Lục cẩn vương về tới nhà trong trạng thái vô cùng khẩn trương, anh gọi to: -Hạ nhi! Em đâu rồi Hạ vi tay kéo vali bước ra từ phòng ngủ lạnh lùng: -anh làm sao gọi to vậy! Tôi đây! Cẩn Vương mi tâm nhíu chặt lại trước thái độ của cô, hôm nay cô có cái gì đó rất lạ!rồi anh lại nhìn vào cái hành lí cạnh cô hơi hoảng hốt: -Em làm sao vậy? Kéo vali đi đâu? -rời khỏi đây.anh nhìn mà không thấy sao? -cô giọng lạnh tanh Anh vội chạy đến giằng vali từ tay cô nhanh chóng kéo lại phòng, cô không phản ứng chỉ đứng đó. Lôi tờ giấy li hôn mà sáng nay nhận được ra đưa đến trước mặt cô Cẩn Vương giọng căng thẳng: -đây là gì? Có trời mới biết lúc anh nhận được tờ giấy này từ luật sư anh có bao nhiêu sửng sốt và sợ hãi, bỏ lại cả cuộc họp quan trọng trong công ty anh nhanh chóng chạy về nhà mà lòng như lửa đốt. Anh hiện tại đang rất sợ mà cũng rất mong đợi câutrả lời của cô Chỉ mong cô sẽ nói đây là một trò đùa thôi. Trái tim anh như đang treo trên vành đá, lơ lửng như một chút tác động cũng sẽ tan vỡ…
Chương 16: Chương kết
Tình Yêu Và Hi SinhTác giả: Mộc NhiTruyện Ngôn TìnhLục cẩn vương về tới nhà trong trạng thái vô cùng khẩn trương, anh gọi to: -Hạ nhi! Em đâu rồi Hạ vi tay kéo vali bước ra từ phòng ngủ lạnh lùng: -anh làm sao gọi to vậy! Tôi đây! Cẩn Vương mi tâm nhíu chặt lại trước thái độ của cô, hôm nay cô có cái gì đó rất lạ!rồi anh lại nhìn vào cái hành lí cạnh cô hơi hoảng hốt: -Em làm sao vậy? Kéo vali đi đâu? -rời khỏi đây.anh nhìn mà không thấy sao? -cô giọng lạnh tanh Anh vội chạy đến giằng vali từ tay cô nhanh chóng kéo lại phòng, cô không phản ứng chỉ đứng đó. Lôi tờ giấy li hôn mà sáng nay nhận được ra đưa đến trước mặt cô Cẩn Vương giọng căng thẳng: -đây là gì? Có trời mới biết lúc anh nhận được tờ giấy này từ luật sư anh có bao nhiêu sửng sốt và sợ hãi, bỏ lại cả cuộc họp quan trọng trong công ty anh nhanh chóng chạy về nhà mà lòng như lửa đốt. Anh hiện tại đang rất sợ mà cũng rất mong đợi câutrả lời của cô Chỉ mong cô sẽ nói đây là một trò đùa thôi. Trái tim anh như đang treo trên vành đá, lơ lửng như một chút tác động cũng sẽ tan vỡ… 3 năm sau...Trên sân thượng của một ngôi biệt thự, có 2 bóng người một lớn, một bé ngồi cạnh nhauNhất Nhất bắt chước bộ dáng của ba cũng ngẩng đầu lên ngắm bầu trời đầy sao. Bàn tay non nớt của bé chỉ lên ngôi sao sáng nhất đêm nói:- Cha! Cha từng nói mẹ đang ở kia nhìn con sao?Lục Cẩn Vương cười hiền, ôm bé con vào lòng cưng chiều nói:-ừm, đúng rồi! Con phải thật ngoan thì mẹ mới vui!Bé đưa tay vẫy vẫy non nớt nói:- Mẹ ơi! Nhất Nhất ngoan lắm, con rất nghe lời cha a! Mẹ có nhìn thấy con không?Lục Cẩn Vương xoa đầu con gái, hôn lẻn tóc con ngẩng đầu lên nhìn, mỉm cười, nụ cười phảng phất nỗi buồn"Hạ nhi, em có thấy cha con anh không? Anh và con sống rất tốt, và... rất nhớ em"--------Hạnh phúc đôi khi ta nghĩ nó rất gần nhưng lại thật xa vời,đôi khi ta nghĩ nó xa lại ở ngay trước mắt. Vì vậy, mỗi người phải tự nắm bắt và trân trọng nó. Đừng để khi vụt mất mới hối hận muộn màng.Trong tình yêu, hạnh phúc không chỉ xây dựng bằng tình cảm mà còn có những hi sinh thầm lặng và không cần đáp trả....______the end________P/s: qua một khoảng thời gian,cuối cùng tác phẩm đầu tay của mình cũng hoàn thành. Thảo xin chân thành cảm ơn những ủng hộ và quan tâm của mọi người tới truyện của mình. Do là lần đầu viết truyện nên nếu có gì sai sót mình mong mọi người bỏ qua ạ!*cúi đầu*
3 năm sau...
