Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 292: Cục diện đảo ngược

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayLệnh đuổi khách rõ ràng như thế, Minh Tư Lệnh tự nhiên nhìn ra được, dù tính tình tốt hơn nữa, cũng bị thái độ không coi ai ra gì như vậy k*ch th*ch ra rồi, ông ở giới quân chính cũng coi như là một nhân vật vang dội.Ở trong cách nhìn của ông, Sở Ngự Bắc chỉ là một tên nhóc thúi miệng còn hôi sữa.Bị một tên nhóc thúi làm lơ như vậy, ông không có tức đến cái trán bốc khói đã tính là tính tình tốt.Con gái của Minh Lãng ông là hòn ngọc quý trên tay duy nhất của ông, xứng với bốn chữ “Quốc sắc thiên hương”, toàn bộ thanh niên tài tuấn Bắc Thần Quốc có ai không muốn làm con rể ông.Cũng chỉ có ở nơi Sở Ngự Bắc này, mới có thể bị khinh bỉ như vậy.Minh Lãng cưỡng chế lửa giận trong lòng, chậm rãi đứng lên, “Kiêu binh tất bại! Hy vọng đời này phó tổng thống đại nhân sẽ không có lúc ăn nói khép nép đến cầu Minh mỗ.”Lúc ông đi ra thiếu chút nữa đụng phải Tần Hãn đưa nước trà vào.“Tư lệnh đây liền đi sao?”Minh Lãng nhìn trà nóng trên tay anh một chút, âm dương quái điều nói một câu, “Trà phủ tổng thống các người, Minh mỗ tôi uống không nổi!”Nói xong liền phất tay áo bỏ đi.“Tiên sinh, tư lệnh đây là……”“Sau này chưa trải qua thông báo, không cho phép bất kỳ ai tiến vào, đi ra ngoài đi.”Tần Hãn đứng ở tại chỗ không động, rốt cuộc Sở Ngự Bắc ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh ta một cái.“Tiên sinh, Minh Tư Lệnh ít nhất còn nhiều năm nữa mới về hưu, mà lão tổng thống đại nhân chỉ còn hơn một năm liền sẽ lui xuống, đắc tội ông ta không có lợi, chẳng may ông ta liên hợp Đảng Dân Chủ bỏ phiếu chống, sợ là bất lợi với chuyện ngài kế vị.”Sở Ngự Bắc thẳng eo, nhích lại gần phía sau, “Cho dù tôi không có đắc tội ông ta, cũng không thấy được ông ta sẽ đứng ở phía tôi, thay vì lá mặt lá trái, để ông ta bắn tên lén sau lưng tôi, không bằng trực tiếp biến lửa trong tối thành ngoài sáng.”Tần Hãn nghe anh nói xong, gật gật đầu, “Tôi đã hiểu ý của tiên sinh, chỉ là ngài và Minh Tiểu Thư…… Tần Hãn cảm thấy nếu ngài làm con rể ông ta, cục diện này sẽ đảo ngược.”

Editor: May

Lệnh đuổi khách rõ ràng như thế, Minh Tư Lệnh tự nhiên nhìn ra được, dù tính tình tốt hơn nữa, cũng bị thái độ không coi ai ra gì như vậy k*ch th*ch ra rồi, ông ở giới quân chính cũng coi như là một nhân vật vang dội.

Ở trong cách nhìn của ông, Sở Ngự Bắc chỉ là một tên nhóc thúi miệng còn hôi sữa.

Bị một tên nhóc thúi làm lơ như vậy, ông không có tức đến cái trán bốc khói đã tính là tính tình tốt.

Con gái của Minh Lãng ông là hòn ngọc quý trên tay duy nhất của ông, xứng với bốn chữ “Quốc sắc thiên hương”, toàn bộ thanh niên tài tuấn Bắc Thần Quốc có ai không muốn làm con rể ông.

Cũng chỉ có ở nơi Sở Ngự Bắc này, mới có thể bị khinh bỉ như vậy.

Minh Lãng cưỡng chế lửa giận trong lòng, chậm rãi đứng lên, “Kiêu binh tất bại! Hy vọng đời này phó tổng thống đại nhân sẽ không có lúc ăn nói khép nép đến cầu Minh mỗ.”

Lúc ông đi ra thiếu chút nữa đụng phải Tần Hãn đưa nước trà vào.

“Tư lệnh đây liền đi sao?”

