Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 438: Tố cáo Minh Tư Lệnh

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Tôi nghĩ Sở Ngự Bắc bắt cóc con trai tôi mới tìm anh ta! Ngược lại là ông lão già vô sỉ, đường đường là tư lệnh của một quốc gia, người nửa chân đã bước vào quan tài, bắt cóc một đứa bé hơn hai tuổi đi uy h**p anh ta, cũng không ngại xấu hổ!”“Cô…… Khụ khụ khụ……” Minh Lãng thiếu chút nữa bị Tình Không chọc giận đến hộc máu.Tốt xấu gì ông ta cũng là tư lệnh của một quốc gia, quyền cao chức trọng, bởi vì cin gái thích Sở Ngự Bắc, ba lần bốn lượt thấp hèn, Sở Ngự Bắc còn không biết tốt xấu, ông đã một bụng hỏa, hiện giờ còn phải bị cô gái nhỏ miệng còn hôi sữa này quở trách một trận.Ông không có lập tức khí tuyệt bỏ mình thật đã là tu dưỡng tốt.“Lộ Tình Không! Đời này cô cũng đừng nghĩ nhìn thấy con trai cô! Ta muốn cho tên nhóc kia không thấy được mặt trời ngày mai!”Nhưng mà, Minh Lãng nói xong câu này, liền nghe thấy một giọng ngọt ngào từ đầu kia điện thoại, giọng nữ hết sức bình thường đang nói, “Đều ghi âm xuống chưa? Tổng Thống đại nhân, hiện tại tôi đúng là tố cáo Minh Tư Lệnh của quý quốc bắt cóc, chứng cứ này vậy là đủ rồi đi?” Giọng nam trầm ổn thuần hậu khác vang lên, “Vậy là đủ rồi, tôi sẽ lập tức bảo toà án quân sự lập án.”“À, đúng rồi, tôi quên nói cho ông biết, bốn năm trước tôi đã thoát ly quốc tịch Bắc Thần Quốc, hiện tại tôi là quốc tịch nước Nhất, vừa lúc Đa Lôi vương tử quốc gia của tôi đang tham quan ở quý quốc.”“Tôi và ngài ấy cũng coi như là quen biết cũ, nếu có yêu cầu, tôi có thể lập tức liên hệ ngài ấy hiệp trợ.”“Tạm thời không cần, đúng không, Minh Tư Lệnh?”Sở Ngự Bắc nửa híp con ngươi thâm thúy, mắt nhìn chằm chằm vào Tình Không.Anh vẫn luôn biết cô nhóc này thông minh, không nghĩ tới, bốn năm qua đi, đã thành tinh rồi.Náo loạn một trận như thế, nhược điểm nơi tay, Minh Lãng dù là gan tày trời, cũng không dám làm gì bảo bối, trừ phi, ông ta thật sự muốn một vỗ hai vách.Nếu lão gia hỏa này không phải tham luyến quyền quý, sao sẽ tới mức đến bây giờ cũng không chịu lui ra chứ?

Editor: May

“Tôi nghĩ Sở Ngự Bắc bắt cóc con trai tôi mới tìm anh ta! Ngược lại là ông lão già vô sỉ, đường đường là tư lệnh của một quốc gia, người nửa chân đã bước vào quan tài, bắt cóc một đứa bé hơn hai tuổi đi uy h**p anh ta, cũng không ngại xấu hổ!”

“Cô…… Khụ khụ khụ……” Minh Lãng thiếu chút nữa bị Tình Không chọc giận đến hộc máu.

Tốt xấu gì ông ta cũng là tư lệnh của một quốc gia, quyền cao chức trọng, bởi vì cin gái thích Sở Ngự Bắc, ba lần bốn lượt thấp hèn, Sở Ngự Bắc còn không biết tốt xấu, ông đã một bụng hỏa, hiện giờ còn phải bị cô gái nhỏ miệng còn hôi sữa này quở trách một trận.

Ông không có lập tức khí tuyệt bỏ mình thật đã là tu dưỡng tốt.

“Lộ Tình Không! Đời này cô cũng đừng nghĩ nhìn thấy con trai cô! Ta muốn cho tên nhóc kia không thấy được mặt trời ngày mai!”

Nhưng mà, Minh Lãng nói xong câu này, liền nghe thấy một giọng ngọt ngào từ đầu kia điện thoại, giọng nữ hết sức bình thường đang nói, “Đều ghi âm xuống chưa? Tổng Thống đại nhân, hiện tại tôi đúng là tố cáo Minh Tư Lệnh của quý quốc bắt cóc, chứng cứ này vậy là đủ rồi đi?” 

