"Nô tài" Từ nhỏ ta đã nghe qua cái từ này. Lần gần đây nhất xảy ra chuyện, gia gia cũng quất quải trượng xuống đất, quát: "Tiểu nô tài! Ngươi lại làm loạn?" Quát xong liền đánh. Quải trượng to như vậy mà đánh trúng người lại chẳng thấy đau gì cả. Số lần ta làm loạn còn nhiều hơn số cơm gạo của nhà ta a. Tiếng quát của gia gia, nghe vào tai ta chẳng khác gì tiếng chim hót ngoài vườn. Mẫu thân ngoài mặt luôn khôn khéo, giỏi giang, nhất là những lúc như thế này, lại càng ra vẻ khép nép mẫu mực. Phụ thân của ta à? Phụ thân đang đảm nhiệm chức tri phủ, thường không ở nhà. Nghe mọi người gọi người là thanh thiên. (quan thanh liêm) Cả hoa viên nhà ta chính là thiên hạ của ta. Trèo cây, bắn chim, muốn làm cái gì cũng có thể. Mỗi lần như vậy, nhũ mẫu dưới tàng cây nhìn ta đều mang vẻ mặt kích động: "Tiểu thiếu gia, ngàn vạn lần cẩn thận, đừng để ngã xuống." Đừng để bị ngã? Nực cười! Ta làm sao có thể bị ngã khỏi cây? Ta cố ý buông hai tay, từ trên cao đối nhũ mẫu nhăn mặt. Ta hết sức vênh váo…
Chương 53
Nô TàiTác giả: Phong LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ"Nô tài" Từ nhỏ ta đã nghe qua cái từ này. Lần gần đây nhất xảy ra chuyện, gia gia cũng quất quải trượng xuống đất, quát: "Tiểu nô tài! Ngươi lại làm loạn?" Quát xong liền đánh. Quải trượng to như vậy mà đánh trúng người lại chẳng thấy đau gì cả. Số lần ta làm loạn còn nhiều hơn số cơm gạo của nhà ta a. Tiếng quát của gia gia, nghe vào tai ta chẳng khác gì tiếng chim hót ngoài vườn. Mẫu thân ngoài mặt luôn khôn khéo, giỏi giang, nhất là những lúc như thế này, lại càng ra vẻ khép nép mẫu mực. Phụ thân của ta à? Phụ thân đang đảm nhiệm chức tri phủ, thường không ở nhà. Nghe mọi người gọi người là thanh thiên. (quan thanh liêm) Cả hoa viên nhà ta chính là thiên hạ của ta. Trèo cây, bắn chim, muốn làm cái gì cũng có thể. Mỗi lần như vậy, nhũ mẫu dưới tàng cây nhìn ta đều mang vẻ mặt kích động: "Tiểu thiếu gia, ngàn vạn lần cẩn thận, đừng để ngã xuống." Đừng để bị ngã? Nực cười! Ta làm sao có thể bị ngã khỏi cây? Ta cố ý buông hai tay, từ trên cao đối nhũ mẫu nhăn mặt. Ta hết sức vênh váo… Một phòng đích điên cuồng.Ta nghe Nhị vương gia rống giận cùng Kim Muội ai ai kêu, dần dần cảm thấy ngực khó chịu, đầu cũng còn không linh hoạt.Bất quá, cho dù chết, ta vẫn là thích tiểu vương gia, hắn vẫn là không có cách chiếm được ta.Trước mắt cảnh vật bắt đầu mơ hồ, trên lưng bởi vì động tác thô lỗ của Nhị vương gia mà bắt đầu đau xót kêu gào, ta nhắm mắt lại, khóe miệng hơi hơi cong lên.Sanh nhi Sanh nhi, ta rất nhớ ngươi....Trên đời này cho dù là con gián đánh mãi không chết, cũng còn có phải chịu thua Ngọc Lang ta đây.Ta từ trong một một mảnh tối đen đột nhiên mở to mắt tỉnh dậy, bên tai truyền đến tiếng khóc Kim Muội anh anh đứt quãng, nghe rất khó chịu."Khụ, khóc cái gì? Ta vừa rồi còn chưa có chết mà?" Ta khàn khàn cổ họng, lặng lẽ quơ tay ra, chạm vào Kim Muội đang ngồi bên giường.Kim Muội bỗng nhiên ngẩng đầu, mắt mở to ngạc nhiên: "Ngươi tỉnh?"Tựa hồ từ lúc tới kinh thành đến giờ, khi tỉnh lại nàng chỉ hỏi ta mỗi câu này. Có thể thấy được số lần ta bị ngược đãi thật sự rất nhiều. (khổ cho em >.
