhất có phải rất hay không? Con chính là duy nhất của em và anh...Cô lại vỗ về bụng mà thủ thỉ:-Nhất Nhất ngoan của mẹ,sau này không có mẹ bên cạnh con phải thật ngoan ngoãn nghe lời ba biết chưa? Phải thay mẹ chăm sóc và yêu ba nghe con... mẹ yêu con nhiều lắm....Cô lại ngẩng đầu,mặc cho nước mắt không ngừng tuôn,cười một nụ cười thật tươi, thật đẹp và... cũng là nụ cười cuối cùng của cô trong cuộc đời:- Cẩn anh phải nhớ rằng anh kgoong bao giờ cô đơn anh luôn có con và em bên cạnh. Dù em ở đâu em cũng mãi yêu anh, yêu con. Nếu như có kiếp sau.... em mong 2 ta vẫn được gặp và yêu anh. Cẩn, vĩnh biệt anh!...Màn hình tối om cũng như con tim anh lúc này: lạc lõng, cô đơn trong bóng tối.Nụ cười của cô... nụ cười ấy đến suốt đời này anh mãi khắc cốt ghi tâm. Hạ vi anh sẽ chăm sóc con thật tốt yêu con thật nhiều. Em nhất định phải dõi theo cha con anh!!....
Cô hiện trên màn hình với khuôn mặt tái nhợt, đôi môi không còn chút huyết sắc. Mái tóc dài dù được thả cũng không thể che đi vẻ tiều tụy của khuôn mặt.
Nhìn cô như vậy, lòng anh hung hăng co rút đau đớn!
Anh chuyển tầm nhìn vào cái tay đang v**t v* bụng của cô, nơi ấy giờ đã nhô lên thật cao. Nhìn xung quanh,có lẽ cô đang ở bệnh viện
Hạ Vi tay nhẹ nhàng v**t v* bụng, ngẩng đầu lên mỉm cười thật tươi, giọng nói thực rất yếu ớt:
-Cẩn, có lẽ khivanh xem được đoạn phim này thì em... đã không còn nữa rồi...
Cô khóc, nhưng vẫn cố mỉm cười:
-Anh đừng buồn nhé! Vì thật ra em không đi đâu đâu! Em sẽ luôn dõi theo 2 cha con,anh và con phải sống thật tốt,cười thật nhiều vào! Hãy yêu con thật nhiều, yêu con thay cả phần của em nữa anh nhé!... à,còn nữa khi không có em bên cạnh anh phải chú ý tới sức khỏe đấy! Đừng cố gắng làm việc quá khuya nha. Em không còn ở bên nhắc nhở anh nữa đâu...
Trong nghẹn ngào cô nói tiếp:
-Em suy nghĩ tên con rồi! Anh xem, con tên Duy Nhất có phải rất hay không? Con chính là duy nhất của em và anh...
Cô lại vỗ về bụng mà thủ thỉ:
-Nhất Nhất ngoan của mẹ,sau này không có mẹ bên cạnh con phải thật ngoan ngoãn nghe lời ba biết chưa? Phải thay mẹ chăm sóc và yêu ba nghe con... mẹ yêu con nhiều lắm....
Cô lại ngẩng đầu,mặc cho nước mắt không ngừng tuôn,cười một nụ cười thật tươi, thật đẹp và... cũng là nụ cười cuối cùng của cô trong cuộc đời:
- Cẩn anh phải nhớ rằng anh kgoong bao giờ cô đơn anh luôn có con và em bên cạnh. Dù em ở đâu em cũng mãi yêu anh, yêu con. Nếu như có kiếp sau.... em mong 2 ta vẫn được gặp và yêu anh. Cẩn, vĩnh biệt anh!...
Màn hình tối om cũng như con tim anh lúc này: lạc lõng, cô đơn trong bóng tối.
Nụ cười của cô... nụ cười ấy đến suốt đời này anh mãi khắc cốt ghi tâm. Hạ vi anh sẽ chăm sóc con thật tốt yêu con thật nhiều. Em nhất định phải dõi theo cha con anh!!
....
