Phiền phức. Phiền phức. Phiền phức. Đó là tất cả những gì mà cô có thể nghĩ khi phải đối diện với một đám thần kinh bất thường trước mắt. “Xin chào ~” Cậu ta vẫy vẫy tay chào cô, hàm răng trắng lóe lóe lên. “Chào.” Cô nghiêng đầu đáp nhẹ, sau đó tự nhiên đi qua như một cơn gió. “Ể??? Lạnh lùng quá đi!” Vô cùng bất mãn, cậu ta quay người lại ôm chặt lấy lưng cô, hai tay rắn chắc tựa như một cái ghìm sắt gim chặt cô lại trong lòng cậu ta. Nụ cười trong sáng tựa như thiên thần khúc khích bên tai, cô hơi nhăn mày nghiêng đầu tránh khỏi hơi thở mãnh liệt bên tai mình. Nụ cười thiên thần, nhưng khí tức lại chẳng khác nào của một ác ma. Không, chính xác ra, tên điên Mục Du này chính là một ác ma. “Tại sao tối hôm qua cậu lại về nhà muộn hơn bình thường 1 phút 34 giây vậy? Cậu bao giờ cũng trở về rất đúng giờ cơ mà!” Mục Du thì thầm bên tai cô, vòng tay thít chặt lại khiến đầu vai cô trở nên vô cùng đau nhức. Đồ điên này! Cô quay đầu lại đối diện với ánh mắt trong suốt kia, vô lực “ừ” một…