Giọng nam trầm ổn thuần hậu khác vang lên, “Vậy là đủ rồi, tôi sẽ lập tức bảo toà án quân sự lập án.”

“À, đúng rồi, tôi quên nói cho ông biết, bốn năm trước tôi đã thoát ly quốc tịch Bắc Thần Quốc, hiện tại tôi là quốc tịch nước Nhất, vừa lúc Đa Lôi vương tử quốc gia của tôi đang tham quan ở quý quốc.”

“Tôi và ngài ấy cũng coi như là quen biết cũ, nếu có yêu cầu, tôi có thể lập tức liên hệ ngài ấy hiệp trợ.”

“Tạm thời không cần, đúng không, Minh Tư Lệnh?”

Sở Ngự Bắc nửa híp con ngươi thâm thúy, mắt nhìn chằm chằm vào Tình Không.

Anh vẫn luôn biết cô nhóc này thông minh, không nghĩ tới, bốn năm qua đi, đã thành tinh rồi.

Náo loạn một trận như thế, nhược điểm nơi tay, Minh Lãng dù là gan tày trời, cũng không dám làm gì bảo bối, trừ phi, ông ta thật sự muốn một vỗ hai vách.

Nếu lão gia hỏa này không phải tham luyến quyền quý, sao sẽ tới mức đến bây giờ cũng không chịu lui ra chứ?

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Tôi nghĩ Sở Ngự Bắc bắt cóc con trai tôi mới tìm anh ta! Ngược lại là ông lão già vô sỉ, đường đường là tư lệnh của một quốc gia, người nửa chân đã bước vào quan tài, bắt cóc một đứa bé hơn hai tuổi đi uy h**p anh ta, cũng không ngại xấu hổ!”“Cô…… Khụ khụ khụ……” Minh Lãng thiếu chút nữa bị Tình Không chọc giận đến hộc máu.Tốt xấu gì ông ta cũng là tư lệnh của một quốc gia, quyền cao chức trọng, bởi vì cin gái thích Sở Ngự Bắc, ba lần bốn lượt thấp hèn, Sở Ngự Bắc còn không biết tốt xấu, ông đã một bụng hỏa, hiện giờ còn phải bị cô gái nhỏ miệng còn hôi sữa này quở trách một trận.Ông không có lập tức khí tuyệt bỏ mình thật đã là tu dưỡng tốt.“Lộ Tình Không! Đời này cô cũng đừng nghĩ nhìn thấy con trai cô! Ta muốn cho tên nhóc kia không thấy được mặt trời ngày mai!”Nhưng mà, Minh Lãng nói xong câu này, liền nghe thấy một giọng ngọt ngào từ đầu kia điện thoại, giọng nữ hết sức bình thường đang nói, “Đều ghi âm xuống chưa? Tổng Thống đại nhân, hiện tại tôi đúng là tố cáo Minh Tư Lệnh của quý quốc bắt cóc, chứng cứ này vậy là đủ rồi đi?” Giọng nam trầm ổn thuần hậu khác vang lên, “Vậy là đủ rồi, tôi sẽ lập tức bảo toà án quân sự lập án.”“À, đúng rồi, tôi quên nói cho ông biết, bốn năm trước tôi đã thoát ly quốc tịch Bắc Thần Quốc, hiện tại tôi là quốc tịch nước Nhất, vừa lúc Đa Lôi vương tử quốc gia của tôi đang tham quan ở quý quốc.”“Tôi và ngài ấy cũng coi như là quen biết cũ, nếu có yêu cầu, tôi có thể lập tức liên hệ ngài ấy hiệp trợ.”“Tạm thời không cần, đúng không, Minh Tư Lệnh?”Sở Ngự Bắc nửa híp con ngươi thâm thúy, mắt nhìn chằm chằm vào Tình Không.Anh vẫn luôn biết cô nhóc này thông minh, không nghĩ tới, bốn năm qua đi, đã thành tinh rồi.Náo loạn một trận như thế, nhược điểm nơi tay, Minh Lãng dù là gan tày trời, cũng không dám làm gì bảo bối, trừ phi, ông ta thật sự muốn một vỗ hai vách.Nếu lão gia hỏa này không phải tham luyến quyền quý, sao sẽ tới mức đến bây giờ cũng không chịu lui ra chứ?

Chương 438: Tố cáo Minh Tư Lệnh