Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 85: Giễu cợt Vân Lôi

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Tuyết lúc này đã đứng lên, sắc mặt của nàng hết sức khó coi, âm trầm nhìn Nguyên Hương nói."Tiện tỳ, ngươi tại sao lại ở hạ độc trong cháo của Đại tỷ ta, nói, ngươi là bị người nào sai khiến làm ra chuyện này?"Nguyên Hương có thể trở thành nha hoàn nhị đẳng của Vân Thiên Tuyết, tự nhiên không ngu ngốc, vừa nghe đến lời của Vân Thiên Tuyết, sớm phản ứng kịp, vừa khóc rống vừa thất thanh kêu lên."Là Trầm di nương, Trầm di nương sai khiến nô tỳ làm chuyện này, Trầm di nương bởi vì Tam tiểu thư bị Đại tiểu thư đánh, cho nên trong lòng tức giận, liền cầm tiền mua được nô tỳ hạ độc Đại tiểu thư."Nguyên Hương dứt lời, trong phòng khách, Vân Lôi cùng Hậu phu nhân tất cả thở phào nhẹ nhõm, hai người bọn họ đúng là chỉ sợ chuyện này liên lụy đến Vân Thiên Tuyết, Vân Thiên Tuyết cũng không thể có chút tổn thương.Vân Lôi nghe Nguyên Hương nói xong, lập tức giận dữ: "Người đâu, bắt Thẩm thị lại cho ta, loạn côn đánh chết."Vân Lôi dứt lời, Hậu phu nhân cùng Vân Thiên Tuyết tất cả thở phào nhẹ nhõm..Nhưng trong phòng khách này mọi người cũng không phải người ngu, An Thân Vương phủ thế tử Tiêu Dạ Thần đầu tiên nói chuyện."Vĩnh Ninh Hậu gia, coi như Hình bộ tử hình phạm nhân, cũng muốn hỏi tội sau mới định tội, các ngươi Vĩnh Ninh Hậu phủ thế nào chuyên chế a, hỏi cũng không hỏi liền nhận định người khác có tội, coi như là hoàng thượng, còn phải hỏi một câu đây, ngươi đây là so với hoàng thượng còn..."Tiêu Dạ Thần lời còn chưa dứt, Vân Lôi mặt hoàn toàn rạn nứt, phải biết lời này nếu như truyền đi, hắn có mấy đầu đủ chém a.Vân Lôi sợ hãi đứng dậy cáo lỗi: "Thần không phải là ý này, thần chẳng qua là quá nổi giận."Trong phòng khách, Hoài vương Tiêu Thiên Nghiêu nhìn về Tiêu Dạ Thần, minh lãng nói: "Tiêu Dạ Thần, ngươi yên tĩnh chút đi, vụ án này còn không có thẩm tra xong đấy, ngươi chen miệng gì."Hoài Vương cùng Vĩnh Ninh Hậu phủ quan hệ hết sức gần gũi, loại thời điểm này, hắn không thể không nói.Mặc dù quan hệ giữa bọn họ cũng không tốt lắm, nhưng bên ngoài Hoài vương lại không thể không nói.Hoài vương Tiêu Thiên Nghiêu nói xong, Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch đồng ý lên tiếng: "Đúng a, như thế nào đều có chuyện của ngươi, chuyện này mắc mớ gì tới ngươi?"Tiêu Dạ Thần vừa nghe đến Tiêu Thiên dịch nói chuyện liền nổi giận, nhìn chằm chằm hắn muốn sang hắn đôi câu, bên cạnh hắn Tiêu Cửu Uyên đã không nhịn được quát lạnh: "Câm miệng, nhanh lên một chút thẩm tra."Hắn đã ngồi ở chỗ này lãng phí thời gian lâu như vậy, càng đợi càng phiền, quanh thân lệ khí, cho dù ai thấy cũng có thể nhìn ra vị gia này, hiện tại tâm tình hết sức không tốt.Vân Lôi nào dám nữa trêu chọc vị gia này mất hứng, lập tức ra lệnh người: "Người đâu, đem Trầm di nương mang tới.""Vâng."Hộ vệ chạy vội đi ra ngoài dẫn người, Vân Lôi nhìn về Vân Thiên Vũ dưới đứng, mặt hiền hòa mở miệng: "Vũ nhi, xem ra chuyện này phụ thân cùng tổ mẫu ủy khuất con, con yên tâm, phụ thân nhất định sẽ giết Thẩm thị báo thù cho con, con mệt không, mệt mỏi đi nghỉ ngơi một chút đi, nơi này giao cho phụ thân."Vân Lôi chính là muốn đem Vân Thiên Vũ dời đi, hảo dọn dẹp Thẩm thị.Chuyện này không thể kéo lớn nữa, kéo lớn nữa, chỉ sợ còn phải liên lụy đến nữ nhi của mình, giờ khắc này Vân Lôi ruột gan đều rối nùi, sớm biết hắn cũng không đi mời Tiêu Cửu Uyên, không có chuyện gì mời hắn tới làm cái gì, làm cho chuyện càng không thể cứu vãn.Nhưng khi ban đầu hắn cho là nhất định có thể dọn dẹp Vân Thiên Vũ cái tiểu tiện nhân này a.Vân Lôi trong lòng khổ đến độ mau muốn khóc, trên mặt vẫn không thể biểu hiện ra, một đôi mắt hiền lành nhìn Vân Thiên Vũ.Đáng tiếc hắn không biết Vân Thiên Vũ cá tính, trêu chọc người của nàng, không lột xuống một lớp da, nàng chắc là sẽ không vui vẻ.Vân Thiên Vũ kéo môi sâu kín cười khẽ: "Thì ra là phụ thân vẫn còn biết đau lòng cho ta, xem ra ta không phải là nhặt được, cũng không phải là vụng trộm, vẫn là phụ thân sinh ra, lúc trước phụ thân một mực chắc chắn ta sẽ giết người, ta còn tưởng rằng ta là được nhặt về, bằng không chính là mẫu thân ta vụng trộm với nam nhân khác sinh ra."