Chương 12: Bản chất của con người là ích kỷ như thế

Mỗi Ngày Đều Bị Biến Thái Dụ Dỗ Làm Chuyện XấuTác giả: Tân Nương Tỷ TỷTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámPhiền phức. Phiền phức. Phiền phức. Đó là tất cả những gì mà cô có thể nghĩ khi phải đối diện với một đám thần kinh bất thường trước mắt. “Xin chào ~” Cậu ta vẫy vẫy tay chào cô, hàm răng trắng lóe lóe lên. “Chào.” Cô nghiêng đầu đáp nhẹ, sau đó tự nhiên đi qua như một cơn gió. “Ể??? Lạnh lùng quá đi!” Vô cùng bất mãn, cậu ta quay người lại ôm chặt lấy lưng cô, hai tay rắn chắc tựa như một cái ghìm sắt gim chặt cô lại trong lòng cậu ta. Nụ cười trong sáng tựa như thiên thần khúc khích bên tai, cô hơi nhăn mày nghiêng đầu tránh khỏi hơi thở mãnh liệt bên tai mình. Nụ cười thiên thần, nhưng khí tức lại chẳng khác nào của một ác ma. Không, chính xác ra, tên điên Mục Du này chính là một ác ma. “Tại sao tối hôm qua cậu lại về nhà muộn hơn bình thường 1 phút 34 giây vậy? Cậu bao giờ cũng trở về rất đúng giờ cơ mà!” Mục Du thì thầm bên tai cô, vòng tay thít chặt lại khiến đầu vai cô trở nên vô cùng đau nhức. Đồ điên này! Cô quay đầu lại đối diện với ánh mắt trong suốt kia, vô lực “ừ” một… Tên bắt cóc đã giả vờ thành một kẻ đẩy rác, giấu Mai Như trong thùng rác rồi đem lên xe chở rác chở ra tận vùng ngoại ô thành phố. Sau 15 phút lần theo dấu vết để lại, mọi người đã tìm được một ngôi nhà nhỏ xập xệ ở phía bắc ngoại ô thành phố, 90% là kẻ bắt cóc đã giấu cô bé ở đây!"Đã tìm được danh tính của kẻ bắt cóc. Đây là ngôi nhà của hắn!" Viên Tâm Tâm đem một tập hồ sơ đặt vào tay cô."Tên bắt cóc là Nguyễn Đắc Lư, năm nay 39 tuổi. Hắn đã từng là một trưởng chi nhánh của một tập đoàn nổi tiếng, có một vợ và hai con." Viên Tâm Tâm chỉ vào một khuôn mặt trên giấy tờ. "Tuy nhiên sau khi bị phát hiện có quan hệ t*nh d*c với trẻ em, hắn mất hết tất cả những gì đã có này, bị ném vào tù mười năm, sau khi ra tù hắn đã 38 tuổi rồi.""Tại sao loại người này lại có thể được nhận vào trường học?" Sắc mặt cô xanh mét như nuốt phải con ruồi. Hành động này rõ ràng là muốn phá hủy mầm non học sinh!Viên Tâm Tâm cười rộ lên. "Hắn giết một công nhân có ngoại hình khá tương tự với hắn, giấu xác trong nhà kho rồi đóng giả làm công nhân đó. Công nhân trong trường học quá nhiều, không thể nào kiểm soát được hết!""Có thể liên hệ với vợ con của hắn ra khuyên nhủ hắn không?" Cô nghi hoặc hỏi."Không, đã liên hệ với họ, nhưng họ nói không bao giờ muốn nhìn thấy mặt hắn nữa, hắn hết thuốc chữa từ lâu rồi!" Viên Tâm Tâm cảm khái nói."Thế thì cứ theo như kế hoạch đã bàn mà tiến hành!" Cô ném tập hồ sơ đi, nói.Viên Tâm Tâm chờ cho cô gái đi xa mới hướng về một phía nói. "Dương Thiếu Thần, lần này bởi vì an toàn của cô ấy tôi sẽ không ngại mà hợp tác với cậu một chút, nhưng nếu như bởi vì cậu vô dụng mà làm hại cô ấy chịu tổn thương, tôi sẽ giết cậu!" Cô khúc khích cười."Không cần cô phải nói." Thiếu Thần khinh khỉnh đáp. Hợp tác với kẻ b**n th** giết người hàng loạt mới ra tù như cô ta cậu còn chưa ngại nữa là. "Thế nhưng đến lúc nào cô mới nói cho tôi vầ chuyện của cô ấy!""Bao giờ tôi có tâm tình ~" Viên Tâm Tâm ha ha cười, một thân nhàn nhã bước đi.Làm như tôi sẽ nói cho cậu đấy đồ ngu, ha ha ha......"Hãy bước ra và tự thú, pháp luật sẽ khoan hồng cho anh!" "Hãy thả con tin ra!"Cảnh sát đến hiện tại vẫn không dám dùng bạo lực tiến vào, chỉ có thể dùng loa điện liên tục kêu gọi kẻ bắt cóc thả người. Cứ giằng co như vậy suốt 30 phút rồi.Khi cảnh sát sắp quyết định đột phá tiến vào, một giọng nói âm u truyền ra từ trong căn nhà của kẻ bắt cóc."Muốn ta giao trả con tin cũng được, đem cô gái trong ảnh tiến vào đây!"Sau đó, từ trên quạt thông gió của căn nhà, một rổ ảnh được thổi ra bay mù mịt. Mọi người nhặt lên, là một cô gái bị chụp lén.Viên Tâm Tâm vò nát tấm ảnh trong tay, gân xanh trên trán nổi lên, không thể ức chế được vẻ dữ tợn hiện lên trên mặt. Hóa ra cô đã là đối tượng của hắn ngay từ đầu! Thông minh lắm tên khốn!Cô cũng nhìn tấm ảnh trên tay, là hình ảnh khi cô đem Trần Phong và Trần Phương đến trường. Hóa ra ánh mắt nóng bỏng cô thường cảm nhận được không phải ảo giác của cô.Thế nhưng nói đến mức này cũng chẳng thể thay đổi được gì.Vì cô mà Mai Như bị bắt, bây giờ là lúc để cô cứu con bé ra.Cô sẽ không để bất cứ ai phải chết bởi vì thế chỗ cho cô nữa. "Tôi sẽ tiến vào." Cô nói với cảnh sát trưởng đứng bên cạnh. "Chỉ cần tôi bước vào thì cô bé sẽ an toàn.""Thế nhưng..." Cảnh sát trưởng có chút đắng ngắt trong miệng. Cô sẵn sàng tiến vào, ông cầu còn không được, thế nhưng một chút hổ thẹn trong lòng ông vẫn khiến ông day dứt không thôi. Tuy thế nhưng so với việc hi sinh một nữ sinh bình thường, thì cứu ra Mai Như mới quan trọng hơn, Mai Chấn Thiên sắp đem ông mắng chết rồi!Con người thì ích kỷ là đương nhiên thôi."Tôi và Viên Tâm Tâm sẽ tiến vào cùng chị. Tên bắt cóc sẽ không nghi ngờ đâu." Để một mình cô tiến vào, Viên San San sợ kẻ bắt cóc sẽ không giữ lời hứa thả Mai Như ra.Còn áy náy với cô? Xin lỗi đi, nếu như cô gái này thay bằng Trần Phương ít nhất Viên San San cô đây sẽ áy náy "chút xíu". Tính mạng của Mai Như quan trọng hơn tất thảy!Chết một chị gái của Trần Phương, đối với cô cũng không khác mấy một kẻ xa lạ chết đi.Viên San San rất ích kỷ, ích kỷ đến nỗi thế giới của cô chỉ có thể dung nạp một Mai Như mà thôi, không thể dung nạp được thêm bất cứ ai nữa.Cả ba người hơi chuẩn bị một chút, sau đó tiến vào trong căn nhà. Dương Thiếu Thần muốn cùng bọn họ đi vào nhưng lại bị ngăn lại. Dương Thiếu Thần rất cao to, cùng đi vào sẽ dễ khiến tên bắt cóc cảnh giác!===Lí do vì sao nữ 9 đột nhiên "thánh nữ"?Kì sau sẽ rõ nhá mina =3=

