Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 158: Hoa mỹ nam

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayNghe thấy âm thanh có chút ngả ngớn, Tình Không nhắm mắt lại, lúc này mới dám trộm mở ra một con.Ngẩng đầu, dưới mặt trời chói chang nhô lên cao, đó là một khuôn mặt kinh diễm đến làm người trợn mắt há hốc mồm.Tình Không không biết dùng từ ngữ nào để hình dung, chính là bạn đi lại ở trên đường cái lớn, nghênh diện mà đến một người đàn ông quốc sắc thiên hương, bạn sẽ “vèo” lập tức quay đầu lại, liền quên mất mình đụng vào đèn đường.Không sai, chính là quốc sắc thiên hương, còn là một người đàn ông.Mặc Đại Thiếu lấy kính râm xuống, cong eo, nhìn xuống từ trên cao Lộ Tình Không còn đang ngồi ở dưới dất, mắt đào hoa bích ba lưu chuyển hơi nhướng lên một chút, lời nói thấm thía nói, “Khanh bổn giai nhân, đừng ăn vạ, em gái nhỏ à, em lớn lên xinh đẹp như thế, sao không biết xấu hổ ra ngoài ăn vạ hả? Muốn tiền dùng, trực tiếp tìm anh trai là được.”Khóe mắt Tình Không co rút, hóa ra nói chuyện chính là hoa mỹ nam rách này này, cô nhanh chóng bò dậy từ trên mặt đất, vỗ vỗ bụi đất trên người.“Xin lỗi xin lỗi, đây thật sự là một ngoài ý muốn, tôi không lấy một xu, chứng minh tôi không phải ăn vạ.”Mắt đào hoa của Mặc Đại Thiếu lại lưu chuyển một chút, Tình Không nuốt nuốt nước miếng, nhìn thấy một đôi mắt như vậy, cô sẽ lập tức toát ra bích ba lưu chuyển, mặt mày đưa tình…… từ ngữ như vậy.Tuy rằng lớn lên xinh đẹp một chút, nhưng người ta là một người đàn ông hàng thật giá thật a, tội lỗi tội lỗi……“Em gái nhỏ, tuy rằng anh Mặc lớn lên rất đẹp, nhưng em nhìn chằm chằm anh như vậy, anh vẫn là sẽ ngượng ngùng. Như vậy đi, anh trai mời em ăn cơm, coi như em cho anh bồi tội.”Tình Không thiếu chút nữa bị chính mình nước miếng làm sặc, ánh mắt nhìn Mặc Trần nghiễm nhiên là đang nhìn một ông chú quái dị, “Anh mời tôi ăn cơm, xem như anh bồi tội với tôi? Logic này thật sự không có vấn đề chứ?”“Không thành vấn đề, anh trai nhiều tiền quá nên ngu người, còn hẹn soái ca khác, liền nợ em cô gái nhỏ xinh đẹp này, đi thôi.”Tình Không còn chưa kịp trả lời, đã bị một đạo tiếng nói tràn ngập kinh hỉ trong trẻo khác xen vào, “Anh Mặc, sao anh lại ở chỗ này? Anh biết em ở chỗ này, cố ý tới tìm em sao?”

Editor: May

Nghe thấy âm thanh có chút ngả ngớn, Tình Không nhắm mắt lại, lúc này mới dám trộm mở ra một con.

Ngẩng đầu, dưới mặt trời chói chang nhô lên cao, đó là một khuôn mặt kinh diễm đến làm người trợn mắt há hốc mồm.

Tình Không không biết dùng từ ngữ nào để hình dung, chính là bạn đi lại ở trên đường cái lớn, nghênh diện mà đến một người đàn ông quốc sắc thiên hương, bạn sẽ “vèo” lập tức quay đầu lại, liền quên mất mình đụng vào đèn đường.

Không sai, chính là quốc sắc thiên hương, còn là một người đàn ông.

Mặc Đại Thiếu lấy kính râm xuống, cong eo, nhìn xuống từ trên cao Lộ Tình Không còn đang ngồi ở dưới dất, mắt đào hoa bích ba lưu chuyển hơi nhướng lên một chút, lời nói thấm thía nói, “Khanh bổn giai nhân, đừng ăn vạ, em gái nhỏ à, em lớn lên xinh đẹp như thế, sao không biết xấu hổ ra ngoài ăn vạ hả? Muốn tiền dùng, trực tiếp tìm anh trai là được.”

Khóe mắt Tình Không co rút, hóa ra nói chuyện chính là hoa mỹ nam rách này này, cô nhanh chóng bò dậy từ trên mặt đất, vỗ vỗ bụi đất trên người.

“Xin lỗi xin lỗi, đây thật sự là một ngoài ý muốn, tôi không lấy một xu, chứng minh tôi không phải ăn vạ.”

