Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 253: Đạt được mục đích
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayMinh Mị liếc mắt nhìn cô ta một cái, cùng ra hiệu bằng ánh mắt với cô ta.Âu Nhược Hi liền đi theo phía sau.Mặc Trần vừa mới thoát khỏi thuốc dán da trâu, khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt vẫn là đen đến không khác than lắm.“Mặc Trần, sinh nhật vui vẻ.” Minh Mị chủ động chào hỏi với Mặc Trần, “Đây là lễ vật tôi tự tay chọn, hy vọng anh có thể thích.”Nói xong, cô lơ đãng mà kéo Âu Nhược Hi một phen, “Đây là Âu Nhược Hi, anh còn nhớ rõ đi, khi còn nhỏ chúng ta cùng nhau chơi đùa, sau đó sang nước ngoài, tháng này mới trở về.”“Mặc Thiếu, sinh nhật vui vẻ.” Âu Nhược Hi đi ra từ sau lưng Minh Mị, hào phóng mà đưa lên quà tặng của mình.Mặc Trần nhìn đến logo trên túi, khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt liền càng đen, làm thủ thế, trợ lý liền tiến lên tiếp nhận thay.“Tiếp đón không được, tự tiện.” Anh không nóng không lạnh xem như chào hỏi qua.Mặc Trần vừa mới bị con nhóc chết tiệt kia nháo đến tâm tình đùa giỡn em gái xinh đẹp cũng không còn, nâng nâng cằm với Sở Ngự Bắc, “Lại đây uống một ly.”Minh Mị chủ động buông cánh tay Sở Ngự Bắc ra, nói nhỏ một câu, “Đi đi.”Đợi bọn họ đi xa, Âu Nhược Hi mới nói, “Hôm nay cậu diễm áp hoa thơm cỏ lạ a, xem ra, vị trí đệ nhất phu nhân không xa đâu.”Minh Mị tiện tay lấy qua một ly champagne nhấp một ngụm, lắc lắc đầu, “Chưa chắc, chi là nổi bật này tớ đã bộc lộ hết, mục đích tới hôm nay cũng liền đạt được.”“Cũng đừng quên chị em a, cậu cũng thấy thái độ Mặc Thiếu đối với tớ, tớ đại khái là không vui rồi.”Minh Mị lại lắc lắc đầu, “Đó là bởi vì cậu không thấy được thái độ anh ta đối với vị tiểu thanh mai kia của mình, tớ chỉ là cảm thấy, tất cả phụ nữ ở đây đều có hi vọng hơn cô ta.”Mắt Âu Nhược Hi sáng lên, “Thật sự?”
Editor: May
Minh Mị liếc mắt nhìn cô ta một cái, cùng ra hiệu bằng ánh mắt với cô ta.
Âu Nhược Hi liền đi theo phía sau.
Mặc Trần vừa mới thoát khỏi thuốc dán da trâu, khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt vẫn là đen đến không khác than lắm.
“Mặc Trần, sinh nhật vui vẻ.” Minh Mị chủ động chào hỏi với Mặc Trần, “Đây là lễ vật tôi tự tay chọn, hy vọng anh có thể thích.”
Nói xong, cô lơ đãng mà kéo Âu Nhược Hi một phen, “Đây là Âu Nhược Hi, anh còn nhớ rõ đi, khi còn nhỏ chúng ta cùng nhau chơi đùa, sau đó sang nước ngoài, tháng này mới trở về.”
“Mặc Thiếu, sinh nhật vui vẻ.” Âu Nhược Hi đi ra từ sau lưng Minh Mị, hào phóng mà đưa lên quà tặng của mình.
Mặc Trần nhìn đến logo trên túi, khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt liền càng đen, làm thủ thế, trợ lý liền tiến lên tiếp nhận thay.
“Tiếp đón không được, tự tiện.” Anh không nóng không lạnh xem như chào hỏi qua.
