Người ta, mỗi khi phiền muộn đến cực điểm, sẽ muốn làm cái gì? Đại bộ phận nhân ưa chuộng không ngoài mấy thứ: thuốc lá, rượu, đồ ăn ngon, t*nh d*c. Lương Thiểu sờ sờ túi tiền chỉ còn vỏn vẹn mười một đồng, nhớ tới một câu kinh điển trong Triết học: “Sức mạnh kinh tế quyết định cơ sở vật chất”. Y rất nhanh đưa ra quyết định, đi tới sạp thuốc lá ven đường, mua một bao thuốc lá, quấn lấy lão bản xin một cái bật lửa. Vừa xoay người, lão bản liền miễn phí cấp cho y thật to ánh mắt xem thường. Trên đường rất đông người, đi đi lại lại, giống như một bầy kiến vội vội vàng vàng Lương Thiểu ngồi ở ven đường, tuỳ ý để bụi bẩn bám dơ âu phục. Y vụng về châm thuốc, nheo lại con mắt, học theo người ta, hít một hơi thật sâu. Hơi nhíu lông mày, không có cay giống như lời đồn, vị đạo lại có điểm không đến nơi đến chốn làm người ta phát tiết không được. Lương Thiểu có điểm hối hận, phí tiền mua về một thứ chẳng ra sao, điếu thuốc đã lỡ đốt đành ráng hút. Thế nhưng, y cầm điếu thuốc, giống như trong…
Chương 8: Đại thắng lợi đào vong
Kế Hoạch Cướp TiềnTác giả: Kiếm đoạn đào yêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănNgười ta, mỗi khi phiền muộn đến cực điểm, sẽ muốn làm cái gì? Đại bộ phận nhân ưa chuộng không ngoài mấy thứ: thuốc lá, rượu, đồ ăn ngon, t*nh d*c. Lương Thiểu sờ sờ túi tiền chỉ còn vỏn vẹn mười một đồng, nhớ tới một câu kinh điển trong Triết học: “Sức mạnh kinh tế quyết định cơ sở vật chất”. Y rất nhanh đưa ra quyết định, đi tới sạp thuốc lá ven đường, mua một bao thuốc lá, quấn lấy lão bản xin một cái bật lửa. Vừa xoay người, lão bản liền miễn phí cấp cho y thật to ánh mắt xem thường. Trên đường rất đông người, đi đi lại lại, giống như một bầy kiến vội vội vàng vàng Lương Thiểu ngồi ở ven đường, tuỳ ý để bụi bẩn bám dơ âu phục. Y vụng về châm thuốc, nheo lại con mắt, học theo người ta, hít một hơi thật sâu. Hơi nhíu lông mày, không có cay giống như lời đồn, vị đạo lại có điểm không đến nơi đến chốn làm người ta phát tiết không được. Lương Thiểu có điểm hối hận, phí tiền mua về một thứ chẳng ra sao, điếu thuốc đã lỡ đốt đành ráng hút. Thế nhưng, y cầm điếu thuốc, giống như trong… Tới cửa, Lương Thiểu thả bà Trưởng phòng ra, theo Sở Thiên Tiếu hướng về ô tô chạy nước rút.Lương Thiểu nghĩ, hiện tại cảm giác này tựa như bò tới được đỉnh núi, đứng ở trên cao nguyên tuyết trắng, vừa khó thở nhưng có chút kh*** c*m. Vào xe rồi, y một động tác liền tháo ra tất chân, từng ngụm lớn th* d*c, tay lại nhanh nhẹn khởi động xe “Hiện tại đi đâu?”“Quay về bãi đỗ xe kia.” Sở Thiên Tiếu phân phó, quay đầu nã súng về phía sau.Lương Thiểu khéo léo một tay cầm lái, một tay mở di động.“Uy ba ba, con buổi chiều sẽ chuyển tiền vào tài khoản của ba.Ừ, tiền con mượn được rồi.”Một câu nói ra, mũi có điểm toan “Hãy thay cho mẹ thận tốt nhất.”