Trên sân thượng của một ngôi biệt thự, có 2 bóng người một lớn, một bé ngồi cạnh nhau
Nhất Nhất bắt chước bộ dáng của ba cũng ngẩng đầu lên ngắm bầu trời đầy sao. Bàn tay non nớt của bé chỉ lên ngôi sao sáng nhất đêm nói:
- Cha! Cha từng nói mẹ đang ở kia nhìn con sao?
Lục Cẩn Vương cười hiền, ôm bé con vào lòng cưng chiều nói:
-ừm, đúng rồi! Con phải thật ngoan thì mẹ mới vui!
Bé đưa tay vẫy vẫy non nớt nói:
- Mẹ ơi! Nhất Nhất ngoan lắm, con rất nghe lời cha a! Mẹ có nhìn thấy con không?
Lục Cẩn Vương xoa đầu con gái, hôn lẻn tóc con ngẩng đầu lên nhìn, mỉm cười, nụ cười phảng phất nỗi buồn
"Hạ nhi, em có thấy cha con anh không? Anh và con sống rất tốt, và... rất nhớ em"
--------
Hạnh phúc đôi khi ta nghĩ nó rất gần nhưng lại thật xa vời,đôi khi ta nghĩ nó xa lại ở ngay trước mắt. Vì vậy, mỗi người phải tự nắm bắt và trân trọng nó. Đừng để khi vụt mất mới hối hận muộn màng.
Trong tình yêu, hạnh phúc không chỉ xây dựng bằng tình cảm mà còn có những hi sinh thầm lặng và không cần đáp trả....
______the end________
P/s: qua một khoảng thời gian,cuối cùng tác phẩm đầu tay của mình cũng hoàn thành. Thảo xin chân thành cảm ơn những ủng hộ và quan tâm của mọi người tới truyện của mình. Do là lần đầu viết truyện nên nếu có gì sai sót mình mong mọi người bỏ qua ạ!
*cúi đầu*
Tình Yêu Và Hi SinhTác giả: Mộc NhiTruyện Ngôn TìnhLục cẩn vương về tới nhà trong trạng thái vô cùng khẩn trương, anh gọi to: -Hạ nhi! Em đâu rồi Hạ vi tay kéo vali bước ra từ phòng ngủ lạnh lùng: -anh làm sao gọi to vậy! Tôi đây! Cẩn Vương mi tâm nhíu chặt lại trước thái độ của cô, hôm nay cô có cái gì đó rất lạ!rồi anh lại nhìn vào cái hành lí cạnh cô hơi hoảng hốt: -Em làm sao vậy? Kéo vali đi đâu? -rời khỏi đây.anh nhìn mà không thấy sao? -cô giọng lạnh tanh Anh vội chạy đến giằng vali từ tay cô nhanh chóng kéo lại phòng, cô không phản ứng chỉ đứng đó. Lôi tờ giấy li hôn mà sáng nay nhận được ra đưa đến trước mặt cô Cẩn Vương giọng căng thẳng: -đây là gì? Có trời mới biết lúc anh nhận được tờ giấy này từ luật sư anh có bao nhiêu sửng sốt và sợ hãi, bỏ lại cả cuộc họp quan trọng trong công ty anh nhanh chóng chạy về nhà mà lòng như lửa đốt. Anh hiện tại đang rất sợ mà cũng rất mong đợi câutrả lời của cô Chỉ mong cô sẽ nói đây là một trò đùa thôi. Trái tim anh như đang treo trên vành đá, lơ lửng như một chút tác động cũng sẽ tan vỡ… 3 năm sau...Trên sân thượng của một ngôi biệt thự, có 2 bóng người một lớn, một bé ngồi cạnh nhauNhất Nhất bắt chước bộ dáng của ba cũng ngẩng đầu lên ngắm bầu trời đầy sao. Bàn tay non nớt của bé chỉ lên ngôi sao sáng nhất đêm nói:- Cha! Cha từng nói mẹ đang ở kia nhìn con sao?Lục Cẩn Vương cười hiền, ôm bé con vào lòng cưng chiều nói:-ừm, đúng rồi! Con phải thật ngoan thì mẹ mới vui!Bé đưa tay vẫy vẫy non nớt nói:- Mẹ ơi! Nhất Nhất ngoan lắm, con rất nghe lời cha a! Mẹ có nhìn thấy con không?Lục Cẩn Vương xoa đầu con gái, hôn lẻn tóc con ngẩng đầu lên nhìn, mỉm cười, nụ cười phảng phất nỗi buồn"Hạ nhi, em có thấy cha con anh không? Anh và con sống rất tốt, và... rất nhớ em"--------Hạnh phúc đôi khi ta nghĩ nó rất gần nhưng lại thật xa vời,đôi khi ta nghĩ nó xa lại ở ngay trước mắt. Vì vậy, mỗi người phải tự nắm bắt và trân trọng nó. Đừng để khi vụt mất mới hối hận muộn màng.Trong tình yêu, hạnh phúc không chỉ xây dựng bằng tình cảm mà còn có những hi sinh thầm lặng và không cần đáp trả....______the end________P/s: qua một khoảng thời gian,cuối cùng tác phẩm đầu tay của mình cũng hoàn thành. Thảo xin chân thành cảm ơn những ủng hộ và quan tâm của mọi người tới truyện của mình. Do là lần đầu viết truyện nên nếu có gì sai sót mình mong mọi người bỏ qua ạ!*cúi đầu*