Tên bắt cóc đã giả vờ thành một kẻ đẩy rác, giấu Mai Như trong thùng rác rồi đem lên xe chở rác chở ra tận vùng ngoại ô thành phố. Sau 15 phút lần theo dấu vết để lại, mọi người đã tìm được một ngôi nhà nhỏ xập xệ ở phía bắc ngoại ô thành phố, 90% là kẻ bắt cóc đã giấu cô bé ở đây!

"Đã tìm được danh tính của kẻ bắt cóc. Đây là ngôi nhà của hắn!" Viên Tâm Tâm đem một tập hồ sơ đặt vào tay cô.

"Tên bắt cóc là Nguyễn Đắc Lư, năm nay 39 tuổi. Hắn đã từng là một trưởng chi nhánh của một tập đoàn nổi tiếng, có một vợ và hai con." Viên Tâm Tâm chỉ vào một khuôn mặt trên giấy tờ. "Tuy nhiên sau khi bị phát hiện có quan hệ t*nh d*c với trẻ em, hắn mất hết tất cả những gì đã có này, bị ném vào tù mười năm, sau khi ra tù hắn đã 38 tuổi rồi."

"Tại sao loại người này lại có thể được nhận vào trường học?" Sắc mặt cô xanh mét như nuốt phải con ruồi. Hành động này rõ ràng là muốn phá hủy mầm non học sinh!

Viên Tâm Tâm cười rộ lên. "Hắn giết một công nhân có ngoại hình khá tương tự với hắn, giấu xác trong nhà kho rồi đóng giả làm công nhân đó. Công nhân trong trường học quá nhiều, không thể nào kiểm soát được hết!"

"Có thể liên hệ với vợ con của hắn ra khuyên nhủ hắn không?" Cô nghi hoặc hỏi.

"Không, đã liên hệ với họ, nhưng họ nói không bao giờ muốn nhìn thấy mặt hắn nữa, hắn hết thuốc chữa từ lâu rồi!" Viên Tâm Tâm cảm khái nói.

"Thế thì cứ theo như kế hoạch đã bàn mà tiến hành!" Cô ném tập hồ sơ đi, nói.

Viên Tâm Tâm chờ cho cô gái đi xa mới hướng về một phía nói. "Dương Thiếu Thần, lần này bởi vì an toàn của cô ấy tôi sẽ không ngại mà hợp tác với cậu một chút, nhưng nếu như bởi vì cậu vô dụng mà làm hại cô ấy chịu tổn thương, tôi sẽ giết cậu!" Cô khúc khích cười.

