Huyện Bình Dương có một ngọn núi, dáng núi như chiếc ‘chung’, dân bản xứ liền gọi nó là núi Chung. (*) chung là một loại đồ đựng dùng để đo ở thời cổ đại Trung Hoa, hình dáng từa tựa như chiếc lọ thắt cổ của Việt Nam ta. Chân núi Chung có một thôn trang nhỏ, người họ La chiếm đa số cho nên gọi là La gia thôn. Núi Chung tên thì to nhưng chẳng kề sát với ngọn núi hay con sông lớn nào, cao không quá tám trăm thước (240m), đi vòng quanh núi cũng chỉ mất nửa ngày đường. Cũng may là trên núi có nhiều cây cối, động vật sống trong núi cũng không ít, trong núi còn có khe suối, ruộng đất chân núi cũng coi như màu mỡ. Người La gia thôn sống dựa vào núi, cuộc sống cũng coi như qua ngày đoạn tháng. Trong La gia thôn có một hộ gia đình, là dân bản xứ, người vợ là người chạy nạn từ bên ngoài tới, chủ nhà La Đại Phúc chưa từng ra khỏi làng, thấy Công Tôn thị rồi thì ‘ngỡ ngàng’, đón cả nhà người ta đến nhà mình sống, hiếu kính phụ mẫu Công Tôn thị hơn cả phụ mẫu mình. Thường xuyên qua lại như thế,…
Quyển 12 - Chương 1-1: Tóm tắt
Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký Hệ LiệtTác giả: Dịch Nhân BắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpHuyện Bình Dương có một ngọn núi, dáng núi như chiếc ‘chung’, dân bản xứ liền gọi nó là núi Chung. (*) chung là một loại đồ đựng dùng để đo ở thời cổ đại Trung Hoa, hình dáng từa tựa như chiếc lọ thắt cổ của Việt Nam ta. Chân núi Chung có một thôn trang nhỏ, người họ La chiếm đa số cho nên gọi là La gia thôn. Núi Chung tên thì to nhưng chẳng kề sát với ngọn núi hay con sông lớn nào, cao không quá tám trăm thước (240m), đi vòng quanh núi cũng chỉ mất nửa ngày đường. Cũng may là trên núi có nhiều cây cối, động vật sống trong núi cũng không ít, trong núi còn có khe suối, ruộng đất chân núi cũng coi như màu mỡ. Người La gia thôn sống dựa vào núi, cuộc sống cũng coi như qua ngày đoạn tháng. Trong La gia thôn có một hộ gia đình, là dân bản xứ, người vợ là người chạy nạn từ bên ngoài tới, chủ nhà La Đại Phúc chưa từng ra khỏi làng, thấy Công Tôn thị rồi thì ‘ngỡ ngàng’, đón cả nhà người ta đến nhà mình sống, hiếu kính phụ mẫu Công Tôn thị hơn cả phụ mẫu mình. Thường xuyên qua lại như thế,… Tóm tắt:Một kẻ cực kỳ xui xẻo, một nhà tiên đoán đã tham ăn lại còn gà mờ, sắp sửa mở ra một đoạn ── song, tu, kỳ, duyên kinh thiên địa, quỷ thần khiếp?Cuối cùng cũng có thể rời khỏi Hậu Thổ Tinh nghèo nàn vắng vẻ.Để cảm ơn sư phụ hướng dẫn chỉ bảo (cùng đòn roi), đầu tiên tiểu ma đầu Truyền Sơn to gan lớn mật dùng cơ thể hắn (?) giao dịch với chủ giới, đổi lấy một linh sơn ảo cảnh hễ là tu giả thì thèm nhỏ dãi.Có điều, chủ giới Hậu Thổ Tinh này sao lại gọi hắn là ‘thím"(1)?Sau đó, không biết làm sao mà hắn khai phá cát bụi của Hậu Thổ Tinh, biến nó thành một pháp bảo luyện khí lấy mãi chẳng hết! Khiến ngàn vạn tu giả há hốc miệng, rước thêm một đám kẻ thù, còn trở thành thần thoại lưu truyền vĩnh viễn của Hậu Thổ Tinh.Lam tinh! La Truyền Sơn sắp dẫn vợ (?) về nhà rồi!—(1) nguyên văn là thúc mẫu, tức vợ của chú, ở Bắc thì gọi là thím, mình không biết các nơi khác có thể có các cách gọi khác như thế nào, nhưng mình để theo chỗ mình nhé.