Mặc Trần vừa mới bị con nhóc chết tiệt kia nháo đến tâm tình đùa giỡn em gái xinh đẹp cũng không còn, nâng nâng cằm với Sở Ngự Bắc, “Lại đây uống một ly.”
Minh Mị chủ động buông cánh tay Sở Ngự Bắc ra, nói nhỏ một câu, “Đi đi.”
Đợi bọn họ đi xa, Âu Nhược Hi mới nói, “Hôm nay cậu diễm áp hoa thơm cỏ lạ a, xem ra, vị trí đệ nhất phu nhân không xa đâu.”
Minh Mị tiện tay lấy qua một ly champagne nhấp một ngụm, lắc lắc đầu, “Chưa chắc, chi là nổi bật này tớ đã bộc lộ hết, mục đích tới hôm nay cũng liền đạt được.”
“Cũng đừng quên chị em a, cậu cũng thấy thái độ Mặc Thiếu đối với tớ, tớ đại khái là không vui rồi.”
Minh Mị lại lắc lắc đầu, “Đó là bởi vì cậu không thấy được thái độ anh ta đối với vị tiểu thanh mai kia của mình, tớ chỉ là cảm thấy, tất cả phụ nữ ở đây đều có hi vọng hơn cô ta.”
Mắt Âu Nhược Hi sáng lên, “Thật sự?”
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayMinh Mị liếc mắt nhìn cô ta một cái, cùng ra hiệu bằng ánh mắt với cô ta.Âu Nhược Hi liền đi theo phía sau.Mặc Trần vừa mới thoát khỏi thuốc dán da trâu, khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt vẫn là đen đến không khác than lắm.“Mặc Trần, sinh nhật vui vẻ.” Minh Mị chủ động chào hỏi với Mặc Trần, “Đây là lễ vật tôi tự tay chọn, hy vọng anh có thể thích.”Nói xong, cô lơ đãng mà kéo Âu Nhược Hi một phen, “Đây là Âu Nhược Hi, anh còn nhớ rõ đi, khi còn nhỏ chúng ta cùng nhau chơi đùa, sau đó sang nước ngoài, tháng này mới trở về.”“Mặc Thiếu, sinh nhật vui vẻ.” Âu Nhược Hi đi ra từ sau lưng Minh Mị, hào phóng mà đưa lên quà tặng của mình.Mặc Trần nhìn đến logo trên túi, khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt liền càng đen, làm thủ thế, trợ lý liền tiến lên tiếp nhận thay.“Tiếp đón không được, tự tiện.” Anh không nóng không lạnh xem như chào hỏi qua.Mặc Trần vừa mới bị con nhóc chết tiệt kia nháo đến tâm tình đùa giỡn em gái xinh đẹp cũng không còn, nâng nâng cằm với Sở Ngự Bắc, “Lại đây uống một ly.”Minh Mị chủ động buông cánh tay Sở Ngự Bắc ra, nói nhỏ một câu, “Đi đi.”Đợi bọn họ đi xa, Âu Nhược Hi mới nói, “Hôm nay cậu diễm áp hoa thơm cỏ lạ a, xem ra, vị trí đệ nhất phu nhân không xa đâu.”Minh Mị tiện tay lấy qua một ly champagne nhấp một ngụm, lắc lắc đầu, “Chưa chắc, chi là nổi bật này tớ đã bộc lộ hết, mục đích tới hôm nay cũng liền đạt được.”“Cũng đừng quên chị em a, cậu cũng thấy thái độ Mặc Thiếu đối với tớ, tớ đại khái là không vui rồi.”Minh Mị lại lắc lắc đầu, “Đó là bởi vì cậu không thấy được thái độ anh ta đối với vị tiểu thanh mai kia của mình, tớ chỉ là cảm thấy, tất cả phụ nữ ở đây đều có hi vọng hơn cô ta.”Mắt Âu Nhược Hi sáng lên, “Thật sự?”