- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng…

Chương 35

Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… Hoa viên Nguyệt phủ.....Ánh nắng dịu dàng chiếu xuống hoa viên. Những bông hoa xinh đẹp thanh nhã nở rộ, lá cây mang màu xanh dịu nhẹ xòe lá đung đưa theo nhịp gió. Hương thơm thoang thoảng của cây cỏ khiến lòng người thấy bình yên.Ở giữa hoa viên là một bộ bàn ghế làm bằng bạch ngọc, mái ngói được làm bằng một loài gỗ quý hiếm được khắc hoa văn một cách vô cùng tinh xảo.Nhóm “tứ Liên”(Nguyệt: gồm Liên Trúc, Mai, Thương, Thư nha. Ta gọi là tứ Liên cho nó ngắn gọn) ngồi uống trà bên bộ bàn ngọc và nói truyện phiến với nhau. Bên cạnh là Nguyện Liên đang ngồi yên tĩnh đọc sách trên chiếc ghế quý phi. Hai loại không khí khác nhau một trời một vực, một bên ồn ào một bên yên tĩnh vậy mà lại vô cùng hòa hợp.“ Này ta sáng nay nghe đồn là khố phòng Kỳ vương phủ là bị cháy nha~!”“Ừ, đêm qua ta còn nghe thấy tiếng nổ rất to nữa. Không biết là thứ gì đã làm cháy khố phòng Kỳ vương phủ mà còn tạo ra tiếng nổ to như thế nhỉ?”Liên Mai gật đầu, tò mò suy nghĩ. Tự nhiên nghe Liên Mai nói xong cả nhóm “tứ Liên” như nghĩ đến vật gì đấy, nhìn nhau cả người cứng đờ người lại.Đồng thời quay ra nhìn Nguyệt Liên. Liên Mai nuốt nước miếng, ánh mắt tò mò hỏi:“ chủ tử có phải việc này là...”Gập quyển sách lại,rồi đứng dậy hướng về khuê phòng của mình, và nàng chỉ để lại một câu nói” Các muội không cần quan tâm”----------------------------------------------Nguyệt Liên Khuê phòng...“Cạch”Cánh cửa phòng khép lại, nàng dựa lưng vào cánh cửa nghĩ sâu xa về chuyện gì đó. Bỗng trong đầu nàng xuất hiện hình bóng của một nam tử có khuôn mặt yêu nghiệt lạnh lùng cả người dựa vào bể tắm. Nhìn vô cùng mị hoặc nhân!Liên tục lắc đầu như muốn xua tan hình ảnh của Thương Phong Kỳ mà nàng đã nhìn thấy đêm qua. Mà nhìn bộ dạng của nàng bây giờ cực kì đáng yêu! Mà trên đôi má của nàng còn xuất hiện hai đám mây hồng.Nếu như nhóm “tứ Liên” mà nhìn thấy bộ dạng của nàng bây giờ thì không biết sẽ ngạc nhiên đến nỗi nào. Còn Thương Phong Kỳ thì sẽ hạnh phúc vui vẻ tới nhường nào a~-----------------------------------------------------------------------------------------------Chúc các nàng một ngày vui vẻ nha~~~Một trong số nam thần trong lòng ta đó! (●^o^●)

Hoa viên Nguyệt phủ.....

Ánh nắng dịu dàng chiếu xuống hoa viên. Những bông hoa xinh đẹp thanh nhã nở rộ, lá cây mang màu xanh dịu nhẹ xòe lá đung đưa theo nhịp gió. Hương thơm thoang thoảng của cây cỏ khiến lòng người thấy bình yên.

Ở giữa hoa viên là một bộ bàn ghế làm bằng bạch ngọc, mái ngói được làm bằng một loài gỗ quý hiếm được khắc hoa văn một cách vô cùng tinh xảo.

Nhóm “tứ Liên”(Nguyệt: gồm Liên Trúc, Mai, Thương, Thư nha. Ta gọi là tứ Liên cho nó ngắn gọn) ngồi uống trà bên bộ bàn ngọc và nói truyện phiến với nhau. Bên cạnh là Nguyện Liên đang ngồi yên tĩnh đọc sách trên chiếc ghế quý phi. Hai loại không khí khác nhau một trời một vực, một bên ồn ào một bên yên tĩnh vậy mà lại vô cùng hòa hợp.

“ Này ta sáng nay nghe đồn là khố phòng Kỳ vương phủ là bị cháy nha~!”

“Ừ, đêm qua ta còn nghe thấy tiếng nổ rất to nữa. Không biết là thứ gì đã làm cháy khố phòng Kỳ vương phủ mà còn tạo ra tiếng nổ to như thế nhỉ?”

Liên Mai gật đầu, tò mò suy nghĩ. Tự nhiên nghe Liên Mai nói xong cả nhóm “tứ Liên” như nghĩ đến vật gì đấy, nhìn nhau cả người cứng đờ người lại.