Tóm tắt:
Một kẻ cực kỳ xui xẻo, một nhà tiên đoán đã tham ăn lại còn gà mờ, sắp sửa mở ra một đoạn ── song, tu, kỳ, duyên kinh thiên địa, quỷ thần khiếp?
Cuối cùng cũng có thể rời khỏi Hậu Thổ Tinh nghèo nàn vắng vẻ.
Để cảm ơn sư phụ hướng dẫn chỉ bảo (cùng đòn roi), đầu tiên tiểu ma đầu Truyền Sơn to gan lớn mật dùng cơ thể hắn (?) giao dịch với chủ giới, đổi lấy một linh sơn ảo cảnh hễ là tu giả thì thèm nhỏ dãi.
Có điều, chủ giới Hậu Thổ Tinh này sao lại gọi hắn là ‘thím"(1)?
Sau đó, không biết làm sao mà hắn khai phá cát bụi của Hậu Thổ Tinh, biến nó thành một pháp bảo luyện khí lấy mãi chẳng hết! Khiến ngàn vạn tu giả há hốc miệng, rước thêm một đám kẻ thù, còn trở thành thần thoại lưu truyền vĩnh viễn của Hậu Thổ Tinh.
Lam tinh! La Truyền Sơn sắp dẫn vợ (?) về nhà rồi!
—
(1) nguyên văn là thúc mẫu, tức vợ của chú, ở Bắc thì gọi là thím, mình không biết các nơi khác có thể có các cách gọi khác như thế nào, nhưng mình để theo chỗ mình nhé.
Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký Hệ LiệtTác giả: Dịch Nhân BắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpHuyện Bình Dương có một ngọn núi, dáng núi như chiếc ‘chung’, dân bản xứ liền gọi nó là núi Chung. (*) chung là một loại đồ đựng dùng để đo ở thời cổ đại Trung Hoa, hình dáng từa tựa như chiếc lọ thắt cổ của Việt Nam ta. Chân núi Chung có một thôn trang nhỏ, người họ La chiếm đa số cho nên gọi là La gia thôn. Núi Chung tên thì to nhưng chẳng kề sát với ngọn núi hay con sông lớn nào, cao không quá tám trăm thước (240m), đi vòng quanh núi cũng chỉ mất nửa ngày đường. Cũng may là trên núi có nhiều cây cối, động vật sống trong núi cũng không ít, trong núi còn có khe suối, ruộng đất chân núi cũng coi như màu mỡ. Người La gia thôn sống dựa vào núi, cuộc sống cũng coi như qua ngày đoạn tháng. Trong La gia thôn có một hộ gia đình, là dân bản xứ, người vợ là người chạy nạn từ bên ngoài tới, chủ nhà La Đại Phúc chưa từng ra khỏi làng, thấy Công Tôn thị rồi thì ‘ngỡ ngàng’, đón cả nhà người ta đến nhà mình sống, hiếu kính phụ mẫu Công Tôn thị hơn cả phụ mẫu mình. Thường xuyên qua lại như thế,… Tóm tắt:Một kẻ cực kỳ xui xẻo, một nhà tiên đoán đã tham ăn lại còn gà mờ, sắp sửa mở ra một đoạn ── song, tu, kỳ, duyên kinh thiên địa, quỷ thần khiếp?Cuối cùng cũng có thể rời khỏi Hậu Thổ Tinh nghèo nàn vắng vẻ.Để cảm ơn sư phụ hướng dẫn chỉ bảo (cùng đòn roi), đầu tiên tiểu ma đầu Truyền Sơn to gan lớn mật dùng cơ thể hắn (?) giao dịch với chủ giới, đổi lấy một linh sơn ảo cảnh hễ là tu giả thì thèm nhỏ dãi.Có điều, chủ giới Hậu Thổ Tinh này sao lại gọi hắn là ‘thím"(1)?Sau đó, không biết làm sao mà hắn khai phá cát bụi của Hậu Thổ Tinh, biến nó thành một pháp bảo luyện khí lấy mãi chẳng hết! Khiến ngàn vạn tu giả há hốc miệng, rước thêm một đám kẻ thù, còn trở thành thần thoại lưu truyền vĩnh viễn của Hậu Thổ Tinh.Lam tinh! La Truyền Sơn sắp dẫn vợ (?) về nhà rồi!—(1) nguyên văn là thúc mẫu, tức vợ của chú, ở Bắc thì gọi là thím, mình không biết các nơi khác có thể có các cách gọi khác như thế nào, nhưng mình để theo chỗ mình nhé.