Minh Lãng nhìn trà nóng trên tay anh một chút, âm dương quái điều nói một câu, “Trà phủ tổng thống các người, Minh mỗ tôi uống không nổi!”

Nói xong liền phất tay áo bỏ đi.

“Tiên sinh, tư lệnh đây là……”

“Sau này chưa trải qua thông báo, không cho phép bất kỳ ai tiến vào, đi ra ngoài đi.”

Tần Hãn đứng ở tại chỗ không động, rốt cuộc Sở Ngự Bắc ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh ta một cái.

“Tiên sinh, Minh Tư Lệnh ít nhất còn nhiều năm nữa mới về hưu, mà lão tổng thống đại nhân chỉ còn hơn một năm liền sẽ lui xuống, đắc tội ông ta không có lợi, chẳng may ông ta liên hợp Đảng Dân Chủ bỏ phiếu chống, sợ là bất lợi với chuyện ngài kế vị.”

Sở Ngự Bắc thẳng eo, nhích lại gần phía sau, “Cho dù tôi không có đắc tội ông ta, cũng không thấy được ông ta sẽ đứng ở phía tôi, thay vì lá mặt lá trái, để ông ta bắn tên lén sau lưng tôi, không bằng trực tiếp biến lửa trong tối thành ngoài sáng.”

Tần Hãn nghe anh nói xong, gật gật đầu, “Tôi đã hiểu ý của tiên sinh, chỉ là ngài và Minh Tiểu Thư…… Tần Hãn cảm thấy nếu ngài làm con rể ông ta, cục diện này sẽ đảo ngược.”

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayLệnh đuổi khách rõ ràng như thế, Minh Tư Lệnh tự nhiên nhìn ra được, dù tính tình tốt hơn nữa, cũng bị thái độ không coi ai ra gì như vậy k*ch th*ch ra rồi, ông ở giới quân chính cũng coi như là một nhân vật vang dội.Ở trong cách nhìn của ông, Sở Ngự Bắc chỉ là một tên nhóc thúi miệng còn hôi sữa.Bị một tên nhóc thúi làm lơ như vậy, ông không có tức đến cái trán bốc khói đã tính là tính tình tốt.Con gái của Minh Lãng ông là hòn ngọc quý trên tay duy nhất của ông, xứng với bốn chữ “Quốc sắc thiên hương”, toàn bộ thanh niên tài tuấn Bắc Thần Quốc có ai không muốn làm con rể ông.Cũng chỉ có ở nơi Sở Ngự Bắc này, mới có thể bị khinh bỉ như vậy.Minh Lãng cưỡng chế lửa giận trong lòng, chậm rãi đứng lên, “Kiêu binh tất bại! Hy vọng đời này phó tổng thống đại nhân sẽ không có lúc ăn nói khép nép đến cầu Minh mỗ.”Lúc ông đi ra thiếu chút nữa đụng phải Tần Hãn đưa nước trà vào.“Tư lệnh đây liền đi sao?”Minh Lãng nhìn trà nóng trên tay anh một chút, âm dương quái điều nói một câu, “Trà phủ tổng thống các người, Minh mỗ tôi uống không nổi!”Nói xong liền phất tay áo bỏ đi.“Tiên sinh, tư lệnh đây là……”“Sau này chưa trải qua thông báo, không cho phép bất kỳ ai tiến vào, đi ra ngoài đi.”Tần Hãn đứng ở tại chỗ không động, rốt cuộc Sở Ngự Bắc ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh ta một cái.“Tiên sinh, Minh Tư Lệnh ít nhất còn nhiều năm nữa mới về hưu, mà lão tổng thống đại nhân chỉ còn hơn một năm liền sẽ lui xuống, đắc tội ông ta không có lợi, chẳng may ông ta liên hợp Đảng Dân Chủ bỏ phiếu chống, sợ là bất lợi với chuyện ngài kế vị.”Sở Ngự Bắc thẳng eo, nhích lại gần phía sau, “Cho dù tôi không có đắc tội ông ta, cũng không thấy được ông ta sẽ đứng ở phía tôi, thay vì lá mặt lá trái, để ông ta bắn tên lén sau lưng tôi, không bằng trực tiếp biến lửa trong tối thành ngoài sáng.”Tần Hãn nghe anh nói xong, gật gật đầu, “Tôi đã hiểu ý của tiên sinh, chỉ là ngài và Minh Tiểu Thư…… Tần Hãn cảm thấy nếu ngài làm con rể ông ta, cục diện này sẽ đảo ngược.”

Chương 292: Cục diện đảo ngược