Mắt đào hoa của Mặc Đại Thiếu lại lưu chuyển một chút, Tình Không nuốt nuốt nước miếng, nhìn thấy một đôi mắt như vậy, cô sẽ lập tức toát ra bích ba lưu chuyển, mặt mày đưa tình…… từ ngữ như vậy.

Tuy rằng lớn lên xinh đẹp một chút, nhưng người ta là một người đàn ông hàng thật giá thật a, tội lỗi tội lỗi……

“Em gái nhỏ, tuy rằng anh Mặc lớn lên rất đẹp, nhưng em nhìn chằm chằm anh như vậy, anh vẫn là sẽ ngượng ngùng. Như vậy đi, anh trai mời em ăn cơm, coi như em cho anh bồi tội.”

Tình Không thiếu chút nữa bị chính mình nước miếng làm sặc, ánh mắt nhìn Mặc Trần nghiễm nhiên là đang nhìn một ông chú quái dị, “Anh mời tôi ăn cơm, xem như anh bồi tội với tôi? Logic này thật sự không có vấn đề chứ?”

“Không thành vấn đề, anh trai nhiều tiền quá nên ngu người, còn hẹn soái ca khác, liền nợ em cô gái nhỏ xinh đẹp này, đi thôi.”

Tình Không còn chưa kịp trả lời, đã bị một đạo tiếng nói tràn ngập kinh hỉ trong trẻo khác xen vào, “Anh Mặc, sao anh lại ở chỗ này? Anh biết em ở chỗ này, cố ý tới tìm em sao?”

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayNghe thấy âm thanh có chút ngả ngớn, Tình Không nhắm mắt lại, lúc này mới dám trộm mở ra một con.Ngẩng đầu, dưới mặt trời chói chang nhô lên cao, đó là một khuôn mặt kinh diễm đến làm người trợn mắt há hốc mồm.Tình Không không biết dùng từ ngữ nào để hình dung, chính là bạn đi lại ở trên đường cái lớn, nghênh diện mà đến một người đàn ông quốc sắc thiên hương, bạn sẽ “vèo” lập tức quay đầu lại, liền quên mất mình đụng vào đèn đường.Không sai, chính là quốc sắc thiên hương, còn là một người đàn ông.Mặc Đại Thiếu lấy kính râm xuống, cong eo, nhìn xuống từ trên cao Lộ Tình Không còn đang ngồi ở dưới dất, mắt đào hoa bích ba lưu chuyển hơi nhướng lên một chút, lời nói thấm thía nói, “Khanh bổn giai nhân, đừng ăn vạ, em gái nhỏ à, em lớn lên xinh đẹp như thế, sao không biết xấu hổ ra ngoài ăn vạ hả? Muốn tiền dùng, trực tiếp tìm anh trai là được.”Khóe mắt Tình Không co rút, hóa ra nói chuyện chính là hoa mỹ nam rách này này, cô nhanh chóng bò dậy từ trên mặt đất, vỗ vỗ bụi đất trên người.“Xin lỗi xin lỗi, đây thật sự là một ngoài ý muốn, tôi không lấy một xu, chứng minh tôi không phải ăn vạ.”Mắt đào hoa của Mặc Đại Thiếu lại lưu chuyển một chút, Tình Không nuốt nuốt nước miếng, nhìn thấy một đôi mắt như vậy, cô sẽ lập tức toát ra bích ba lưu chuyển, mặt mày đưa tình…… từ ngữ như vậy.Tuy rằng lớn lên xinh đẹp một chút, nhưng người ta là một người đàn ông hàng thật giá thật a, tội lỗi tội lỗi……“Em gái nhỏ, tuy rằng anh Mặc lớn lên rất đẹp, nhưng em nhìn chằm chằm anh như vậy, anh vẫn là sẽ ngượng ngùng. Như vậy đi, anh trai mời em ăn cơm, coi như em cho anh bồi tội.”Tình Không thiếu chút nữa bị chính mình nước miếng làm sặc, ánh mắt nhìn Mặc Trần nghiễm nhiên là đang nhìn một ông chú quái dị, “Anh mời tôi ăn cơm, xem như anh bồi tội với tôi? Logic này thật sự không có vấn đề chứ?”“Không thành vấn đề, anh trai nhiều tiền quá nên ngu người, còn hẹn soái ca khác, liền nợ em cô gái nhỏ xinh đẹp này, đi thôi.”Tình Không còn chưa kịp trả lời, đã bị một đạo tiếng nói tràn ngập kinh hỉ trong trẻo khác xen vào, “Anh Mặc, sao anh lại ở chỗ này? Anh biết em ở chỗ này, cố ý tới tìm em sao?”

Chương 158: Hoa mỹ nam