Hiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!…
Chương 17
Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… Cô bây giờ mới chính là cô - cô gái 16 tuổi, 1 cô gái mới lớn, thật sự vẫn chưa đủ trưởng thành, chưa thật sự kiểm soát được hành động, suy nghĩ của mình. Lúc nào cô cũng nghĩ rằng mình hoàn toàn có thể kiểm soát được bản thân thế nhưng những hành động của cô ở trong phòng họp thật sự là quá xốc nổi, không hề suy nghĩ thấu đáo 1 chút nào. Giờ cô đã hiểu tại sao mà cô Huyền Ngọc Tâm lại luôn không phục cô bởi vì có lúc cô không thể kiểm soát được cảm xúc của mình, làm việc thì chưa ổn thỏa, cái gì cũng là cô Hạ Lam đi sắp xếp lại, thế mà cô lại cho đó là công của mình tất, cô đúng là biết 1 mà không biết 2. Cô quá tự tin rồi, quá đề cao bản thân rồi, cô quên mất rằng cô chỉ mới 16 tuổi, chỉ mới là học sinh Trung học Phổ thông, cho dù gia cảnh có tốt đến mấy thì thứ cô vẫn chưa thể có, đó chính là kinh nghiệm thực tế.Cô sống được bao nhiêu năm chứ? Mới có 16 năm mà thôi. Cô có thể nhận thức đúng sai được bao nhiêu năm chứ? 10 năm hay 12 năm? Quãng thời gian đó quá ngắn đối với 1 người đã đi quá nửa cuộc đời như cô Hạ Lam, cô Ngọc Tâm, thầy Tân Thọ,... Cô quá thiếu kinh nghiệm nên mới không thể xử lý mọi việc được ổn thỏa. Cô nên suy nghĩ lại, cô phải nên nhớ rằng cô là học sinh và cô không có quyền tỏ thái độ với các thầy cô giáo như hôm nay. Cô sai thật rồi. Vào đến nhà, cô đi thẳng lên phòng, suy nghĩ kỹ lại những gì mà mình đã làm, cô thấy mình thật ngu xuẩn.... Sau 1 đêm trầm tư suy nghĩ,Mộc Mộc quyết định học tập thật tốt, chờ ca ca của cô trở lại làm Đại tài tử. Mộc Mộc xuống giường, gọi 2 người giúp việc nữ lên thay đồ, chải tóc cho cô, để cô chuyên tâm làm bài tập, lên xe rồi cô vẫn còn làm bài tập. Đi được nửa đường thì Mộc Mộc hoàn thành bài tập, cô ăn tạm chút đồ ăn trên xe. Cổng trường vẫn mở như mọi khi, những fans cuồng của cô vẫn đi học đều đặn, học sinh vẫn vào cổng trường như thường ngày mà tim cô đột nhiên lại đau nhói. Anh trai cô từ ngày hôm nay sẽ không đến trường nữa, sẽ không có người trêu chọc cô nữa, sẽ không có người ra dáng vẻ "gợi đòn" với cô nữa,... hôm nay sẽ rất tẻ nhạt. Haiz, cô lại nghĩ đi đâu vậy? Cho dù anh trai của cô không có ở trường thì cô vẫn phải làm những việc cần làm. Cô nghĩ nhiều rồi, anh trai cô chỉ là đi phẫu thuật thôi, anh ấy sẽ sớm trở lại mà...
Cô bây giờ mới chính là cô - cô gái 16 tuổi, 1 cô gái mới lớn, thật sự vẫn chưa đủ trưởng thành, chưa thật sự kiểm soát được hành động, suy nghĩ của mình. Lúc nào cô cũng nghĩ rằng mình hoàn toàn có thể kiểm soát được bản thân thế nhưng những hành động của cô ở trong phòng họp thật sự là quá xốc nổi, không hề suy nghĩ thấu đáo 1 chút nào. Giờ cô đã hiểu tại sao mà cô Huyền Ngọc Tâm lại luôn không phục cô bởi vì có lúc cô không thể kiểm soát được cảm xúc của mình, làm việc thì chưa ổn thỏa, cái gì cũng là cô Hạ Lam đi sắp xếp lại, thế mà cô lại cho đó là công của mình tất, cô đúng là biết 1 mà không biết 2. Cô quá tự tin rồi, quá đề cao bản thân rồi, cô quên mất rằng cô chỉ mới 16 tuổi, chỉ mới là học sinh Trung học Phổ thông, cho dù gia cảnh có tốt đến mấy thì thứ cô vẫn chưa thể có, đó chính là kinh nghiệm thực tế.Cô sống được bao nhiêu năm chứ? Mới có 16 năm mà thôi. Cô có thể nhận thức đúng sai được bao nhiêu năm chứ? 10 năm hay 12 năm? Quãng thời gian đó quá ngắn đối với 1 người đã đi quá nửa cuộc đời như cô Hạ Lam, cô Ngọc Tâm, thầy Tân Thọ,... Cô quá thiếu kinh nghiệm nên mới không thể xử lý mọi việc được ổn thỏa. Cô nên suy nghĩ lại, cô phải nên nhớ rằng cô là học sinh và cô không có quyền tỏ thái độ với các thầy cô giáo như hôm nay. Cô sai thật rồi. Vào đến nhà, cô đi thẳng lên phòng, suy nghĩ kỹ lại những gì mà mình đã làm, cô thấy mình thật ngu xuẩn....