"Không cần cô phải nói." Thiếu Thần khinh khỉnh đáp. Hợp tác với kẻ b**n th** giết người hàng loạt mới ra tù như cô ta cậu còn chưa ngại nữa là. "Thế nhưng đến lúc nào cô mới nói cho tôi vầ chuyện của cô ấy!"

"Bao giờ tôi có tâm tình ~" Viên Tâm Tâm ha ha cười, một thân nhàn nhã bước đi.

Làm như tôi sẽ nói cho cậu đấy đồ ngu, ha ha ha...

...

"Hãy bước ra và tự thú, pháp luật sẽ khoan hồng cho anh!" 

"Hãy thả con tin ra!"

Cảnh sát đến hiện tại vẫn không dám dùng bạo lực tiến vào, chỉ có thể dùng loa điện liên tục kêu gọi kẻ bắt cóc thả người. Cứ giằng co như vậy suốt 30 phút rồi.

Khi cảnh sát sắp quyết định đột phá tiến vào, một giọng nói âm u truyền ra từ trong căn nhà của kẻ bắt cóc.

"Muốn ta giao trả con tin cũng được, đem cô gái trong ảnh tiến vào đây!"

Sau đó, từ trên quạt thông gió của căn nhà, một rổ ảnh được thổi ra bay mù mịt. Mọi người nhặt lên, là một cô gái bị chụp lén.

Viên Tâm Tâm vò nát tấm ảnh trong tay, gân xanh trên trán nổi lên, không thể ức chế được vẻ dữ tợn hiện lên trên mặt. Hóa ra cô đã là đối tượng của hắn ngay từ đầu! Thông minh lắm tên khốn!

Cô cũng nhìn tấm ảnh trên tay, là hình ảnh khi cô đem Trần Phong và Trần Phương đến trường. Hóa ra ánh mắt nóng bỏng cô thường cảm nhận được không phải ảo giác của cô.

Thế nhưng nói đến mức này cũng chẳng thể thay đổi được gì.

Vì cô mà Mai Như bị bắt, bây giờ là lúc để cô cứu con bé ra.

Cô sẽ không để bất cứ ai phải chết bởi vì thế chỗ cho cô nữa. 

"Tôi sẽ tiến vào." Cô nói với cảnh sát trưởng đứng bên cạnh. "Chỉ cần tôi bước vào thì cô bé sẽ an toàn."

"Thế nhưng..." Cảnh sát trưởng có chút đắng ngắt trong miệng. Cô sẵn sàng tiến vào, ông cầu còn không được, thế nhưng một chút hổ thẹn trong lòng ông vẫn khiến ông day dứt không thôi. Tuy thế nhưng so với việc hi sinh một nữ sinh bình thường, thì cứu ra Mai Như mới quan trọng hơn, Mai Chấn Thiên sắp đem ông mắng chết rồi!

Con người thì ích kỷ là đương nhiên thôi.

"Tôi và Viên Tâm Tâm sẽ tiến vào cùng chị. Tên bắt cóc sẽ không nghi ngờ đâu." Để một mình cô tiến vào, Viên San San sợ kẻ bắt cóc sẽ không giữ lời hứa thả Mai Như ra.

Còn áy náy với cô? Xin lỗi đi, nếu như cô gái này thay bằng Trần Phương ít nhất Viên San San cô đây sẽ áy náy "chút xíu". Tính mạng của Mai Như quan trọng hơn tất thảy!

Chết một chị gái của Trần Phương, đối với cô cũng không khác mấy một kẻ xa lạ chết đi.

Viên San San rất ích kỷ, ích kỷ đến nỗi thế giới của cô chỉ có thể dung nạp một Mai Như mà thôi, không thể dung nạp được thêm bất cứ ai nữa.

Cả ba người hơi chuẩn bị một chút, sau đó tiến vào trong căn nhà. Dương Thiếu Thần muốn cùng bọn họ đi vào nhưng lại bị ngăn lại. Dương Thiếu Thần rất cao to, cùng đi vào sẽ dễ khiến tên bắt cóc cảnh giác!

===

Lí do vì sao nữ 9 đột nhiên "thánh nữ"?

