Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 291: Đừng quá ngông cuồng

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayCho nên mới sẽ một lần lại một lần xuống tay với Sở Ngự Bắc, nếu không phải Minh Mị ngăn cản, ông đã sớm hạ thủ đoạn độc ác.Cố tình tâm nhãn con gái của mình, không phải Sở Ngự Bắc liền không cần, ông mới bị bất đắc dĩ kéo xuống khuôn mặt già đến nơi này.Minh Lãng ngựa chiến nửa đời tự nhiên biết Sở Ngự Bắc loại chính khách này có bao nhiêu vô tình, tuyệt không phải người tốt cho con gái mình.Lão tổng thống lập tức sẽ hết nhiệm kỳ, Sở Ngự Bắc sắp kế vị, thật ra có trợ lực của ông hay không đều không ảnh hưởng được đại cục.Nhưng lão tổng thống vẫn là mua phần bảo hiểm này của ông, nhưng cháu trai bảo bối của ông ta lại không muốn như vậy, bởi vậy mới có thể gây ra cục diện như bây giờ.“Ngự Bắc a, người đàn ông luôn phải cưới vợ sinh con, tính tình Mị Nhi rộng rãi, tri thư đạt lý, tinh thông y đạo, mặc kệ dung mạo hay là gia thế, đều là nhất đẳng lương xứng với cậu nhất, ta thật sự không thể nghĩ ra được cậu có lý do gì để cự tuyệt.”Khóe môi Sở Ngự Bắc cong cong, ở khi Minh Lãng nhìn đến, có chút hương vị châm biếm.“Theo cách nói của Minh tư lệnh, phụ nữ Bắc Thần Quốc này tôi phải cưới về nhà không có một trăm thì cũng đến tám mươi đi?”Lời này ý tứ chính là Bắc Thần Quốc không có một trăm, cũng có tám mươi người phụ nữ giống như Minh Mị, mặt mũi Minh Tư Lệnh sao còn treo được?“Người trẻ tuổi a, nói chuyện đừng quá ngông cuồng, đã nói ra, là không thu về được!”Sở Ngự Bắc vẫn thần sắc nhàn nhạt như cũ, trên mặt luôn không có biểu tình nhiều nhìn không ra được cảm xúc gì, “Nếu không có chuyện công gì khác, Minh Tư Lệnh mời trở về đi.”Sở Ngự Bắc nói xong, lấy một cây bút từ ống đựng bút qua, một bộ dáng muốn bắt đầu làm việc.

Editor: May

Cho nên mới sẽ một lần lại một lần xuống tay với Sở Ngự Bắc, nếu không phải Minh Mị ngăn cản, ông đã sớm hạ thủ đoạn độc ác.

Cố tình tâm nhãn con gái của mình, không phải Sở Ngự Bắc liền không cần, ông mới bị bất đắc dĩ kéo xuống khuôn mặt già đến nơi này.

Minh Lãng ngựa chiến nửa đời tự nhiên biết Sở Ngự Bắc loại chính khách này có bao nhiêu vô tình, tuyệt không phải người tốt cho con gái mình.

Lão tổng thống lập tức sẽ hết nhiệm kỳ, Sở Ngự Bắc sắp kế vị, thật ra có trợ lực của ông hay không đều không ảnh hưởng được đại cục.

Nhưng lão tổng thống vẫn là mua phần bảo hiểm này của ông, nhưng cháu trai bảo bối của ông ta lại không muốn như vậy, bởi vậy mới có thể gây ra cục diện như bây giờ.

“Ngự Bắc a, người đàn ông luôn phải cưới vợ sinh con, tính tình Mị Nhi rộng rãi, tri thư đạt lý, tinh thông y đạo, mặc kệ dung mạo hay là gia thế, đều là nhất đẳng lương xứng với cậu nhất, ta thật sự không thể nghĩ ra được cậu có lý do gì để cự tuyệt.”

Khóe môi Sở Ngự Bắc cong cong, ở khi Minh Lãng nhìn đến, có chút hương vị châm biếm.

“Theo cách nói của Minh tư lệnh, phụ nữ Bắc Thần Quốc này tôi phải cưới về nhà không có một trăm thì cũng đến tám mươi đi?”

Lời này ý tứ chính là Bắc Thần Quốc không có một trăm, cũng có tám mươi người phụ nữ giống như Minh Mị, mặt mũi Minh Tư Lệnh sao còn treo được?

“Người trẻ tuổi a, nói chuyện đừng quá ngông cuồng, đã nói ra, là không thu về được!”

Sở Ngự Bắc vẫn thần sắc nhàn nhạt như cũ, trên mặt luôn không có biểu tình nhiều nhìn không ra được cảm xúc gì, “Nếu không có chuyện công gì khác, Minh Tư Lệnh mời trở về đi.”

Sở Ngự Bắc nói xong, lấy một cây bút từ ống đựng bút qua, một bộ dáng muốn bắt đầu làm việc.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayCho nên mới sẽ một lần lại một lần xuống tay với Sở Ngự Bắc, nếu không phải Minh Mị ngăn cản, ông đã sớm hạ thủ đoạn độc ác.Cố tình tâm nhãn con gái của mình, không phải Sở Ngự Bắc liền không cần, ông mới bị bất đắc dĩ kéo xuống khuôn mặt già đến nơi này.Minh Lãng ngựa chiến nửa đời tự nhiên biết Sở Ngự Bắc loại chính khách này có bao nhiêu vô tình, tuyệt không phải người tốt cho con gái mình.Lão tổng thống lập tức sẽ hết nhiệm kỳ, Sở Ngự Bắc sắp kế vị, thật ra có trợ lực của ông hay không đều không ảnh hưởng được đại cục.Nhưng lão tổng thống vẫn là mua phần bảo hiểm này của ông, nhưng cháu trai bảo bối của ông ta lại không muốn như vậy, bởi vậy mới có thể gây ra cục diện như bây giờ.“Ngự Bắc a, người đàn ông luôn phải cưới vợ sinh con, tính tình Mị Nhi rộng rãi, tri thư đạt lý, tinh thông y đạo, mặc kệ dung mạo hay là gia thế, đều là nhất đẳng lương xứng với cậu nhất, ta thật sự không thể nghĩ ra được cậu có lý do gì để cự tuyệt.”Khóe môi Sở Ngự Bắc cong cong, ở khi Minh Lãng nhìn đến, có chút hương vị châm biếm.“Theo cách nói của Minh tư lệnh, phụ nữ Bắc Thần Quốc này tôi phải cưới về nhà không có một trăm thì cũng đến tám mươi đi?”Lời này ý tứ chính là Bắc Thần Quốc không có một trăm, cũng có tám mươi người phụ nữ giống như Minh Mị, mặt mũi Minh Tư Lệnh sao còn treo được?“Người trẻ tuổi a, nói chuyện đừng quá ngông cuồng, đã nói ra, là không thu về được!”Sở Ngự Bắc vẫn thần sắc nhàn nhạt như cũ, trên mặt luôn không có biểu tình nhiều nhìn không ra được cảm xúc gì, “Nếu không có chuyện công gì khác, Minh Tư Lệnh mời trở về đi.”Sở Ngự Bắc nói xong, lấy một cây bút từ ống đựng bút qua, một bộ dáng muốn bắt đầu làm việc.

Chương 291: Đừng quá ngông cuồng