Đồng thời quay ra nhìn Nguyệt Liên. Liên Mai nuốt nước miếng, ánh mắt tò mò hỏi:“ chủ tử có phải việc này là...”

Gập quyển sách lại,rồi đứng dậy hướng về khuê phòng của mình, và nàng chỉ để lại một câu nói” Các muội không cần quan tâm”

----------------------------------------------

Nguyệt Liên Khuê phòng...

“Cạch”

Cánh cửa phòng khép lại, nàng dựa lưng vào cánh cửa nghĩ sâu xa về chuyện gì đó. Bỗng trong đầu nàng xuất hiện hình bóng của một nam tử có khuôn mặt yêu nghiệt lạnh lùng cả người dựa vào bể tắm. Nhìn vô cùng mị hoặc nhân!

Liên tục lắc đầu như muốn xua tan hình ảnh của Thương Phong Kỳ mà nàng đã nhìn thấy đêm qua. Mà nhìn bộ dạng của nàng bây giờ cực kì đáng yêu! Mà trên đôi má của nàng còn xuất hiện hai đám mây hồng.

Nếu như nhóm “tứ Liên” mà nhìn thấy bộ dạng của nàng bây giờ thì không biết sẽ ngạc nhiên đến nỗi nào. Còn Thương Phong Kỳ thì sẽ hạnh phúc vui vẻ tới nhường nào a~

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Chúc các nàng một ngày vui vẻ nha~~~

Một trong số nam thần trong lòng ta đó! (●^o^●)

Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… Hoa viên Nguyệt phủ.....Ánh nắng dịu dàng chiếu xuống hoa viên. Những bông hoa xinh đẹp thanh nhã nở rộ, lá cây mang màu xanh dịu nhẹ xòe lá đung đưa theo nhịp gió. Hương thơm thoang thoảng của cây cỏ khiến lòng người thấy bình yên.Ở giữa hoa viên là một bộ bàn ghế làm bằng bạch ngọc, mái ngói được làm bằng một loài gỗ quý hiếm được khắc hoa văn một cách vô cùng tinh xảo.Nhóm “tứ Liên”(Nguyệt: gồm Liên Trúc, Mai, Thương, Thư nha. Ta gọi là tứ Liên cho nó ngắn gọn) ngồi uống trà bên bộ bàn ngọc và nói truyện phiến với nhau. Bên cạnh là Nguyện Liên đang ngồi yên tĩnh đọc sách trên chiếc ghế quý phi. Hai loại không khí khác nhau một trời một vực, một bên ồn ào một bên yên tĩnh vậy mà lại vô cùng hòa hợp.“ Này ta sáng nay nghe đồn là khố phòng Kỳ vương phủ là bị cháy nha~!”“Ừ, đêm qua ta còn nghe thấy tiếng nổ rất to nữa. Không biết là thứ gì đã làm cháy khố phòng Kỳ vương phủ mà còn tạo ra tiếng nổ to như thế nhỉ?”Liên Mai gật đầu, tò mò suy nghĩ. Tự nhiên nghe Liên Mai nói xong cả nhóm “tứ Liên” như nghĩ đến vật gì đấy, nhìn nhau cả người cứng đờ người lại.Đồng thời quay ra nhìn Nguyệt Liên. Liên Mai nuốt nước miếng, ánh mắt tò mò hỏi:“ chủ tử có phải việc này là...”Gập quyển sách lại,rồi đứng dậy hướng về khuê phòng của mình, và nàng chỉ để lại một câu nói” Các muội không cần quan tâm”----------------------------------------------Nguyệt Liên Khuê phòng...“Cạch”Cánh cửa phòng khép lại, nàng dựa lưng vào cánh cửa nghĩ sâu xa về chuyện gì đó. Bỗng trong đầu nàng xuất hiện hình bóng của một nam tử có khuôn mặt yêu nghiệt lạnh lùng cả người dựa vào bể tắm. Nhìn vô cùng mị hoặc nhân!Liên tục lắc đầu như muốn xua tan hình ảnh của Thương Phong Kỳ mà nàng đã nhìn thấy đêm qua. Mà nhìn bộ dạng của nàng bây giờ cực kì đáng yêu! Mà trên đôi má của nàng còn xuất hiện hai đám mây hồng.Nếu như nhóm “tứ Liên” mà nhìn thấy bộ dạng của nàng bây giờ thì không biết sẽ ngạc nhiên đến nỗi nào. Còn Thương Phong Kỳ thì sẽ hạnh phúc vui vẻ tới nhường nào a~-----------------------------------------------------------------------------------------------Chúc các nàng một ngày vui vẻ nha~~~Một trong số nam thần trong lòng ta đó! (●^o^●)

Chương 35