Kì sau sẽ rõ nhá mina =3=

Mỗi Ngày Đều Bị Biến Thái Dụ Dỗ Làm Chuyện XấuTác giả: Tân Nương Tỷ TỷTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámPhiền phức. Phiền phức. Phiền phức. Đó là tất cả những gì mà cô có thể nghĩ khi phải đối diện với một đám thần kinh bất thường trước mắt. “Xin chào ~” Cậu ta vẫy vẫy tay chào cô, hàm răng trắng lóe lóe lên. “Chào.” Cô nghiêng đầu đáp nhẹ, sau đó tự nhiên đi qua như một cơn gió. “Ể??? Lạnh lùng quá đi!” Vô cùng bất mãn, cậu ta quay người lại ôm chặt lấy lưng cô, hai tay rắn chắc tựa như một cái ghìm sắt gim chặt cô lại trong lòng cậu ta. Nụ cười trong sáng tựa như thiên thần khúc khích bên tai, cô hơi nhăn mày nghiêng đầu tránh khỏi hơi thở mãnh liệt bên tai mình. Nụ cười thiên thần, nhưng khí tức lại chẳng khác nào của một ác ma. Không, chính xác ra, tên điên Mục Du này chính là một ác ma. “Tại sao tối hôm qua cậu lại về nhà muộn hơn bình thường 1 phút 34 giây vậy? Cậu bao giờ cũng trở về rất đúng giờ cơ mà!” Mục Du thì thầm bên tai cô, vòng tay thít chặt lại khiến đầu vai cô trở nên vô cùng đau nhức. Đồ điên này! Cô quay đầu lại đối diện với ánh mắt trong suốt kia, vô lực “ừ” một… Tên bắt cóc đã giả vờ thành một kẻ đẩy rác, giấu Mai Như trong thùng rác rồi đem lên xe chở rác chở ra tận vùng ngoại ô thành phố. Sau 15 phút lần theo dấu vết để lại, mọi người đã tìm được một ngôi nhà nhỏ xập xệ ở phía bắc ngoại ô thành phố, 90% là kẻ bắt cóc đã giấu cô bé ở đây!"Đã tìm được danh tính của kẻ bắt cóc. Đây là ngôi nhà của hắn!" Viên Tâm Tâm đem một tập hồ sơ đặt vào tay cô."Tên bắt cóc là Nguyễn Đắc Lư, năm nay 39 tuổi. Hắn đã từng là một trưởng chi nhánh của một tập đoàn nổi tiếng, có một vợ và hai con." Viên Tâm Tâm chỉ vào một khuôn mặt trên giấy tờ. "Tuy nhiên sau khi bị phát hiện có quan hệ t*nh d*c với trẻ em, hắn mất hết tất cả những gì đã có này, bị ném vào tù mười năm, sau khi ra tù hắn đã 38 tuổi rồi.""Tại sao loại người này lại có thể được nhận vào trường học?" Sắc mặt cô xanh mét như nuốt phải con ruồi. Hành động này rõ ràng là muốn phá hủy mầm non học sinh!Viên Tâm Tâm cười rộ lên. "Hắn giết một công nhân có ngoại hình khá tương tự với hắn, giấu xác trong nhà kho rồi đóng giả làm công nhân đó. Công nhân trong trường học quá nhiều, không thể nào kiểm soát được hết!""Có thể liên hệ với vợ con của hắn ra khuyên nhủ hắn không?" Cô nghi hoặc hỏi."Không, đã liên hệ với họ, nhưng họ nói không bao giờ muốn nhìn thấy mặt hắn nữa, hắn hết thuốc chữa từ lâu rồi!" Viên Tâm Tâm cảm khái nói."Thế thì cứ theo như kế hoạch đã bàn mà tiến hành!" Cô ném tập hồ sơ đi, nói.Viên Tâm Tâm chờ cho cô gái đi xa mới hướng về một phía nói. "Dương Thiếu Thần, lần này bởi vì an toàn của cô ấy tôi sẽ không ngại mà hợp tác với cậu một chút, nhưng nếu như bởi vì cậu vô dụng mà làm hại cô ấy chịu tổn thương, tôi sẽ giết