Tác giả:

Thời gian đang vào đầu tháng mười hai, trong một căn phòng nho nhỏ nào đó của một tòa nhà lớn xa hoa tại một vùng núi xa xôi, cũng đã có một đôi chị em vì ngày lễ Giáng Sinh cùng ông già Noel sắp đến mà bắt đầu nhảy nhót. Hoan Hoan mười hai tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ lục lọi ra quyển truyện tranh cổ tích, rồi nằm bên cạnh em trai Tiểu Hỉ năm tuổi đang an ổn trên giường, kể chuyện cổ tích. Hai chị em này gương mặt vô cùng giống nhau, mặt trái xoan mũm mĩm, mắt to tròn tròn, cặp lông mi cong vút, còn có da thịt trắng nõn đến giống như chỉ cần nhéo một cái là ch** n**c. Hoan Hoan cầm cuốn truyện, mang theo ngữ điệu trẻ con non nớt, từng chữ từng câu chậm rãi kể rõ ràng: “Tiếp đó a, ông già Noel đã cưỡi tuần lộc chạy đến trong ống khói, nhưng vì ông già Noel cầm thiệt nhiều thiệt nhiều quà nhét đầy trong bụng, kết quả bởi vì bụng quá lớn, ông bị kẹt trong ống khói. Sau đó họ ở trong ống khói liên tục nhảy nhảy, lộc tiên sinh liên tục đạp vào mông của ông già Noel, cuối cùng cũng đạp…

Chương 12: Văn án hạ bộ

Thánh Đản Lão Nhân Tiếu Nhất CáTác giả: Tự TừTruyện Đam MỹThời gian đang vào đầu tháng mười hai, trong một căn phòng nho nhỏ nào đó của một tòa nhà lớn xa hoa tại một vùng núi xa xôi, cũng đã có một đôi chị em vì ngày lễ Giáng Sinh cùng ông già Noel sắp đến mà bắt đầu nhảy nhót. Hoan Hoan mười hai tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ lục lọi ra quyển truyện tranh cổ tích, rồi nằm bên cạnh em trai Tiểu Hỉ năm tuổi đang an ổn trên giường, kể chuyện cổ tích. Hai chị em này gương mặt vô cùng giống nhau, mặt trái xoan mũm mĩm, mắt to tròn tròn, cặp lông mi cong vút, còn có da thịt trắng nõn đến giống như chỉ cần nhéo một cái là ch** n**c. Hoan Hoan cầm cuốn truyện, mang theo ngữ điệu trẻ con non nớt, từng chữ từng câu chậm rãi kể rõ ràng: “Tiếp đó a, ông già Noel đã cưỡi tuần lộc chạy đến trong ống khói, nhưng vì ông già Noel cầm thiệt nhiều thiệt nhiều quà nhét đầy trong bụng, kết quả bởi vì bụng quá lớn, ông bị kẹt trong ống khói. Sau đó họ ở trong ống khói liên tục nhảy nhảy, lộc tiên sinh liên tục đạp vào mông của ông già Noel, cuối cùng cũng đạp… “Chỉ cần thời điểm tới, gặp gỡ một người khác,đối với người hiện tại từng yêu đến muốn chết muốn sống đau đến không thở nỗi,cũng sẽ bất tri bất giác từ từ phai nhạt.”Thiệu Nhạc cảm giác, anh hẳn là đã gặp người này,Chỉ là tới nay, vẫn chưa phát giác sự tồn tại của người đó.Nhưng vào lúc anh rõ ràng nhận thức điểm này, lại gặp phải khó khăn còn lớn hơn,Vị Phồn thích chính là thiếu niên nhỏ nhắn mềm mại,Chứ không phải anh loại này khung xương thô to, lớn lên lại giống “Đại ca” hắc đạo,Huống hồ, họ đều thuộc loại quen ôm người, chứ không phải loại muốn bị ôm.....

“Chỉ cần thời điểm tới, gặp gỡ một người khác,

đối với người hiện tại từng yêu đến muốn chết muốn sống đau đến không thở nỗi,

cũng sẽ bất tri bất giác từ từ phai nhạt.”

Thiệu Nhạc cảm giác, anh hẳn là đã gặp người này,

Chỉ là tới nay, vẫn chưa phát giác sự tồn tại của người đó.

Nhưng vào lúc anh rõ ràng nhận thức điểm này, lại gặp phải khó khăn còn lớn hơn,

Vị Phồn thích chính là thiếu niên nhỏ nhắn mềm mại,

Chứ không phải anh loại này khung xương thô to, lớn lên lại giống “Đại ca” hắc đạo,

Huống hồ, họ đều thuộc loại quen ôm người, chứ không phải loại muốn bị ôm.....

Thánh Đản Lão Nhân Tiếu Nhất CáTác giả: Tự TừTruyện Đam MỹThời gian đang vào đầu tháng mười hai, trong một căn phòng nho nhỏ nào đó của một tòa nhà lớn xa hoa tại một vùng núi xa xôi, cũng đã có một đôi chị em vì ngày lễ Giáng Sinh cùng ông già Noel sắp đến mà bắt đầu nhảy nhót. Hoan Hoan mười hai tuổi, buổi tối trước khi đi ngủ lục lọi ra quyển truyện tranh cổ tích, rồi nằm bên cạnh em trai Tiểu Hỉ năm tuổi đang an ổn trên giường, kể chuyện cổ tích. Hai chị em này gương mặt vô cùng giống nhau, mặt trái xoan mũm mĩm, mắt to tròn tròn, cặp lông mi cong vút, còn có da thịt trắng nõn đến giống như chỉ cần nhéo một cái là ch** n**c. Hoan Hoan cầm cuốn truyện, mang theo ngữ điệu trẻ con non nớt, từng chữ từng câu chậm rãi kể rõ ràng: “Tiếp đó a, ông già Noel đã cưỡi tuần lộc chạy đến trong ống khói, nhưng vì ông già Noel cầm thiệt nhiều thiệt nhiều quà nhét đầy trong bụng, kết quả bởi vì bụng quá lớn, ông bị kẹt trong ống khói. Sau đó họ ở trong ống khói liên tục nhảy nhảy, lộc tiên sinh liên tục đạp vào mông của ông già Noel, cuối cùng cũng đạp… “Chỉ cần thời điểm tới, gặp gỡ một người khác,đối với người hiện tại từng yêu đến muốn chết muốn sống đau đến không thở nỗi,cũng sẽ bất tri bất giác từ từ phai nhạt.”Thiệu Nhạc cảm giác, anh hẳn là đã gặp người này,Chỉ là tới nay, vẫn chưa phát giác sự tồn tại của người đó.Nhưng vào lúc anh rõ ràng nhận thức điểm này, lại gặp phải khó khăn còn lớn hơn,Vị Phồn thích chính là thiếu niên nhỏ nhắn mềm mại,Chứ không phải anh loại này khung xương thô to, lớn lên lại giống “Đại ca” hắc đạo,Huống hồ, họ đều thuộc loại quen ôm người, chứ không phải loại muốn bị ôm.....

Chương 12: Văn án hạ bộ