Tiếng chuông điện thoại không quá chói tai reo lên vào sáng sớm yên tĩnh, đánh thức người đang ngủ say. “Alô?Tony Tiêu xin nghe, xin hỏi ai vậy?” Bằng trực giác cầm lấy điện thoại, mặc dù cơn buồn ngủ vẫn đang làm cho đầu óc ý nghĩ hỗn lộn, nhưng thanh âm phát ra vẫn trầm tĩnh chuyên nghiệp. “Tôi đây, Tôn tổng.” Ông chủ? Thần kinh Chí Hạo trong vòng một giây lại thanh tỉnh thêm một ít:“Có chuyện gì sao?” “À, ngày mai cậu quay về văn phòng chính một chuyến nhé, vé máy bay tôi sẽ giúp cậu đặt, qua 10 giờ phi cơ sẽ cất cánh.” “A……” “Có vấn đề gì thì gặp mặt nói sau.” Trong ngữ điệu luôn luôn trầm ổn của Tôn Đức Long còn có một tia mệt mỏi. “Nhưng mà ……” “Không cần nhưng mà, đi thu dọn đồ đạc đi.” …… Tiêu Chí Hạo ngơ ngác nhìn điện thoại bị dập máy, sửng sốt ba giây đồng hồ, quay đầu trộm liếc mắt đồng hồ trên tường, thấy rõ ràng vị trí kim đồng hồ điểm qua, rạng sáng: 2 giờ 23 phút! Có lầm không vậy? Chí Hạo lập tức nằm lộn lại. Lão đại quả nhiên là lão đại, tuổi tác đã lớn như vậy, sự…
Chương 76: Phiên ngoại –Toàn văn hoàn
Luxury ManTác giả: Kết Tử ThụTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện NgượcTiếng chuông điện thoại không quá chói tai reo lên vào sáng sớm yên tĩnh, đánh thức người đang ngủ say. “Alô?Tony Tiêu xin nghe, xin hỏi ai vậy?” Bằng trực giác cầm lấy điện thoại, mặc dù cơn buồn ngủ vẫn đang làm cho đầu óc ý nghĩ hỗn lộn, nhưng thanh âm phát ra vẫn trầm tĩnh chuyên nghiệp. “Tôi đây, Tôn tổng.” Ông chủ? Thần kinh Chí Hạo trong vòng một giây lại thanh tỉnh thêm một ít:“Có chuyện gì sao?” “À, ngày mai cậu quay về văn phòng chính một chuyến nhé, vé máy bay tôi sẽ giúp cậu đặt, qua 10 giờ phi cơ sẽ cất cánh.” “A……” “Có vấn đề gì thì gặp mặt nói sau.” Trong ngữ điệu luôn luôn trầm ổn của Tôn Đức Long còn có một tia mệt mỏi. “Nhưng mà ……” “Không cần nhưng mà, đi thu dọn đồ đạc đi.” …… Tiêu Chí Hạo ngơ ngác nhìn điện thoại bị dập máy, sửng sốt ba giây đồng hồ, quay đầu trộm liếc mắt đồng hồ trên tường, thấy rõ ràng vị trí kim đồng hồ điểm qua, rạng sáng: 2 giờ 23 phút! Có lầm không vậy? Chí Hạo lập tức nằm lộn lại. Lão đại quả nhiên là lão đại, tuổi tác đã lớn như vậy, sự… Ba ngày sau, điện thoại của Lâm Khắc Đạt rốt cục được nối thông, kinh ngạc không hiểu, ở đầu kia của thế giới cầm một tờ báo cũ, than thở khóc lóc sám hối.Phải, hắn có động tay chân, nhưng đám săn ảnh không phải hắn bày mưu đặt kế, đăng báo càng thêm không phải ước nguyện của hắn, Tiêu Chí Hạo bất đắc dĩ nghe tên nhóc kinh hãi quá độ kia nói xong, vụng trộm nhìn Cận Thần ngồi cạnh ra vẻ trấn động.