Đêm đen đến đáng sợ, thời tiết lại oi bức đến mức làm người ta có chút không thở nổi, không có một chút cảm giác mát mẻ, đột nhiên, phía đường chân trời, sấm sét ầm ầm, từng đạo ánh sáng chói mắt chiếu dài trên đất, cùng với đó là âm thanh vang ầm ầm của chớp, gió bão thổi mạnh lá cây va vào nhau, hết cơn gió này lại đến cơn gió khác theo sát nhau, bão táp tựa như diều đứt dây lao thẳng xuống đất, thực mãnh liệt, thực điên cuồng, khiến ban đêm càng trở nên dữ tợn, làm người hoảng sợ. Ở phía nam Xa Xích quốc, trong một rừng cây phong, dưới gốc cây đại thụ lớn phải cần đến hai người mới ôm hết, có một nữ tử tuyệt sắc mặc một thân hỉ bào đỏ thẫm rách rưới, chậm rãi bị bão táp đánh tỉnh, ngón tay chậm rãi cử động, mắt đẹp chậm rãi mở, vừa mở mắt lại phải nhắm mắt lại vì nước mưa quá lớn, để mặc mưa bão tàn sát bừa bãi. Lam Tử Duyệt giật giật thân mình đau nhức, toàn thân giống như bị xe nghiền qua, đặc biệt là eo, đau nhức dữ dội, trong lòng một mảnh mờ mịt, sao lại thế này? Cô chẳng qua…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...