Hiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh.  Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán.  Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình.  Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!…

Chương 18

Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh.  Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán.  Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình.  Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… Hôm nay chủ yếu là học thực hành nên cô có thể tập trung nghiên cứu kỹ hơn. Cô không hề biết rằng, tên vô lại nào đó đang chăm chú quan sát cô từng phút, từng giây. Hết buổi học, Mộc Mộc cầm sách đi xuống canteen, vừa đến cầu thang, tên vô lại nào đó cùng với Tam Đại Bảng mới của trường chặn cô lại. Vũ Đồng Quân tiến lên phía trước, nở 1 nụ cười "hắc ám":- Ai dzô, đây không phải Vân Mộc tiểu thư hay sao? - vừa nói cậu ta vừa đưa tay định vuốt tóc Mộc Mộc.Nhưng không ngờ cậu ta lại nhận được 1 tia nhìn lạnh lẽo khiến cho cánh tay dừng lại giữa không trung, thu lại không được mà tiếp tục thì cậu ta chết chắc. Cái tên khốn Luật Luật kia thật sự quá đáng ghét a~, dám đẩy chiến hữu của mình vào tình cảnh như vậy sao? Hừ, uổng công lúc trước cậu ta bảo vệ hắn, đúng là tức chết ông đây mà. Trong khi Vũ Đông Quân còn đang không biết làm gì thì Mộc Mộc đã đi lướt qua cậu ta, vốn định đi qua luôn cái tên khốn kiếp kia thì...(*Trúc: Làm phiền cho tác giả đỏ mặt 5s đã) Hắn chơi ép cô vào tường!!!! Tình cảnh gì đây? Cô không muốn cùng cái tên khốn kiếp này có bất kỳ quan hệ gì cả!!! Hắn liếc xung quanh 1 cái, mọi người lập tức đi qua như không nhìn thấy gì, Vũ Đồng Quân cùng với Hàn Mạnh Thiên quay lưng đi mất hút. Hiện tại chỉ còn cô và hắn, cả hai đều im lặng không nói gì, trong khi khuôn mặt của Mộc Mộc đã hiện lên 1 chút hồng đỏ thì Luật Luật điềm nhiên đưa tay lên vén tóc Mộc Mộc, "nhẹ nhàng" làm những hành động ám muội. Cuối cùng, Mộc Mộc không chịu được liền mở miệng nói:- Không biết bạn học Quang Luật làm những hành động vừa rồi là có ý gì? - Ai... Bí Thư đoàn a~ Tôi đau bụng quá a~ Phiền cô đưa tôi xuống phòng y tế. - Vừa nói, Luật Luật vừa đưa tay ôm bụng, tỏ vẻ đau đớn.Mộc Mộc giữ vững khuôn mặt lạnh lùng:- Trường có đội Y tá học sinh, tôi có thể gọi họ đến giúp cậu.-... Tôi đang đói quá nên đau bụng mà~ Cô có thể đưa tôi đến canteen chứ?- Cậu có chân, có miệng thì tự đi mà nhờ người khác, tôi không rảnh để đùa với cậu. Mộc Mộc đi lướt qua Luật Luật, chợt nhận ra cánh tay của cô đã bị nắm chặt, và người làm việc đó chính là hắn!!! Cô kiên nhẫn quay lại hỏi:- Không biết bạn học còn có chuyện gì sao?- Tôi bị đau miệng a~ Rất cần có người dẫn đi luôn a~Mặt của Mộc Mộc đã đen đi mấy phần, cô thầm oán:" Cái tên mặt dày như mặt đường!!!"

Hôm nay chủ yếu là học thực hành nên cô có thể tập trung nghiên cứu kỹ hơn. Cô không hề biết rằng, tên vô lại nào đó đang chăm chú quan sát cô từng phút, từng giây. Hết buổi học, Mộc Mộc cầm sách đi xuống canteen, vừa đến cầu thang, tên vô lại nào đó cùng với Tam Đại Bảng mới của trường chặn cô lại. Vũ Đồng Quân tiến lên phía trước, nở 1 nụ cười "hắc ám":

- Ai dzô, đây không phải Vân Mộc tiểu thư hay sao? - vừa nói cậu ta vừa đưa tay định vuốt tóc Mộc Mộc.