“Được rồi, buổi tối ngày đó, cậu rốt cuộc đã làm cái gì?” Tiêu Chí Hạo có điểm khẩn trương, dù rằng là đàn ông dù có bị mê gian cũng không phải chuyện quá lớn, nhưng rốt cuộc cũng khó chịu trong lòng.“Tôi…… Tôi có ôm anh, có hôn môi……”“Chỉ như vậy?” Hô, thở một hơi, tuy nói nếu làm qua thì sẽ biết, bất quá nghe người ta xác định một chút, dù sao cũng càng yên tâm hơn.“Tôi…… Còn chưa quá phận!” thanh âm Lâm Khắc Đạt sơ lược nói.“Ách……” Tiêu Chí Hạo mặt đỏ lên:“Vậy bên truyền thông……”“Tôi sẽ giải thích, sẽ không để danh dự của anh bị ảnh hưởng!” Lâm Khắc Đạt vội la lên.Ngày hôm sau, hầu như các tờ báo đều đăng tin, Lâm Khắc Đạt thản nhiên công nhận mê luyến Tiêu Chí Hạo, chỉ nói hắn cầu xin thật lâu, nhưng chỉ cầu khẽ hôn môi, để cho bản thân hắn hết hy vọng, Tiêu Chí Hạo nhất thời mềm lòng mà thôi. Hiện tại không biết tại sao bị nhóm săn ảnh làm rùm beng, ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự đối phương, hắn thập phần đau lòng, thập phần hối hận và vân vân.Tên nhóc này cũng khá tốt! Sẽ thành người!“Trẻ nhỏ dễ dạy!” Cận Thần nhìn báo:“Bất quá anh không muốn gặp lại hắn.”“Vừa vặn, em cũng vậy!” Tiêu Chí Hạo có điểm ai oán:“Nguyên lai đào hoa cũng mệt như thế nha!”“Giờ em mới biết anh vất vả sao?”“Anh xứng đáng!”“Em không xứng đáng?” Cận Thần cười cười cong cả mắt.Tiêu Chí Hạo ngẩn người, bất đắc dĩ nói:“Em cũng xứng đáng, ai, thật phiền toái nha!”Lại một lúc lâu sau, Cận Thần ôn nhu nói:“Già rồi, rất nhanh hai chúng ta đều già đi, già tới mức chỉ còn lại hai chúng ta, sẽ không ai phiền toái.”“ Sẽ sao?” Tiêu Chí Hạo bật cười:“Nhưng em cảm thấy dù anh có 80 tuổi cũng vẫn đẹp trai, sẽ vẫn đi trêu hoa ghẹo nguyệt được.”Cận Thần bất đắc dĩ.“Nhớ kỹ, phải đẹp trai tới tận tám mươi đó nha! Nếu không, cẩn thận em sẽ hồng hạnh xuất tường.” Tiêu Chí Hạo cười tủm tỉm, từ từ nói.Mắt Cận Thần loan loan, tinh tế tràn ý cười:“ Nhớ rõ phải trèo về nhé!”Hoàn
Ba ngày sau, điện thoại của Lâm Khắc Đạt rốt cục được nối thông, kinh ngạc không hiểu, ở đầu kia của thế giới cầm một tờ báo cũ, than thở khóc lóc sám hối.
Phải, hắn có động tay chân, nhưng đám săn ảnh không phải hắn bày mưu đặt kế, đăng báo càng thêm không phải ước nguyện của hắn, Tiêu Chí Hạo bất đắc dĩ nghe tên nhóc kinh hãi quá độ kia nói xong, vụng trộm nhìn Cận Thần ngồi cạnh ra vẻ trấn động.
“Được rồi, buổi tối ngày đó, cậu rốt cuộc đã làm cái gì?” Tiêu Chí Hạo có điểm khẩn trương, dù rằng là đàn ông dù có bị mê gian cũng không phải chuyện quá lớn, nhưng rốt cuộc cũng khó chịu trong lòng.