“Con hai ngày này không tới thăm được, ba hảo chiếu cố mẹ nha.”Cúp di động, Lương Thiểu ngẩng đầu nhìn phía trước, bầu trời thành thị hơi phủ sương mờ.Phong tiêu tiêu hề d*ch th** hàn, bối cảnh còn có tiếng còi cảnh sát thanh thanh phụ hoạ…Thực là bi thương…“Hắc hắc,”Sở Thiên Tiếu ngửa đầu cười “Nhìn xem, xe cảnh sát tới, có hay không rất hoành tráng?” Nói xong còn tự mình lẩm bẩm “Nếu có phi cơ trực thăng lại càng k*ch th*ch.”Lúc này, có khả năng cười sợ rằng chỉ có hắn.“Đến chút âm nhạc nào.” Sở Thiên Tiếu kích động hoa tay múa chân vui sướng, làm người ta hoài nghi hắn tâm thần không được bình thường.Mở công tắc, là Tuyển tập của Lincoln Park.Âm nhạc sôi động nhưng thật ra lại thích hợp với tình cảnh dầu sôi lửa bỏng hiện tại.Xe cảnh sát phía sau như khủng long ăn thịt người.Một đường chạy như bay, một đường lay động.Xóc nảy làm nội tạng như muốn nhổ ra.Đoạn đường này không có như lúc đầu giống nhau.Âm nhạc chát chúa, đinh tai nhức óc, át mất tiếng còi cảnh sát, lại có hay không ảo giác ra tiếng súng, bên cạnh lại có một Sở Thiên Tiếu đang cười phấn khích.Lương Thiểu trên đầu mồ hôi theo trán chảy ròng ròng.Toàn bộ thế giới hỗn loạn, toàn bộ thành thị sụp đổ rồi.Lương Thiểu nghĩ mình cũng điên rồi.
Tới cửa, Lương Thiểu thả bà Trưởng phòng ra, theo Sở Thiên Tiếu hướng về ô tô chạy nước rút.
Lương Thiểu nghĩ, hiện tại cảm giác này tựa như bò tới được đỉnh núi, đứng ở trên cao nguyên tuyết trắng, vừa khó thở nhưng có chút kh*** c*m. Vào xe rồi, y một động tác liền tháo ra tất chân, từng ngụm lớn th* d*c, tay lại nhanh nhẹn khởi động xe “Hiện tại đi đâu?”
“Quay về bãi đỗ xe kia.” Sở Thiên Tiếu phân phó, quay đầu nã súng về phía sau.
Lương Thiểu khéo léo một tay cầm lái, một tay mở di động.
“Uy ba ba, con buổi chiều sẽ chuyển tiền vào tài khoản của ba.
Ừ, tiền con mượn được rồi.”
Một câu nói ra, mũi có điểm toan “Hãy thay cho mẹ thận tốt nhất.”
“Con hai ngày này không tới thăm được, ba hảo chiếu cố mẹ nha.”
Cúp di động, Lương Thiểu ngẩng đầu nhìn phía trước, bầu trời thành thị hơi phủ sương mờ.
Phong tiêu tiêu hề d*ch th** hàn, bối cảnh còn có tiếng còi cảnh sát thanh thanh phụ hoạ…Thực là bi thương…
“Hắc hắc,”Sở Thiên Tiếu ngửa đầu cười “Nhìn xem, xe cảnh sát tới, có hay không rất hoành tráng?” Nói xong còn tự mình lẩm bẩm “Nếu có phi cơ trực thăng lại càng k*ch th*ch.”
Lúc này, có khả năng cười sợ rằng chỉ có hắn.
“Đến chút âm nhạc nào.” Sở Thiên Tiếu kích động hoa tay múa chân vui sướng, làm người ta hoài nghi hắn tâm thần không được bình thường.
Mở công tắc, là Tuyển tập của Lincoln Park.
Âm nhạc sôi động nhưng thật ra lại thích hợp với tình cảnh dầu sôi lửa bỏng hiện tại.
Xe cảnh sát phía sau như khủng long ăn thịt người.
Một đường chạy như bay, một đường lay động.
Xóc nảy làm nội tạng như muốn nhổ ra.
Đoạn đường này không có như lúc đầu giống nhau.
Âm nhạc chát chúa, đinh tai nhức óc, át mất tiếng còi cảnh sát, lại có hay không ảo giác ra tiếng súng, bên cạnh lại có một Sở Thiên Tiếu đang cười phấn khích.
Lương Thiểu trên đầu mồ hôi theo trán chảy ròng ròng.
Toàn bộ thế giới hỗn loạn, toàn bộ thành thị sụp đổ rồi.
Lương Thiểu nghĩ mình cũng điên rồi.