Nhưng không ngờ cậu ta lại nhận được 1 tia nhìn lạnh lẽo khiến cho cánh tay dừng lại giữa không trung, thu lại không được mà tiếp tục thì cậu ta chết chắc. Cái tên khốn Luật Luật kia thật sự quá đáng ghét a~, dám đẩy chiến hữu của mình vào tình cảnh như vậy sao? Hừ, uổng công lúc trước cậu ta bảo vệ hắn, đúng là tức chết ông đây mà. Trong khi Vũ Đông Quân còn đang không biết làm gì thì Mộc Mộc đã đi lướt qua cậu ta, vốn định đi qua luôn cái tên khốn kiếp kia thì...(*Trúc: Làm phiền cho tác giả đỏ mặt 5s đã) Hắn chơi ép cô vào tường!!!! Tình cảnh gì đây? Cô không muốn cùng cái tên khốn kiếp này có bất kỳ quan hệ gì cả!!! Hắn liếc xung quanh 1 cái, mọi người lập tức đi qua như không nhìn thấy gì, Vũ Đồng Quân cùng với Hàn Mạnh Thiên quay lưng đi mất hút. Hiện tại chỉ còn cô và hắn, cả hai đều im lặng không nói gì, trong khi khuôn mặt của Mộc Mộc đã hiện lên 1 chút hồng đỏ thì Luật Luật điềm nhiên đưa tay lên vén tóc Mộc Mộc, "nhẹ nhàng" làm những hành động ám muội. Cuối cùng, Mộc Mộc không chịu được liền mở miệng nói:

- Không biết bạn học Quang Luật làm những hành động vừa rồi là có ý gì? 

- Ai... Bí Thư đoàn a~ Tôi đau bụng quá a~ Phiền cô đưa tôi xuống phòng y tế. - Vừa nói, Luật Luật vừa đưa tay ôm bụng, tỏ vẻ đau đớn.

Mộc Mộc giữ vững khuôn mặt lạnh lùng:

- Trường có đội Y tá học sinh, tôi có thể gọi họ đến giúp cậu.

-... Tôi đang đói quá nên đau bụng mà~ Cô có thể đưa tôi đến canteen chứ?

- Cậu có chân, có miệng thì tự đi mà nhờ người khác, tôi không rảnh để đùa với cậu. 

Mộc Mộc đi lướt qua Luật Luật, chợt nhận ra cánh tay của cô đã bị nắm chặt, và người làm việc đó chính là hắn!!! Cô kiên nhẫn quay lại hỏi:

- Không biết bạn học còn có chuyện gì sao?

- Tôi bị đau miệng a~ Rất cần có người dẫn đi luôn a~

Mặt của Mộc Mộc đã đen đi mấy phần, cô thầm oán:" Cái tên mặt dày như mặt đường!!!"