Vân Thiên Tuyết lúc này đã đứng lên, sắc mặt của nàng hết sức khó coi, âm trầm nhìn Nguyên Hương nói.

"Tiện tỳ, ngươi tại sao lại ở hạ độc trong cháo của Đại tỷ ta, nói, ngươi là bị người nào sai khiến làm ra chuyện này?"

Nguyên Hương có thể trở thành nha hoàn nhị đẳng của Vân Thiên Tuyết, tự nhiên không ngu ngốc, vừa nghe đến lời của Vân Thiên Tuyết, sớm phản ứng kịp, vừa khóc rống vừa thất thanh kêu lên.

"Là Trầm di nương, Trầm di nương sai khiến nô tỳ làm chuyện này, Trầm di nương bởi vì Tam tiểu thư bị Đại tiểu thư đánh, cho nên trong lòng tức giận, liền cầm tiền mua được nô tỳ hạ độc Đại tiểu thư."

Nguyên Hương dứt lời, trong phòng khách, Vân Lôi cùng Hậu phu nhân tất cả thở phào nhẹ nhõm, hai người bọn họ đúng là chỉ sợ chuyện này liên lụy đến Vân Thiên Tuyết, Vân Thiên Tuyết cũng không thể có chút tổn thương.

Vân Lôi nghe Nguyên Hương nói xong, lập tức giận dữ: "Người đâu, bắt Thẩm thị lại cho ta, loạn côn đánh chết."

Vân Lôi dứt lời, Hậu phu nhân cùng Vân Thiên Tuyết tất cả thở phào nhẹ nhõm..

Nhưng trong phòng khách này mọi người cũng không phải người ngu, An Thân Vương phủ thế tử Tiêu Dạ Thần đầu tiên nói chuyện.

"Vĩnh Ninh Hậu gia, coi như Hình bộ tử hình phạm nhân, cũng muốn hỏi tội sau mới định tội, các ngươi Vĩnh Ninh Hậu phủ thế nào chuyên chế a, hỏi cũng không hỏi liền nhận định người khác có tội, coi như là hoàng thượng, còn phải hỏi một câu đây, ngươi đây là so với hoàng thượng còn..."

Tiêu Dạ Thần lời còn chưa dứt, Vân Lôi mặt hoàn toàn rạn nứt, phải biết lời này nếu như truyền đi, hắn có mấy đầu đủ chém a.

Vân Lôi sợ hãi đứng dậy cáo lỗi: "Thần không phải là ý này, thần chẳng qua là quá nổi giận."

Trong phòng khách, Hoài vương Tiêu Thiên Nghiêu nhìn về Tiêu Dạ Thần, minh lãng nói: "Tiêu Dạ Thần, ngươi yên tĩnh chút đi, vụ án này còn không có thẩm tra xong đấy, ngươi chen miệng gì."

Hoài Vương cùng Vĩnh Ninh Hậu phủ quan hệ hết sức gần gũi, loại thời điểm này, hắn không thể không nói.

Mặc dù quan hệ giữa bọn họ cũng không tốt lắm, nhưng bên ngoài Hoài vương lại không thể không nói.