Sau 1 đêm trầm tư suy nghĩ,Mộc Mộc quyết định học tập thật tốt, chờ ca ca của cô trở lại làm Đại tài tử. Mộc Mộc xuống giường, gọi 2 người giúp việc nữ lên thay đồ, chải tóc cho cô, để cô chuyên tâm làm bài tập, lên xe rồi cô vẫn còn làm bài tập. Đi được nửa đường thì Mộc Mộc hoàn thành bài tập, cô ăn tạm chút đồ ăn trên xe. Cổng trường vẫn mở như mọi khi, những fans cuồng của cô vẫn đi học đều đặn, học sinh vẫn vào cổng trường như thường ngày mà tim cô đột nhiên lại đau nhói. Anh trai cô từ ngày hôm nay sẽ không đến trường nữa, sẽ không có người trêu chọc cô nữa, sẽ không có người ra dáng vẻ "gợi đòn" với cô nữa,... hôm nay sẽ rất tẻ nhạt. Haiz, cô lại nghĩ đi đâu vậy? Cho dù anh trai của cô không có ở trường thì cô vẫn phải làm những việc cần làm. Cô nghĩ nhiều rồi, anh trai cô chỉ là đi phẫu thuật thôi, anh ấy sẽ sớm trở lại mà...
Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh. Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán. Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình. Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… Cô bây giờ mới chính là cô - cô gái 16 tuổi, 1 cô gái mới lớn, thật sự vẫn chưa đủ trưởng thành, chưa thật sự kiểm soát được hành động, suy nghĩ của mình. Lúc nào cô cũng nghĩ rằng mình hoàn toàn có thể kiểm soát được bản thân thế nhưng những hành động của cô ở trong phòng họp thật sự là quá xốc nổi, không hề suy nghĩ thấu đáo 1 chút nào. Giờ cô đã hiểu tại sao mà cô Huyền Ngọc Tâm lại luôn không phục cô bởi vì có lúc cô không thể kiểm soát được cảm xúc của mình, làm việc thì chưa ổn thỏa, cái gì cũng là cô Hạ Lam đi sắp xếp lại, thế mà cô lại cho đó là công của mình tất, cô đúng là biết 1 mà không biết 2. Cô quá tự tin rồi, quá đề cao bản thân rồi, cô quên mất rằng cô chỉ mới 16 tuổi, chỉ mới là học sinh Trung học Phổ thông, cho dù gia cảnh có tốt đến mấy thì thứ cô vẫn chưa thể có, đó chính là kinh nghiệm thực tế.Cô sống được bao nhiêu năm chứ? Mới có 16 năm mà thôi. Cô có thể nhận thức đúng sai được bao nhiêu năm chứ? 10 năm hay 12 năm? Quãng thời gian đó quá ngắn đối với 1 người đã đi quá nửa cuộc đời như cô Hạ Lam, cô Ngọc Tâm, thầy Tân Thọ,... Cô quá thiếu kinh nghiệm nên mới không thể xử lý mọi việc được ổn thỏa. Cô nên suy nghĩ lại, cô phải nên nhớ rằng cô là học sinh và cô không có quyền tỏ thái độ với các thầy cô giáo như hôm nay. Cô sai thật rồi. Vào đến nhà, cô đi thẳng lên phòng, suy nghĩ kỹ lại những gì mà mình đã làm, cô thấy mình thật ngu xuẩn.... Sau 1 đêm trầm tư suy nghĩ,Mộc Mộc quyết định học tập thật tốt, chờ ca ca của cô trở lại làm Đại tài tử. Mộc Mộc xuống giường, gọi 2 người giúp việc nữ lên thay đồ, chải tóc cho cô, để cô chuyên tâm làm bài tập, lên xe rồi cô vẫn còn làm bài tập. Đi được nửa đường thì Mộc Mộc hoàn thành bài tập, cô ăn tạm chút đồ ăn trên xe. Cổng trường vẫn mở như mọi khi, những fans cuồng của cô vẫn đi học đều đặn, học sinh vẫn vào cổng trường như thường ngày mà tim cô đột nhiên lại đau nhói. Anh trai cô từ ngày hôm nay sẽ không đến trường nữa, sẽ không có người trêu chọc cô nữa, sẽ không có người ra dáng vẻ "gợi đòn" với cô nữa,... hôm nay sẽ rất tẻ nhạt. Haiz, cô lại nghĩ đi đâu vậy? Cho dù anh trai của cô không có ở trường thì cô vẫn phải làm những việc cần làm. Cô nghĩ nhiều rồi, anh trai cô chỉ là đi phẫu thuật thôi, anh ấy sẽ sớm trở lại mà...