Định Mệnh Của Anh Là EmTác giả: Thiên Ngọc TrúcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHiện giờ đã là cuối tháng 10, những cơn gió mùa tràn về, thoáng qua những cơn se lạnh.  Yến Vân Mộc cùng với Ngọc Túy Nhi đi về phía nhà vệ sinh nữ khối 10. Vừa đi Vân Mộc vừa than:" Rét quá trời đất ơi" Túy Nhi bực bội quát: - Than gì mà than lắm thế? Từ lúc ra khỏi lớp đến giờ cậu than cả tỷ lần rồi đấy!!! - Thì tại trời rét mà... - Vân Mộc nhún vai, bĩu môi mặt tựa như sắp khóc rồi lại thôi. - Thôi cậu đi nhanh nhanh lên - Cậu muốn nhắn với Mạn Thiên Mịch thì nói thẳng đi lại còn giả bộ giục mình, cậu làm như mình không biết ý. -.... - Haiz, mình không cản trở cuộc nói chuyện ngọt ngào của cậu với Thiên Mịch nữa, mình biến đây. ---- Cánh cửa nhà vệ sinh khép lại, Túy Nhi tay cầm điện thoại, mắt nhìn Vân Mộc thở dài ngao ngán.  Sau 1 giây nghĩ ngợi xa vời cho cô bạn thân, Túy Nhi lại cắm đầu vào chiếc điện thoại Iphone trên tay của mình.  Mọi thứ đang bình lặng, bỗng chốc một tiếng "Rầm", Túy Nhi giật mình, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, mắt nhìn về phía nhà vệ sinh nữ,... OMG!!!… Hôm nay chủ yếu là học thực hành nên cô có thể tập trung nghiên cứu kỹ hơn. Cô không hề biết rằng, tên vô lại nào đó đang chăm chú quan sát cô từng phút, từng giây. Hết buổi học, Mộc Mộc cầm sách đi xuống canteen, vừa đến cầu thang, tên vô lại nào đó cùng với Tam Đại Bảng mới của trường chặn cô lại. Vũ Đồng Quân tiến lên phía trước, nở 1 nụ cười "hắc ám":- Ai dzô, đây không phải Vân Mộc tiểu thư hay sao? - vừa nói cậu ta vừa đưa tay định vuốt tóc Mộc Mộc.Nhưng không ngờ cậu ta lại nhận được 1 tia nhìn lạnh lẽo khiến cho cánh tay dừng lại giữa không trung, thu lại không được mà tiếp tục thì cậu ta chết chắc. Cái tên khốn Luật Luật kia thật sự quá đáng ghét a~, dám đẩy chiến hữu của mình vào tình cảnh như vậy sao? Hừ, uổng công lúc trước cậu ta bảo vệ hắn, đúng là tức chết ông đây mà. Trong khi Vũ Đông Quân còn đang không biết làm gì thì Mộc Mộc đã đi lướt qua cậu ta, vốn định đi qua luôn cái tên khốn kiếp kia thì...(*Trúc: Làm phiền cho tác giả đỏ mặt 5s đã) Hắn chơi ép cô vào tường!!!! Tình cảnh gì đây? Cô không muốn cùng cái tên khốn kiếp này có bất kỳ quan hệ gì cả!!! Hắn liếc xung quanh 1 cái, mọi người lập tức đi qua như không nhìn thấy gì, Vũ Đồng Quân cùng với Hàn Mạnh Thiên quay lưng đi mất hút. Hiện tại chỉ còn cô và hắn, cả hai đều im lặng không nói gì, trong khi khuôn mặt của Mộc Mộc đã hiện lên 1 chút hồng đỏ thì Luật Luật điềm nhiên đưa tay lên vén tóc Mộc Mộc, "nhẹ nhàng" làm những hành động ám muội. Cuối cùng, Mộc Mộc không chịu được liền mở miệng nói:- Không biết bạn học Quang Luật làm những hành động vừa rồi là có ý gì? - Ai... Bí Thư đoàn a~ Tôi đau bụng quá a~ Phiền cô đưa tôi xuống phòng y tế. - Vừa nói, Luật Luật vừa đưa tay ôm bụng, tỏ vẻ đau đớn.Mộc Mộc giữ vững khuôn mặt lạnh lùng:- Trường có đội Y tá học sinh, tôi có thể gọi họ đến giúp cậu.-... Tôi đang đói quá nên đau bụng mà~ Cô có thể đưa tôi đến canteen chứ?- Cậu có chân, có miệng thì tự đi mà nhờ người khác, tôi không rảnh để đùa với cậu. Mộc Mộc đi lướt qua Luật Luật, chợt nhận ra cánh tay của cô đã bị nắm chặt, và người làm việc đó chính là hắn!!! Cô kiên nhẫn quay lại hỏi:- Không biết bạn học còn có chuyện gì sao?- Tôi bị đau miệng a~ Rất cần có người dẫn đi luôn a~Mặt của Mộc Mộc đã đen đi mấy phần, cô thầm oán:" Cái tên mặt dày như mặt đường!!!"

Chương 18