Tác giả:

Huyện Bình Dương có một ngọn núi, dáng núi như chiếc ‘chung’, dân bản xứ liền gọi nó là núi Chung. (*) chung là một loại đồ đựng dùng để đo ở thời cổ đại Trung Hoa, hình dáng từa tựa như chiếc lọ thắt cổ của Việt Nam ta. Chân núi Chung có một thôn trang nhỏ, người họ La chiếm đa số cho nên gọi là La gia thôn. Núi Chung tên thì to nhưng chẳng kề sát với ngọn núi hay con sông lớn nào, cao không quá tám trăm thước (240m), đi vòng quanh núi cũng chỉ mất nửa ngày đường. Cũng may là trên núi có nhiều cây cối, động vật sống trong núi cũng không ít, trong núi còn có khe suối, ruộng đất chân núi cũng coi như màu mỡ. Người La gia thôn sống dựa vào núi, cuộc sống cũng coi như qua ngày đoạn tháng. Trong La gia thôn có một hộ gia đình, là dân bản xứ, người vợ là người chạy nạn từ bên ngoài tới, chủ nhà La Đại Phúc chưa từng ra khỏi làng, thấy Công Tôn thị rồi thì ‘ngỡ ngàng’, đón cả nhà người ta đến nhà mình sống, hiếu kính phụ mẫu Công Tôn thị hơn cả phụ mẫu mình. Thường xuyên qua lại như thế,…

Quyển 11 - Chương 1-1: Tóm tắt

Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký Hệ LiệtTác giả: Dịch Nhân BắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpHuyện Bình Dương có một ngọn núi, dáng núi như chiếc ‘chung’, dân bản xứ liền gọi nó là núi Chung. (*) chung là một loại đồ đựng dùng để đo ở thời cổ đại Trung Hoa, hình dáng từa tựa như chiếc lọ thắt cổ của Việt Nam ta. Chân núi Chung có một thôn trang nhỏ, người họ La chiếm đa số cho nên gọi là La gia thôn. Núi Chung tên thì to nhưng chẳng kề sát với ngọn núi hay con sông lớn nào, cao không quá tám trăm thước (240m), đi vòng quanh núi cũng chỉ mất nửa ngày đường. Cũng may là trên núi có nhiều cây cối, động vật sống trong núi cũng không ít, trong núi còn có khe suối, ruộng đất chân núi cũng coi như màu mỡ. Người La gia thôn sống dựa vào núi, cuộc sống cũng coi như qua ngày đoạn tháng. Trong La gia thôn có một hộ gia đình, là dân bản xứ, người vợ là người chạy nạn từ bên ngoài tới, chủ nhà La Đại Phúc chưa từng ra khỏi làng, thấy Công Tôn thị rồi thì ‘ngỡ ngàng’, đón cả nhà người ta đến nhà mình sống, hiếu kính phụ mẫu Công Tôn thị hơn cả phụ mẫu mình. Thường xuyên qua lại như thế,… Tóm tắt:Một kẻ xui xẻo cực kỳ, một nhà tiên đoán tham ăn lại gà mờ, sắp sửa mở ra một đoạn ── song, tu, kỳ, duyên kinh thiên địa, quỷ thần khiếp?Truyền Sơn bỗng trở nên nổi tiếng ở Đại hội Thử Linh, dẫn tới sự chú ý và … theo đuổi của đông đảo tu giả!?Không có ngốc nhất, chỉ có ngốc hơn thôi, Canh Nhị quá ghen vì để cướp lại ma đầu ‘di tình biệt luyến’, đã không tiếc dùng ‘yêu nghiệt kế’!Truyền Sơn – xử nam bị cấm dục đủ 423 năm, rốt cuộc có thể đạt được nguyện vọng bấy lâu, ăn rùa con vào bụng hay không?Mà kẻ thù lòng dạ xảo quyệt, lại trốn trong tối gần đó vươn nanh vuốt ───Truyền thuyết ‘Thần giáp’ gây ác mộng cho Hậu Thổ Tinh lại xuất hiện,Truyền Sơn t*ng trùng thượng não nên làm thế nào để đối mặt với tinh phong huyết vũ kế tiếp đây?Vài chữ bỏ ngỏ:“Nhị, cái này quan trọng lắm sao? Truyền cho ta được chứ? Ngươi có thể gặp nghiêm phạt hay phản phệ gì không?” Truyền Sơn lo lắng.Canh Nhị do dự, qua một hồi lâu mới thỏ thẻ đáp: “Ngươi, ngươi đã là bầu bạn ta nhận định… ừm, chỉ cần sau này ngươi không dùng nó xằng bậy thì không sao hết.”“Nghiêm phạt là đôi bên phải chịu sao? Người thi pháp và người truyền thụ cùng bị à.”“…”Truyền Sơn không đợi Canh Nhị trả lời, hắn đã nhận được đáp án từ trong ý thức. A, đây là rùa con của hắn, chỉ cần coi như người một nhà rồi, sẽ ngốc nghếch tin tưởng hết thảy.Rùa con như vậy, bảo hắn sao có thể nhẫn tâm phụ bạc cho được?

Tóm tắt:

Một kẻ xui xẻo cực kỳ, một nhà tiên đoán tham ăn lại gà mờ, sắp sửa mở ra một đoạn ── song, tu, kỳ, duyên kinh thiên địa, quỷ thần khiếp?

Truyền Sơn bỗng trở nên nổi tiếng ở Đại hội Thử Linh, dẫn tới sự chú ý và … theo đuổi của đông đảo tu giả!?