Một phòng đích điên cuồng. Ta nghe Nhị vương gia rống giận cùng Kim Muội ai ai kêu, dần dần cảm thấy ngực khó chịu, đầu cũng còn không linh hoạt. Bất quá, cho dù chết, ta vẫn là thích tiểu vương gia, hắn vẫn là không có cách chiếm được ta. Trước mắt cảnh vật bắt đầu mơ hồ, trên lưng bởi vì động tác thô lỗ của Nhị vương gia mà bắt đầu đau xót kêu gào, ta nhắm mắt lại, khóe miệng hơi hơi cong lên. Sanh nhi Sanh nhi, ta rất nhớ ngươi. . . .
Trên đời này cho dù là con gián đánh mãi không chết, cũng còn có phải chịu thua Ngọc Lang ta đây.
Ta từ trong một một mảnh tối đen đột nhiên mở to mắt tỉnh dậy, bên tai truyền đến tiếng khóc Kim Muội anh anh đứt quãng, nghe rất khó chịu.
"Khụ, khóc cái gì? Ta vừa rồi còn chưa có chết mà?" Ta khàn khàn cổ họng, lặng lẽ quơ tay ra, chạm vào Kim Muội đang ngồi bên giường.
Kim Muội bỗng nhiên ngẩng đầu, mắt mở to ngạc nhiên: "Ngươi tỉnh?"
Tựa hồ từ lúc tới kinh thành đến giờ, khi tỉnh lại nàng chỉ hỏi ta mỗi câu này. Có thể thấy được số lần ta bị ngược đãi thật sự rất nhiều. (khổ cho em >.
Nô TàiTác giả: Phong LộngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ"Nô tài" Từ nhỏ ta đã nghe qua cái từ này. Lần gần đây nhất xảy ra chuyện, gia gia cũng quất quải trượng xuống đất, quát: "Tiểu nô tài! Ngươi lại làm loạn?" Quát xong liền đánh. Quải trượng to như vậy mà đánh trúng người lại chẳng thấy đau gì cả. Số lần ta làm loạn còn nhiều hơn số cơm gạo của nhà ta a. Tiếng quát của gia gia, nghe vào tai ta chẳng khác gì tiếng chim hót ngoài vườn. Mẫu thân ngoài mặt luôn khôn khéo, giỏi giang, nhất là những lúc như thế này, lại càng ra vẻ khép nép mẫu mực. Phụ thân của ta à? Phụ thân đang đảm nhiệm chức tri phủ, thường không ở nhà. Nghe mọi người gọi người là thanh thiên. (quan thanh liêm) Cả hoa viên nhà ta chính là thiên hạ của ta. Trèo cây, bắn chim, muốn làm cái gì cũng có thể. Mỗi lần như vậy, nhũ mẫu dưới tàng cây nhìn ta đều mang vẻ mặt kích động: "Tiểu thiếu gia, ngàn vạn lần cẩn thận, đừng để ngã xuống." Đừng để bị ngã? Nực cười! Ta làm sao có thể bị ngã khỏi cây? Ta cố ý buông hai tay, từ trên cao đối nhũ mẫu nhăn mặt. Ta hết sức vênh váo… Một phòng đích điên cuồng.Ta nghe Nhị vương gia rống giận cùng Kim Muội ai ai kêu, dần dần cảm thấy ngực khó chịu, đầu cũng còn không linh hoạt.Bất quá, cho dù chết, ta vẫn là thích tiểu vương gia, hắn vẫn là không có cách chiếm được ta.Trước mắt cảnh vật bắt đầu mơ hồ, trên lưng bởi vì động tác thô lỗ của Nhị vương gia mà bắt đầu đau xót kêu gào, ta nhắm mắt lại, khóe miệng hơi hơi cong lên.Sanh nhi Sanh nhi, ta rất nhớ ngươi....Trên đời này cho dù là con gián đánh mãi không chết, cũng còn có phải chịu thua Ngọc Lang ta đây.Ta từ trong một một mảnh tối đen đột nhiên mở to mắt tỉnh dậy, bên tai truyền đến tiếng khóc Kim Muội anh anh đứt quãng, nghe rất khó chịu."Khụ, khóc cái gì? Ta vừa rồi còn chưa có chết mà?" Ta khàn khàn cổ họng, lặng lẽ quơ tay ra, chạm vào Kim Muội đang ngồi bên giường.Kim Muội bỗng nhiên ngẩng đầu, mắt mở to ngạc nhiên: "Ngươi tỉnh?"Tựa hồ từ lúc tới kinh thành đến giờ, khi tỉnh lại nàng chỉ hỏi ta mỗi câu này. Có thể thấy được số lần ta bị ngược đãi thật sự rất nhiều. (khổ cho em >.