Hoài vương Tiêu Thiên Nghiêu nói xong, Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch đồng ý lên tiếng: "Đúng a, như thế nào đều có chuyện của ngươi, chuyện này mắc mớ gì tới ngươi?"

Tiêu Dạ Thần vừa nghe đến Tiêu Thiên dịch nói chuyện liền nổi giận, nhìn chằm chằm hắn muốn sang hắn đôi câu, bên cạnh hắn Tiêu Cửu Uyên đã không nhịn được quát lạnh: "Câm miệng, nhanh lên một chút thẩm tra."

Hắn đã ngồi ở chỗ này lãng phí thời gian lâu như vậy, càng đợi càng phiền, quanh thân lệ khí, cho dù ai thấy cũng có thể nhìn ra vị gia này, hiện tại tâm tình hết sức không tốt.

Vân Lôi nào dám nữa trêu chọc vị gia này mất hứng, lập tức ra lệnh người: "Người đâu, đem Trầm di nương mang tới."

"Vâng."

Hộ vệ chạy vội đi ra ngoài dẫn người, Vân Lôi nhìn về Vân Thiên Vũ dưới đứng, mặt hiền hòa mở miệng: "Vũ nhi, xem ra chuyện này phụ thân cùng tổ mẫu ủy khuất con, con yên tâm, phụ thân nhất định sẽ giết Thẩm thị báo thù cho con, con mệt không, mệt mỏi đi nghỉ ngơi một chút đi, nơi này giao cho phụ thân."

Vân Lôi chính là muốn đem Vân Thiên Vũ dời đi, hảo dọn dẹp Thẩm thị.

Chuyện này không thể kéo lớn nữa, kéo lớn nữa, chỉ sợ còn phải liên lụy đến nữ nhi của mình, giờ khắc này Vân Lôi ruột gan đều rối nùi, sớm biết hắn cũng không đi mời Tiêu Cửu Uyên, không có chuyện gì mời hắn tới làm cái gì, làm cho chuyện càng không thể cứu vãn.

Nhưng khi ban đầu hắn cho là nhất định có thể dọn dẹp Vân Thiên Vũ cái tiểu tiện nhân này a.

Vân Lôi trong lòng khổ đến độ mau muốn khóc, trên mặt vẫn không thể biểu hiện ra, một đôi mắt hiền lành nhìn Vân Thiên Vũ.

Đáng tiếc hắn không biết Vân Thiên Vũ cá tính, trêu chọc người của nàng, không lột xuống một lớp da, nàng chắc là sẽ không vui vẻ.

Vân Thiên Vũ kéo môi sâu kín cười khẽ: "Thì ra là phụ thân vẫn còn biết đau lòng cho ta, xem ra ta không phải là nhặt được, cũng không phải là vụng trộm, vẫn là phụ thân sinh ra, lúc trước phụ thân một mực chắc chắn ta sẽ giết người, ta còn tưởng rằng ta là được nhặt về, bằng không chính là mẫu thân ta vụng trộm với nam nhân khác sinh ra."