Kế Hoạch Cướp TiềnTác giả: Kiếm đoạn đào yêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănNgười ta, mỗi khi phiền muộn đến cực điểm, sẽ muốn làm cái gì? Đại bộ phận nhân ưa chuộng không ngoài mấy thứ: thuốc lá, rượu, đồ ăn ngon, t*nh d*c. Lương Thiểu sờ sờ túi tiền chỉ còn vỏn vẹn mười một đồng, nhớ tới một câu kinh điển trong Triết học: “Sức mạnh kinh tế quyết định cơ sở vật chất”. Y rất nhanh đưa ra quyết định, đi tới sạp thuốc lá ven đường, mua một bao thuốc lá, quấn lấy lão bản xin một cái bật lửa. Vừa xoay người, lão bản liền miễn phí cấp cho y thật to ánh mắt xem thường. Trên đường rất đông người, đi đi lại lại, giống như một bầy kiến vội vội vàng vàng Lương Thiểu ngồi ở ven đường, tuỳ ý để bụi bẩn bám dơ âu phục. Y vụng về châm thuốc, nheo lại con mắt, học theo người ta, hít một hơi thật sâu. Hơi nhíu lông mày, không có cay giống như lời đồn, vị đạo lại có điểm không đến nơi đến chốn làm người ta phát tiết không được. Lương Thiểu có điểm hối hận, phí tiền mua về một thứ chẳng ra sao, điếu thuốc đã lỡ đốt đành ráng hút. Thế nhưng, y cầm điếu thuốc, giống như trong… Tới cửa, Lương Thiểu thả bà Trưởng phòng ra, theo Sở Thiên Tiếu hướng về ô tô chạy nước rút.Lương Thiểu nghĩ, hiện tại cảm giác này tựa như bò tới được đỉnh núi, đứng ở trên cao nguyên tuyết trắng, vừa khó thở nhưng có chút kh*** c*m. Vào xe rồi, y một động tác liền tháo ra tất chân, từng ngụm lớn th* d*c, tay lại nhanh nhẹn khởi động xe “Hiện tại đi đâu?”“Quay về bãi đỗ xe kia.” Sở Thiên Tiếu phân phó, quay đầu nã súng về phía sau.Lương Thiểu khéo léo một tay cầm lái, một tay mở di động.“Uy ba ba, con buổi chiều sẽ chuyển tiền vào tài khoản của ba.Ừ, tiền con mượn được rồi.”Một câu nói ra, mũi có điểm toan “Hãy thay cho mẹ thận tốt nhất.”“Con hai ngày này không tới thăm được, ba hảo chiếu cố mẹ nha.”Cúp di động, Lương Thiểu ngẩng đầu nhìn phía trước, bầu trời thành thị hơi phủ sương mờ.Phong tiêu tiêu hề d*ch th** hàn, bối cảnh còn có tiếng còi cảnh sát thanh thanh phụ hoạ…Thực là bi thương…“Hắc hắc,”Sở Thiên Tiếu ngửa đầu cười “Nhìn xem, xe cảnh sát tới, có hay không rất hoành tráng?” Nói xong còn tự mình lẩm bẩm “Nếu có phi cơ trực thăng lại càng k*ch th*ch.”Lúc này, có khả năng cười sợ rằng chỉ có hắn.“Đến chút âm nhạc nào.” Sở Thiên Tiếu kích động hoa tay múa chân vui sướng, làm người ta hoài nghi hắn tâm thần không được bình thường.Mở công tắc, là Tuyển tập của Lincoln Park.Âm nhạc sôi động nhưng thật ra lại thích hợp với tình cảnh dầu sôi lửa bỏng hiện tại.Xe cảnh sát phía sau như khủng long ăn thịt người.Một đường chạy như bay, một đường lay động.Xóc nảy làm nội tạng như muốn nhổ ra.Đoạn đường này không có như lúc đầu giống nhau.Âm nhạc chát chúa, đinh tai nhức óc, át mất tiếng còi cảnh sát, lại có hay không ảo giác ra tiếng súng, bên cạnh lại có một Sở Thiên Tiếu đang cười phấn khích.Lương Thiểu trên đầu mồ hôi theo trán chảy ròng ròng.Toàn bộ thế giới hỗn loạn, toàn bộ thành thị sụp đổ rồi.Lương Thiểu nghĩ mình cũng điên rồi.