Phiền phức. Phiền phức. Phiền phức. Đó là tất cả những gì mà cô có thể nghĩ khi phải đối diện với một đám thần kinh bất thường trước mắt. “Xin chào ~” Cậu ta vẫy vẫy tay chào cô, hàm răng trắng lóe lóe lên. “Chào.” Cô nghiêng đầu đáp nhẹ, sau đó tự nhiên đi qua như một cơn gió. “Ể??? Lạnh lùng quá đi!” Vô cùng bất mãn, cậu ta quay người lại ôm chặt lấy lưng cô, hai tay rắn chắc tựa như một cái ghìm sắt gim chặt cô lại trong lòng cậu ta. Nụ cười trong sáng tựa như thiên thần khúc khích bên tai, cô hơi nhăn mày nghiêng đầu tránh khỏi hơi thở mãnh liệt bên tai mình. Nụ cười thiên thần, nhưng khí tức lại chẳng khác nào của một ác ma. Không, chính xác ra, tên điên Mục Du này chính là một ác ma. “Tại sao tối hôm qua cậu lại về nhà muộn hơn bình thường 1 phút 34 giây vậy? Cậu bao giờ cũng trở về rất đúng giờ cơ mà!” Mục Du thì thầm bên tai cô, vòng tay thít chặt lại khiến đầu vai cô trở nên vô cùng đau nhức. Đồ điên này! Cô quay đầu lại đối diện với ánh mắt trong suốt kia, vô lực “ừ” một…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...