“Tôi…… Tôi có ôm anh, có hôn môi……”
“Chỉ như vậy?” Hô, thở một hơi, tuy nói nếu làm qua thì sẽ biết, bất quá nghe người ta xác định một chút, dù sao cũng càng yên tâm hơn.
“Tôi…… Còn chưa quá phận!” thanh âm Lâm Khắc Đạt sơ lược nói.
“Ách……” Tiêu Chí Hạo mặt đỏ lên:“Vậy bên truyền thông……”
“Tôi sẽ giải thích, sẽ không để danh dự của anh bị ảnh hưởng!” Lâm Khắc Đạt vội la lên.
Ngày hôm sau, hầu như các tờ báo đều đăng tin, Lâm Khắc Đạt thản nhiên công nhận mê luyến Tiêu Chí Hạo, chỉ nói hắn cầu xin thật lâu, nhưng chỉ cầu khẽ hôn môi, để cho bản thân hắn hết hy vọng, Tiêu Chí Hạo nhất thời mềm lòng mà thôi. Hiện tại không biết tại sao bị nhóm săn ảnh làm rùm beng, ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự đối phương, hắn thập phần đau lòng, thập phần hối hận và vân vân.
Tên nhóc này cũng khá tốt! Sẽ thành người!
“Trẻ nhỏ dễ dạy!” Cận Thần nhìn báo:“Bất quá anh không muốn gặp lại hắn.”
“Vừa vặn, em cũng vậy!” Tiêu Chí Hạo có điểm ai oán:“Nguyên lai đào hoa cũng mệt như thế nha!”
“Giờ em mới biết anh vất vả sao?”
“Anh xứng đáng!”
“Em không xứng đáng?” Cận Thần cười cười cong cả mắt.
Tiêu Chí Hạo ngẩn người, bất đắc dĩ nói:“Em cũng xứng đáng, ai, thật phiền toái nha!”
Lại một lúc lâu sau, Cận Thần ôn nhu nói:“Già rồi, rất nhanh hai chúng ta đều già đi, già tới mức chỉ còn lại hai chúng ta, sẽ không ai phiền toái.”
“ Sẽ sao?” Tiêu Chí Hạo bật cười:“Nhưng em cảm thấy dù anh có 80 tuổi cũng vẫn đẹp trai, sẽ vẫn đi trêu hoa ghẹo nguyệt được.”
Cận Thần bất đắc dĩ.
“Nhớ kỹ, phải đẹp trai tới tận tám mươi đó nha! Nếu không, cẩn thận em sẽ hồng hạnh xuất tường.” Tiêu Chí Hạo cười tủm tỉm, từ từ nói.
Mắt Cận Thần loan loan, tinh tế tràn ý cười:“ Nhớ rõ phải trèo về nhé!”
Hoàn
Luxury ManTác giả: Kết Tử ThụTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện NgượcTiếng chuông điện thoại không quá chói tai reo lên vào sáng sớm yên tĩnh, đánh thức người đang ngủ say. “Alô?Tony Tiêu xin nghe, xin hỏi ai vậy?” Bằng trực giác cầm lấy điện thoại, mặc dù cơn buồn ngủ vẫn đang làm cho đầu óc ý nghĩ hỗn lộn, nhưng thanh âm phát ra vẫn trầm tĩnh chuyên nghiệp. “Tôi đây, Tôn tổng.” Ông chủ? Thần kinh Chí Hạo trong vòng một giây lại thanh tỉnh thêm một ít:“Có chuyện gì sao?” “À, ngày mai cậu quay về văn phòng chính một chuyến nhé, vé máy bay tôi sẽ giúp cậu đặt, qua 10 giờ phi cơ sẽ cất cánh.” “A……” “Có vấn đề gì thì gặp mặt nói sau.” Trong ngữ điệu luôn luôn trầm ổn của Tôn Đức Long còn có một tia mệt mỏi. “Nhưng mà ……” “Không cần nhưng mà, đi thu dọn đồ đạc đi.” …… Tiêu Chí Hạo ngơ ngác nhìn điện thoại