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Tuyết lúc này đã đứng lên, sắc mặt của nàng hết sức khó coi, âm trầm nhìn Nguyên Hương nói."Tiện tỳ, ngươi tại sao lại ở hạ độc trong cháo của Đại tỷ ta, nói, ngươi là bị người nào sai khiến làm ra chuyện này?"Nguyên Hương có thể trở thành nha hoàn nhị đẳng của Vân Thiên Tuyết, tự nhiên không ngu ngốc, vừa nghe đến lời của Vân Thiên Tuyết, sớm phản ứng kịp, vừa khóc rống vừa thất thanh kêu lên."Là Trầm di nương, Trầm di nương sai khiến nô tỳ làm chuyện này, Trầm di nương bởi vì Tam tiểu thư bị Đại tiểu thư đánh, cho nên trong lòng tức giận, liền cầm tiền mua được nô tỳ hạ độc Đại tiểu thư."Nguyên Hương dứt lời, trong phòng khách, Vân Lôi cùng Hậu phu nhân tất cả thở phào nhẹ nhõm, hai người bọn họ đúng là chỉ sợ chuyện này liên lụy đến Vân Thiên Tuyết, Vân Thiên Tuyết cũng không thể có chút tổn thương.Vân Lôi nghe Nguyên Hương nói xong, lập tức giận dữ: "Người đâu, bắt Thẩm thị lại cho ta, loạn côn đánh chết."Vân Lôi dứt lời, Hậu phu nhân cùng Vân Thiên Tuyết tất cả thở phào nhẹ nhõm..Nhưng trong phòng khách này mọi người cũng không phải người ngu, An Thân Vương phủ thế tử Tiêu Dạ Thần đầu tiên nói chuyện."Vĩnh Ninh Hậu gia, coi như Hình bộ tử hình phạm nhân, cũng muốn hỏi tội sau mới định tội, các ngươi Vĩnh Ninh Hậu phủ thế nào chuyên chế a, hỏi cũng không hỏi liền nhận định người khác có tội, coi như là hoàng thượng, còn phải hỏi một câu đây, ngươi đây là so với hoàng thượng còn..."Tiêu Dạ Thần lời còn chưa dứt, Vân Lôi mặt hoàn toàn rạn nứt, phải biết lời này nếu như truyền đi, hắn có mấy đầu đủ chém a.Vân Lôi sợ hãi đứng dậy cáo lỗi: "Thần không phải là ý này, thần chẳng qua là quá nổi giận."Trong phòng khách, Hoài vương Tiêu Thiên Nghiêu nhìn về Tiêu Dạ Thần, minh lãng nói: "Tiêu Dạ Thần, ngươi yên tĩnh chút đi, vụ án này còn không có thẩm tra xong đấy, ngươi chen miệng gì."Hoài Vương cùng Vĩnh Ninh Hậu phủ quan hệ hết sức gần gũi, loại thời điểm này, hắn không thể không nói.Mặc dù quan hệ giữa bọn họ cũng không tốt lắm, nhưng bên ngoài Hoài vương lại không thể không nói.Hoài vương Tiêu Thiên Nghiêu nói xong, Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch đồng ý lên tiếng: "Đúng a, như thế nào đều có chuyện của ngươi, chuyện này mắc mớ gì tới ngươi?"Tiêu Dạ Thần vừa nghe đến Tiêu Thiên dịch nói chuyện liền nổi giận, nhìn chằm chằm hắn muốn sang hắn đôi câu, bên cạnh hắn Tiêu Cửu Uyên đã không nhịn được quát lạnh: "Câm miệng, nhanh lên một chút thẩm tra."Hắn đã ngồi ở chỗ này lãng phí thời gian lâu như vậy, càng đợi càng phiền, quanh thân lệ khí, cho dù ai thấy cũng có thể nhìn ra vị gia này, hiện tại tâm tình hết sức không tốt.Vân Lôi nào dám nữa trêu chọc vị gia này mất hứng, lập tức ra lệnh người: "Người đâu, đem Trầm di nương mang tới.""Vâng."Hộ vệ chạy vội đi ra ngoài dẫn người, Vân Lôi nhìn về Vân Thiên Vũ dưới đứng, mặt hiền hòa mở miệng: "Vũ nhi, xem ra chuyện này phụ thân cùng tổ mẫu ủy khuất con, con yên tâm, phụ thân nhất định sẽ giết Thẩm thị báo thù cho con, con mệt không, mệt mỏi đi nghỉ ngơi một chút đi, nơi này giao cho phụ thân."Vân Lôi chính là muốn đem Vân Thiên Vũ dời đi, hảo dọn dẹp Thẩm thị.Chuyện này không thể kéo lớn nữa, kéo lớn nữa, chỉ sợ còn phải liên lụy đến nữ nhi của mình, giờ khắc này Vân Lôi ruột gan đều rối nùi, sớm biết hắn cũng không đi mời Tiêu Cửu Uyên, không có chuyện gì mời hắn tới làm cái gì, làm cho chuyện càng không thể cứu vãn.Nhưng khi ban đầu hắn cho là nhất định có thể dọn dẹp Vân Thiên Vũ cái tiểu tiện nhân này a.Vân Lôi trong lòng khổ đến độ mau muốn khóc, trên mặt vẫn không thể biểu hiện ra, một đôi mắt hiền lành nhìn Vân Thiên Vũ.Đáng tiếc hắn không biết Vân Thiên Vũ cá tính, trêu chọc người của nàng, không lột xuống một lớp da, nàng chắc là sẽ không vui vẻ.Vân Thiên Vũ kéo môi sâu kín cười khẽ: "Thì ra là phụ thân vẫn còn biết đau lòng cho ta, xem ra ta không phải là nhặt được, cũng không phải là vụng trộm, vẫn là phụ thân sinh ra, lúc trước phụ thân một mực chắc chắn ta sẽ giết người, ta còn tưởng rằng ta là được nhặt về, bằng không chính là mẫu thân ta vụng trộm với nam nhân khác sinh ra."

Chương 85: Giễu cợt Vân Lôi