Tình Yêu Và Hi SinhTác giả: Mộc NhiTruyện Ngôn TìnhLục cẩn vương về tới nhà trong trạng thái vô cùng khẩn trương, anh gọi to: -Hạ nhi! Em đâu rồi Hạ vi tay kéo vali bước ra từ phòng ngủ lạnh lùng: -anh làm sao gọi to vậy! Tôi đây! Cẩn Vương mi tâm nhíu chặt lại trước thái độ của cô, hôm nay cô có cái gì đó rất lạ!rồi anh lại nhìn vào cái hành lí cạnh cô hơi hoảng hốt: -Em làm sao vậy? Kéo vali đi đâu? -rời khỏi đây.anh nhìn mà không thấy sao? -cô giọng lạnh tanh Anh vội chạy đến giằng vali từ tay cô nhanh chóng kéo lại phòng, cô không phản ứng chỉ đứng đó. Lôi tờ giấy li hôn mà sáng nay nhận được ra đưa đến trước mặt cô Cẩn Vương giọng căng thẳng: -đây là gì? Có trời mới biết lúc anh nhận được tờ giấy này từ luật sư anh có bao nhiêu sửng sốt và sợ hãi, bỏ lại cả cuộc họp quan trọng trong công ty anh nhanh chóng chạy về nhà mà lòng như lửa đốt. Anh hiện tại đang rất sợ mà cũng rất mong đợi câutrả lời của cô Chỉ mong cô sẽ nói đây là một trò đùa thôi. Trái tim anh như đang treo trên vành đá, lơ lửng như một chút tác động cũng sẽ tan vỡ… Cô hiện trên màn hình với khuôn mặt tái nhợt, đôi môi không còn chút huyết sắc. Mái tóc dài dù được thả cũng không thể che đi vẻ tiều tụy của khuôn mặt.Nhìn cô như vậy, lòng anh hung hăng co rút đau đớn!Anh chuyển tầm nhìn vào cái tay đang v**t v* bụng của cô, nơi ấy giờ đã nhô lên thật cao. Nhìn xung quanh,có lẽ cô đang ở bệnh việnHạ Vi tay nhẹ nhàng v**t v* bụng, ngẩng đầu lên mỉm cười thật tươi, giọng nói thực rất yếu ớt:-Cẩn, có lẽ khivanh xem được đoạn phim này thì em... đã không còn nữa rồi...Cô khóc, nhưng vẫn cố mỉm cười:-Anh đừng buồn nhé! Vì thật ra em không đi đâu đâu! Em sẽ luôn dõi theo 2 cha con,anh và con phải sống thật tốt,cười thật nhiều vào! Hãy yêu con thật nhiều, yêu con thay cả phần của em nữa anh nhé!... à,còn nữa khi không có em bên cạnh anh phải chú ý tới sức khỏe đấy! Đừng cố gắng làm việc quá khuya nha. Em không còn ở bên nhắc nhở anh nữa đâu...Trong nghẹn ngào cô nói tiếp:-Em suy nghĩ tên con rồi! Anh xem, con tên Duy Nhất có phải rất hay không? Con chính là duy nhất của em và anh...Cô lại vỗ về bụng mà thủ thỉ:-Nhất Nhất ngoan của mẹ,sau này không có mẹ bên cạnh con phải thật ngoan ngoãn nghe lời ba biết chưa? Phải thay mẹ chăm sóc và yêu ba nghe con... mẹ yêu con nhiều lắm....Cô lại ngẩng đầu,mặc cho nước mắt không ngừng tuôn,cười một nụ cười thật tươi, thật đẹp và... cũng là nụ cười cuối cùng của cô trong cuộc đời:- Cẩn anh phải nhớ rằng anh kgoong bao giờ cô đơn anh luôn có con và em bên cạnh. Dù em ở đâu em cũng mãi yêu anh, yêu con. Nếu như có kiếp sau.... em mong 2 ta vẫn được gặp và yêu anh. Cẩn, vĩnh biệt anh!...Màn hình tối om cũng như con tim anh lúc này: lạc lõng, cô đơn trong bóng tối.Nụ cười của cô... nụ cười ấy đến suốt đời này anh mãi khắc cốt ghi tâm. Hạ vi anh sẽ chăm sóc con thật tốt yêu con thật nhiều. Em nhất định phải dõi theo cha con anh!!....