Không có ngốc nhất, chỉ có ngốc hơn thôi, Canh Nhị quá ghen vì để cướp lại ma đầu ‘di tình biệt luyến’, đã không tiếc dùng ‘yêu nghiệt kế’!

Truyền Sơn – xử nam bị cấm dục đủ 423 năm, rốt cuộc có thể đạt được nguyện vọng bấy lâu, ăn rùa con vào bụng hay không?

Mà kẻ thù lòng dạ xảo quyệt, lại trốn trong tối gần đó vươn nanh vuốt ───

Truyền thuyết ‘Thần giáp’ gây ác mộng cho Hậu Thổ Tinh lại xuất hiện,

Truyền Sơn t*ng trùng thượng não nên làm thế nào để đối mặt với tinh phong huyết vũ kế tiếp đây?

Vài chữ bỏ ngỏ:

“Nhị, cái này quan trọng lắm sao? Truyền cho ta được chứ? Ngươi có thể gặp nghiêm phạt hay phản phệ gì không?” Truyền Sơn lo lắng.

Canh Nhị do dự, qua một hồi lâu mới thỏ thẻ đáp: “Ngươi, ngươi đã là bầu bạn ta nhận định… ừm, chỉ cần sau này ngươi không dùng nó xằng bậy thì không sao hết.”

“Nghiêm phạt là đôi bên phải chịu sao? Người thi pháp và người truyền thụ cùng bị à.”

“…”

Truyền Sơn không đợi Canh Nhị trả lời, hắn đã nhận được đáp án từ trong ý thức. A, đây là rùa con của hắn, chỉ cần coi như người một nhà rồi, sẽ ngốc nghếch tin tưởng hết thảy.

Rùa con như vậy, bảo hắn sao có thể nhẫn tâm phụ bạc cho được?

Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký Hệ LiệtTác giả: Dịch Nhân BắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpHuyện Bình Dương có một ngọn núi, dáng núi như chiếc ‘chung’, dân bản xứ liền gọi nó là núi Chung. (*) chung là một loại đồ đựng dùng để đo ở thời cổ đại Trung Hoa, hình dáng từa tựa như chiếc lọ thắt cổ của Việt Nam ta. Chân núi Chung có một thôn trang nhỏ, người họ La chiếm đa số cho nên gọi là La gia thôn. Núi Chung tên thì to nhưng chẳng kề sát với ngọn núi hay con sông lớn nào, cao không quá tám trăm thước (240m), đi vòng quanh núi cũng chỉ mất nửa ngày đường. Cũng may là trên núi có nhiều cây cối, động vật sống trong núi cũng không ít, trong núi còn có khe suối, ruộng đất chân núi cũng coi như màu mỡ. Người La gia thôn sống dựa vào núi, cuộc sống cũng coi như qua ngày đoạn tháng. Trong La gia thôn có một hộ gia đình, là dân bản xứ, người vợ là người chạy nạn từ bên ngoài tới, chủ nhà La Đại Phúc chưa từng ra khỏi làng, thấy Công Tôn thị rồi thì ‘ngỡ ngàng’, đón cả nhà người ta đến nhà mình sống, hiếu kính phụ mẫu Công Tôn thị hơn cả phụ mẫu mình. Thường xuyên qua lại như thế,… Tóm tắt:Một kẻ xui xẻo cực kỳ, một nhà tiên đoán tham ăn lại gà mờ, sắp sửa mở ra một đoạn ── song, tu, kỳ, duyên kinh thiên địa, quỷ thần khiếp?Truyền Sơn bỗng trở nên nổi tiếng ở Đại hội Thử Linh, dẫn tới sự chú ý và … theo đuổi của đông đảo tu giả!?Không có ngốc nhất, chỉ có ngốc hơn thôi, Canh Nhị quá ghen vì để cướp lại ma đầu ‘di tình biệt luyến’, đã không tiếc dùng ‘yêu nghiệt kế’!Truyền Sơn – xử nam bị cấm dục đủ 423 năm, rốt cuộc có thể đạt được nguyện vọng bấy lâu, ăn rùa con vào bụng hay không?Mà kẻ thù lòng dạ xảo quyệt, lại trốn trong tối gần đó vươn nanh vuốt ───Truyền thuyết ‘Thần giáp’ gây ác mộng cho Hậu Thổ Tinh lại xuất hiện,Truyền Sơn t*ng trùng thượng não nên làm thế nào để đối mặt với tinh phong huyết vũ kế tiếp đây?Vài chữ bỏ ngỏ:“Nhị, cái này quan trọng lắm sao? Truyền cho ta được chứ? Ngươi có thể gặp nghiêm phạt hay phản phệ gì không?” Truyền Sơn lo lắng.Canh Nhị do dự, qua một hồi lâu mới thỏ thẻ đáp: “Ngươi, ngươi đã là bầu bạn ta nhận định… ừm, chỉ cần sau này ngươi không dùng nó xằng bậy thì không sao hết.”“Nghiêm phạt là đôi bên phải chịu sao? Người thi pháp và người truyền thụ cùng bị à.”“…”Truyền Sơn không đợi Canh Nhị trả lời, hắn đã nhận được đáp án từ trong ý thức. A, đây là rùa con của hắn, chỉ cần coi như người một nhà rồi, sẽ ngốc nghếch tin tưởng hết thảy.Rùa con như vậy, bảo hắn sao có thể nhẫn tâm phụ bạc cho được?

Quyển 11 - Chương 1-1: Tóm tắt