bị dập máy, sửng sốt ba giây đồng hồ, quay đầu trộm liếc mắt đồng hồ trên tường, thấy rõ ràng vị trí kim đồng hồ điểm qua, rạng sáng: 2 giờ 23 phút! Có lầm không vậy? Chí Hạo lập tức nằm lộn lại. Lão đại quả nhiên là lão đại, tuổi tác đã lớn như vậy, sự… Ba ngày sau, điện thoại của Lâm Khắc Đạt rốt cục được nối thông, kinh ngạc không hiểu, ở đầu kia của thế giới cầm một tờ báo cũ, than thở khóc lóc sám hối.Phải, hắn có động tay chân, nhưng đám săn ảnh không phải hắn bày mưu đặt kế, đăng báo càng thêm không phải ước nguyện của hắn, Tiêu Chí Hạo bất đắc dĩ nghe tên nhóc kinh hãi quá độ kia nói xong, vụng trộm nhìn Cận Thần ngồi cạnh ra vẻ trấn động.“Được rồi, buổi tối ngày đó, cậu rốt cuộc đã làm cái gì?” Tiêu Chí Hạo có điểm khẩn trương, dù rằng là đàn ông dù có bị mê gian cũng không phải chuyện quá lớn, nhưng rốt cuộc cũng khó chịu trong lòng.“Tôi…… Tôi có ôm anh, có hôn môi……”“Chỉ như vậy?” Hô, thở một hơi, tuy nói nếu làm qua thì sẽ biết, bất quá nghe người ta xác định một chút, dù sao cũng càng yên tâm hơn.“Tôi…… Còn chưa quá phận!” thanh âm Lâm Khắc Đạt sơ lược nói.“Ách……” Tiêu Chí Hạo mặt đỏ lên:“Vậy bên truyền thông……”“Tôi sẽ giải thích, sẽ không để danh dự của anh bị ảnh hưởng!” Lâm Khắc Đạt vội la lên.Ngày hôm sau, hầu như các tờ báo đều đăng tin, Lâm Khắc Đạt thản nhiên công nhận mê luyến Tiêu Chí Hạo, chỉ nói hắn cầu xin thật lâu, nhưng chỉ cầu khẽ hôn môi, để cho bản thân hắn hết hy vọng, Tiêu Chí Hạo nhất thời mềm lòng mà thôi. Hiện tại không biết tại sao bị nhóm săn ảnh làm rùm beng, ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự đối phương, hắn thập phần đau lòng, thập phần hối hận và vân vân.Tên nhóc này cũng khá tốt! Sẽ thành người!“Trẻ nhỏ dễ dạy!” Cận Thần nhìn báo:“Bất quá anh không muốn gặp lại hắn.”“Vừa vặn, em cũng vậy!” Tiêu Chí Hạo có điểm ai oán:“Nguyên lai đào hoa cũng mệt như thế nha!”“Giờ em mới biết anh vất vả sao?”“Anh xứng đáng!”“Em không xứng đáng?” Cận Thần cười cười cong cả mắt.Tiêu Chí Hạo ngẩn người, bất đắc dĩ nói:“Em cũng xứng đáng, ai, thật phiền toái nha!”Lại một lúc lâu sau, Cận Thần ôn nhu nói:“Già rồi, rất nhanh hai chúng ta đều già đi, già tới mức chỉ còn lại hai chúng ta, sẽ không ai phiền toái.”“ Sẽ sao?” Tiêu Chí Hạo bật cười:“Nhưng em cảm thấy dù anh có 80 tuổi cũng vẫn đẹp trai, sẽ vẫn đi trêu hoa ghẹo nguyệt được.”Cận Thần bất đắc dĩ.“Nhớ kỹ, phải đẹp trai tới tận tám mươi đó nha! Nếu không, cẩn thận em sẽ hồng hạnh xuất tường.” Tiêu Chí Hạo cười tủm tỉm, từ từ nói.Mắt Cận Thần loan loan, tinh tế tràn ý cười:“ Nhớ rõ phải trèo về nhé!”Hoàn