cậu!" Cô khúc khích cười."Không cần cô phải nói." Thiếu Thần khinh khỉnh đáp. Hợp tác với kẻ b**n th** giết người hàng loạt mới ra tù như cô ta cậu còn chưa ngại nữa là. "Thế nhưng đến lúc nào cô mới nói cho tôi vầ chuyện của cô ấy!""Bao giờ tôi có tâm tình ~" Viên Tâm Tâm ha ha cười, một thân nhàn nhã bước đi.Làm như tôi sẽ nói cho cậu đấy đồ ngu, ha ha ha......"Hãy bước ra và tự thú, pháp luật sẽ khoan hồng cho anh!" "Hãy thả con tin ra!"Cảnh sát đến hiện tại vẫn không dám dùng bạo lực tiến vào, chỉ có thể dùng loa điện liên tục kêu gọi kẻ bắt cóc thả người. Cứ giằng co như vậy suốt 30 phút rồi.Khi cảnh sát sắp quyết định đột phá tiến vào, một giọng nói âm u truyền ra từ trong căn nhà của kẻ bắt cóc."Muốn ta giao trả con tin cũng được, đem cô gái trong ảnh tiến vào đây!"Sau đó, từ trên quạt thông gió của căn nhà, một rổ ảnh được thổi ra bay mù mịt. Mọi người nhặt lên, là một cô gái bị chụp lén.Viên Tâm Tâm vò nát tấm ảnh trong tay, gân xanh trên trán nổi lên, không thể ức chế được vẻ dữ tợn hiện lên trên mặt. Hóa ra cô đã là đối tượng của hắn ngay từ đầu! Thông minh lắm tên khốn!Cô cũng nhìn tấm ảnh trên tay, là hình ảnh khi cô đem Trần Phong và Trần Phương đến trường. Hóa ra ánh mắt nóng bỏng cô thường cảm nhận được không phải ảo giác của cô.Thế nhưng nói đến mức này cũng chẳng thể thay đổi được gì.Vì cô mà Mai Như bị bắt, bây giờ là lúc để cô cứu con bé ra.Cô sẽ không để bất cứ ai phải chết bởi vì thế chỗ cho cô nữa. "Tôi sẽ tiến vào." Cô nói với cảnh sát trưởng đứng bên cạnh. "Chỉ cần tôi bước vào thì cô bé sẽ an toàn.""Thế nhưng..." Cảnh sát trưởng có chút đắng ngắt trong miệng. Cô sẵn sàng tiến vào, ông cầu còn không được, thế nhưng một chút hổ thẹn trong lòng ông vẫn khiến ông day dứt không thôi. Tuy thế nhưng so với việc hi sinh một nữ sinh bình thường, thì cứu ra Mai Như mới quan trọng hơn, Mai Chấn Thiên sắp đem ông mắng chết rồi!Con người thì ích kỷ là đương nhiên thôi."Tôi và Viên Tâm Tâm sẽ tiến vào cùng chị. Tên bắt cóc sẽ không nghi ngờ đâu." Để một mình cô tiến vào, Viên San San sợ kẻ bắt cóc sẽ không giữ lời hứa thả Mai Như ra.Còn áy náy với cô? Xin lỗi đi, nếu như cô gái này thay bằng Trần Phương ít nhất Viên San San cô đây sẽ áy náy "chút xíu". Tính mạng của Mai Như quan trọng hơn tất thảy!Chết một chị gái của Trần Phương, đối với cô cũng không khác mấy một kẻ xa lạ chết đi.Viên San San rất ích kỷ, ích kỷ đến nỗi thế giới của cô chỉ có thể dung nạp một Mai Như mà thôi, không thể dung nạp được thêm bất cứ ai nữa.Cả ba người hơi chuẩn bị một chút, sau đó tiến vào trong căn nhà. Dương Thiếu Thần muốn cùng bọn họ đi vào nhưng lại bị ngăn lại. Dương Thiếu Thần rất cao to, cùng đi vào sẽ dễ khiến tên bắt cóc cảnh giác!===Lí do vì sao nữ 9 đột nhiên "thánh nữ"?Kì sau sẽ rõ nhá mina =3=

Chương 12: Bản chất của con người là ích kỷ như thế